Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 139

Cập nhật lúc: 2024-10-15 09:30:16
Lượt xem: 21

Ngày thứ hai Văn Thao vẫn là dậy thật sớm đi đến chỗ Thái Tứ Hổ lấy thịt về, lần này vậy mà được nhiều hơn hai cân thịt dê.

"Xương heo cùng xương dê này chú muốn như thế nào? Còn rất nhiều, anh để lại một ít thôi, chú nếu muốn phần còn lại anh cho chú hết, chú cứ lấy tất đi. Hôm nay còn có dê rừng, loại này rất khan hiếm đấy." Thái Tứ Hổ nói.

Hiện tại trời đang lạnh, các đại đội nội tỉnh cũng bắt đầu g.i.ế.c dần gia súc, trong đó dê là nhiều nhất.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

Nơi này gia súc nuôi chủ yếu đều là cừu non, dê rừng quá hoang dã, quản vô cùng tốn sức, cừu non ngoan ngoãn, chỉ là chất thịt không được rắn chắc như dê rừng.

"Còn có cả thịt dê rừng à?" Triệu Văn Thao hai mắt sáng rực lên, "Anh Tứ Hổ, để dành cho em thật nhiều thịt dê rừng với, cho em mấy phần thịt tốt tốt một chút, em lấy về cho vợ em ăn."

Thái Tứ Hổ cười cười: "Còn biết cả xót vợ cơ à. Được rồi, ngày mai anh sẽ để dành cho chú một chút. Còn mấy phần xương này, có muốn hay không?"

"Muốn!" Triệu Văn Thao không cần suy nghĩ liền nói ra, coi như phần này bán cũng không bán được, mua về nhà đem xương heo hầm với canh uống cũng là đại bổ.

"Đợi chút để anh lấy cho chú." Thái Tứ Hổ trở về xách theo hai cái bao tải to.

Nhìn qua có vẻ rất đầy, nhưng trên thực tế không có nhiều lắm, chủ yếu là xương chiếm chỗ quá lớn.

Triệu Văn Thao đem hai cái bao tải xương to tướng đơn giản gom về xe, đặt chúng nằm ngang ở phía cuối xe rồi lấy dây buộc thật chặt, sau đó liền tiến vào huyện thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/139.html.]

Ở phía trước bên trên là quầy hàng của Chung Dụng đã sớm khai trương mở bán, cha mẹ cậu ta cùng hai đứa em trai đều đang vô cùng bận rộn, người đến ăn mì ăn bánh bao rất đông, làm ăn được như thế này thật đúng là không tệ.

Nhìn thấy Triệu Văn Thao, Chung Dụng mau chóng chạy tới: "Anh Triệu, em chờ từ nãy đến giờ anh mới đến, hôm nay rau giá như nào em cũng mua tất, còn có thịt, em cũng mua tất!"

Chung Dụng khi nói hào sảng, Triệu Văn Thao ngạc nhiên hỏi: "Cậu đây là gặp được khách sộp có đúng không?"

Chung Dụng cười hắc hắc: "Có mấy nhà khách hàng quen muốn ăn mì hoành thánh, còn muốn đặt rất nhiều suất."

"Nếu mỗi ngày cậu đều được như thế thì anh đây đã bớt được bao nhiêu việc rồi." Triệu Văn Thao cười cười đem rau giá cùng thịt đều dỡ hết xuống cho cậu ta, lại hỏi: "Anh chỗ này còn có cả xương dê lẫn xương heo, cậu có muốn hay không?"

"Xương cốt sao, ôi chao! Anh đấy, thế mà không chịu nói sớm, muốn chứ muốn chứ!" Chung Dụng nhìn bao tải kia trong bụng nở hoa: "Đây đều là xương cốt hết sao?"

"Đúng vậy. Nhưng mà cậu nói cho anh biết, cậu muốn mua nhiều xương như thế để làm gì?" Triệu Văn Thao có chút kỳ quái, vội vàng hỏi.

"Anh Triệu, không dám giấu giếm anh, em cũng mới biết được thôi, xương có thể dùng để hầm canh đó." Chung Dụng nói.

"Anh biết xương cốt có thể dùng để hầm canh." Triệu Văn Thao bỗng nhiên ý thức được cái gì, "Cậu định dùng canh xương hầm để thay thế hả!

Chung Dụng duỗi cái ngón tay cái, khen: "Anh Triệu thật là tinh ý nha, vừa nói xong đã thấu tỏ rồi! Dùng xương cốt hầm ra canh gọi là canh loãng, có thể dùng với mì hoành thánh, làm nước dùng trong bánh bao, còn có thể dùng để nấu ăn, so với nước dùng bình thường kia có thể vừa thêm nước vừa có thêm hương thơm, hơn nữa còn giàu dinh dưỡng."

Đừng nhìn đời sau mọi người đều biết canh loãng có tác dụng như thế nào, lúc này không phải ai cũng đều biết đến chuyện đó, ít nhất Triệu Văn Thao với Chung Dụng bọn họ là loại tiểu lão bách tính phổ thông này sẽ không biết, dù sao họ vẫn còn đang giãy dụa bên trên mức độ ăn no mặc ấm, mỗi ngày chỉ nghĩ đến việc làm sao để lấp đầy cái bụng của mình, làm gì có khái niệm nào về cái thứ gọi là canh loãng, cái này là mấy ngày nay Chung Dụng còn phải làm ăn buôn bán nghe người ta nói thế mới biết.

Loading...