Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Từ cổ đại xuyên đến niên đại văn - 103

Cập nhật lúc: 2024-10-14 09:43:07
Lượt xem: 24

Bắp cải trắng tích trữ rất nhiều làm dưa chua để ăn, phần cải đen chưa ăn qua để lại mấy cây, chất lại làm dưa chua nếm thử, số cải đen còn lại đều bỏ hết vào trong hầm dự trữ đồ ăn cho mùa đông. Củ cải để lại một cái làm đồ ăn, chỗ còn lại cũng bỏ vào trong hầm. Diệp Sở Sở còn chôn vào trong đất, như thế này cả một mùa đông cũng sẽ không bị đói đến mức phải ăn trấu cầm hơi.

Ớt mới ra quả chưa được bao lâu, cái này chỉ có thể đem phơi nắng thành ớt cay khô, kể cả là xào thịt hay phối với dưa chua ăn đều là mỹ vị.

Số hành tây còn dư lại, Diệp Sở Sở bỏ hết vào bên trong thùng giấy. Thùng giấy này là chị năm ở nhà máy kem đánh răng lấy được, Triệu Văn Thao cầm về dùng để chứa đồ, hiện tại vừa vặn phát huy được tác dụng.

Bồi thêm một lớp đất mỏng, lại tưới thêm nước, đem hành tây đặt ở trên đầu giường trong phòng như vậy đến mùa đông là hành sẽ ra lá, có thêm hành tây để ăn.

Còn dư lại không ít hành, Diệp Sở Sở tính toán đem đi phơi nắng làm hành khô để sử dụng.

Một xe đồ ăn này không cần phải nói đã làm đổ không biết khiến bao nhiêu người ghen tỵ, mùi chua bốc lên nghi ngút!

Chị tư không vừa nghe ngóng được đã chạy đến đây, nhìn thấy qua cửa sổ bên dưới toàn là củ cải trắng, trong mắt lộ ra lửa nóng.

"Thím út à, nhiều đồ ăn tốt như thế em lấy ở đâu ra vậy!"

"Ôi là chị tư đấy ạ, đây là Văn Thao mua về từ trong huyện thành ạ."

Ha! Mua cơ à, cái này đúng là lại bắt đầu phá của! Trong lòng chị tư khinh bỉ tột cùng, nhưng có điều khinh bỉ cũng không chịu được nhiều đồ ăn tốt như vậy!

"Chú thím sáu mua cái gì vậy, chị nghe nói còn phải dùng xe kéo trở về à?"

Diệp Sở Sở nhìn ra vị chua trong lời chị tư, cười cười nói: "Cũng không có mua cái gì, không phải đều chỉ có ở nhiêu đây thôi sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tu-co-dai-xuyen-den-nien-dai-van/103.html.]

"Ây dà, hành tây này cũng chắc chắn ghê, ớt cay này cái đầu cũng thật lớn, ai, mấy củ cải này lớn như thế, đây là loại củ cải nào, đừng nói trong nhà chúng ta, chính là củ cải trong cả xóm một nửa cũng không sánh được bằng!"

Chị tư cầm lấy cái này nhìn nhìn xem xem, lại bỏ xuống cầm lấy cái kia xem xem nhìn nhìn, dáng vẻ không nỡ buông xuống.

Cá Kho Mặn hay Thịt Kho Tàu ngon hơn ta ^^

"Văn Thao nói là mua từ thôn Thái Bình đó, bọn họ bên kia sản xuất đồ ăn, em còn chưa có hỏi được kĩ, nhà em đi đường xá mệt mỏi, đã đi ngủ rồi."

Chị tư chậc chậc hai tiếng: "A, thôn Thái Bình thì chị biết, nghe nói nếu sánh về độ giàu có có thể sánh ngang với chúng ta đó!"

Nghe chị tư nói nhăng nói cuội, Diệp Sở Sở câu được câu không đáp lại, sau đó bắt đầu đi làm cơm tối, ban ngày hắn vất vả khổ cực như vậy, bữa tối phải ăn ngon một chút, làm mì thịt băm đi, lại cho vào thêm mấy cái củ cải sợi.

"Em này là dự định tích dưa chua hả?" – Chị tư không ba hoa nữa, tìm chuyện mở lời.

"Dạ, bọn em tích dưa chua."

"Nhiều như thế, các em liệu có ăn hết không?"

Diệp Sở Sở cười cười, không nói cái gì.

Chị tư rốt cuộc vứt hết liêm sỉ, không biết xấu hổ nói: "Cho nhà chị mấy cây với."

Chị hai cũng biết chuyện em chồng đi lôi trở lại một xe đồ ăn, cũng cố ý lại đây xem xét liếc mắt một cái, trong lòng ghen tị khỏi nói, thế này khác gì đi khoác lác số phận mình may mắn hơn bọn họ chứ? Bán rau bán cỏ là có thể đi mua về cả một xe đồ ăn, chị ta hoàn toàn không tin!

"Chú sáu mua về thật nhiều đồ ăn, em nhìn chồng chất dưới cửa sổ kia ít nhất cũng phải hơn mấy chục cân, đây còn chưa phải là toàn bộ, anh nói xem giá rau giá đậu từ lúc nào mà đáng tiền như thế?"

Loading...