Chạm để tắt
Chạm để tắt

[Truyện hài] Ma ám - 3

Cập nhật lúc: 2024-07-14 03:55:08
Lượt xem: 1,059

4

Trở lại phòng làm việc, tôi đang lơ lửng trong góc, nhưng ánh mắt lại dán chặt vào Lệ Mặc Tầm.

Nhớ lại cuộc trò chuyện của họ, Lệ Mặc Tầm có vẻ không hài lòng với cuộc hôn nhân này.

Tôi cũng nghe được ít nhiều, ba mẹ anh ta từ trước khi làm giàu đã cùng ba mẹ Thẩm Đường đính ước cho bọn họ từ nhỏ.

Mấy năm nay, nhà họ Lệ ngày càng lớn mạnh, trở nên giàu có nhất vùng, nhà họ Thẩm có thể coi là tầng lớp trung lưu dựa vào nhà họ Lệ.

Nghe nói Lệ Mặc Tầm đã có người trong mộng, nhưng xem ra không phải Thẩm Đường.

Cụ thể lý do anh ta yêu Thẩm Đường không rõ ràng.

“Nhìn đủ chưa?” Ánh mắt anh ta tiếp tục tập trung vào màn hình máy tính.

Tôi lơ lửng ngay trước mặt, chặn tầm nhìn của Lệ Mặc Tầm, anh ta cau mày nhìn tôi: "Trên mặt tôi có cái gì, hay là tôi quá đẹp trai?"

“Chúng ta giao dịch đi! Đồ tự kỷ, à không, ông chủ."

Anh ta sửng sốt: “Sao anh lại phải đồng ý với cái đồ… không phải con người như em?”

Tôi bắt đầu oán giận: "Rất có thể tôi bị vợ sắp cưới của anh và em trai cô ta hại c..hết! Anh có hơn phân nửa trách nhiệm. Nếu như tôi không phải trợ lý của anh, vậy tôi sẽ không c..hết. Tuổi thanh xuân tươi đẹp của tôi, ngay cả yêu đương cũng chưa kịp, đã kết thúc. Anh...”

Lời còn chưa dứt, miệng đã bị chặn lại.

Làm sao Lệ Mặc Tầm có thể, sao anh ta có thể hôn tôi được!

Tôi vùng vẫy muốn thoát ra nhưng lòng bàn tay anh ta như một cái ổ khóa khiến tôi không thể cử động.

Đột nhiên, Thẩm Đường mở cửa, mặc sơ mi trắng đi vào.

Mái tóc đen dài của cô ta xõa xuống tận thắt lưng, mái tóc khô nửa chừng tỏa hương thơm.

Tôi đã có thể tự giải thoát sau khi cô ta bước vào, nhưng Lệ Mặc Tầm đã giữ c.h.ặ.t c.h.â.n tôi.

“Mặc Tầm, em rót cho anh cốc nước.” Thẩm Đường đặt nước bên cạnh bàn, sau đó bắt đầu dựa vào người Lệ Mặc Tầm.

Phải nói rằng dáng người của Thẩm Đường thực sự rất cong, có phong thái tao nhã một quý cô khuê các.

“Lệ Mặc Tầm, xem ra người ta có chuẩn bị mà đến đó." Ta trốn ở một bên xem kịch vui.

Lòng bàn tay anh ta lại ấn mạnh xuống.

"Sao em vẫn chưa ngủ? Tôi đã nói rồi, tối nay tôi có việc."

Thẩm Đường ngồi xuống: "Em không ngủ được, anh có thể đi chơi với em không?”

Cô ta nắm c.h.ặ.t t.a.y Lệ Mặc Tầm, còn thiếu chút nữa kéo đi.

Không thể ngăn cản Thẩm Đường.

Lệ Mặc Tầm nhìn thời gian hiển thị trên đồng hồ máy tính: “Em về trước đi, chín giờ bốn mươi tôi qua đó.”

Thẩm Đường cũng nhìn đồng hồ, hiện tại chưa tới chín giờ rưỡi, còn hơn mười phút: "Được, vậy em ở trong phòng chờ anh.”

Sau đó cô ta chuyển ly nước về phía Lệ Mặc Tầm, hài lòng rời đi.

5

"Em vừa mới nói muốn cùng anh thực hiện giao dịch, nói anh nghe xem.”

Lúc này tôi mới được thả ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/truyen-hai-ma-am/3.html.]

"Anh giúp tôi tìm ra bằng chứng cô ta hại tôi, tôi không thể c..hết oan được."

“Vậy ahn được lợi gì?”

Tôi nhìn bộ dáng mong có lợi của Lệ Mặc Tầm: "Tôi biết anh có người trong mộng, bắt được cô ta, anh sẽ không phải kết hôn với cô ta, có thể đi tìm người trong mộng của mình, có được hạnh phúc của mình!"

Anh ta cúi đầu, nhếch miệng: “Em biết rất nhiều, nhưng em có biết người trong mộng của anh là ai không?”

Tôi thực sự không biết người trong mộng của anh ta là ai, nhưng để thể hiện sự chân thành của mình, tôi vỗ ngực: "Đừng lo lắng, anh đã giúp tôi. Dù tôi là ma, tôi cũng là trợ lý của anh, miễn là giúp được, tôi nhất định sẽ giúp!"

"Giao dịch với ma, anh nghĩ chắc anh điên rồi!"

Lệ Mặc Tầm đứng dậy, vươn vai, đóng máy tính lại và liếc nhìn cốc nước trên bàn.

"Uống nước đi, chúng ta hợp tác."

Yêu cầu này quá đơn giản, uống thì uống, tôi cầm cốc lên uống một hơi cạn sạch.

Sau đó tôi theo anh ta vào phòng ngủ.

Vừa vào cửa, Thẩm Đường liền chạy tới ôm lấy Lệ Mặc Tầm, làm nũng hỏi: “Anh uống nước chưa?”

"Ừm."

Tôi nhìn thấy vẻ mặt chán ghét của Lệ Mặc Tầm, anh ta nói dối mà không chớp mắt, rõ ràng là tôi uống, nhưng anh ta vẫn ừm, không biết xấu hổ.

Một lúc sau, tôi cảm giác cả người nóng lên, miệng khô lưỡi khô.

Tôi bay lơ lửng đối diện với họ, Lệ Mặc Tầm nhìn thấy trạng thái của tôi cũng bắt đầu bắt chước.

Thẩm Đường vẻ mặt đầy lo lắng nhưng trong lòng lại vui vẻ.

"Mặc Tầm, anh sao vậy? không thoải mái sao?”

Ánh mắt Lệ Mặc Tầm nhìn cô ta đã thay đổi, giống như một giây sau sẽ ăn thịt cô ta.

Nhưng tôi mới là người thực sự cảm thấy khó chịu. Để bình tĩnh lại, tôi bay vào nhà vệ sinh ngâm nước lạnh.

M..ẹ kiếp, không ngờ một người tao nhã như Thẩm Đường lại dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy.

Đầu óc tôi lúc thì mơ hồ, lúc thì tỉnh táo. Cuối cùng thì tôi cũng đã vượt qua được.

Bây giờ tôi không quan tâm chuyện gì sẽ xảy ra giữa Lệ Mặc Tầm và Thẩm Đường, tôi chỉ muốn có một giấc ngủ ngon trong bồn tắm này.

Ngày hôm sau, khi tỉnh lại, tôi phát hiện mình đang ở trong phòng ngủ của Lệ Mặc Tầm.

6

Còn Lệ Mặc Tầm đang ở ngay bên cạnh tôi!

[Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại Monkeyd.vn
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để động viên team nha. Cảm ơn bạn ]

“Aaaaa!” Tôi hét lên.

Lệ Mặc Tầm bị tiếng hét của tôi đánh thức, tỏ vẻ mất kiên nhẫn: "Ồn ào quá! Thật là khó chịu."

"Sao tôi lại ở trong phòng anh? Anh không theo Thẩm Đường sao?"

"Cô ta đi rồi."

“Đi khi nào? Cô ta mà lại bỏ đi sao?" Trong đầu tôi thật sự là đầy nghi vấn.

Lệ Mặc Tầm ngồi dậy mặc áo khoác vào.

“Tối hôm qua cô ta muốn làm chuyện xấu, sau đó bị anh vạch trần.”

Anh ta đột nhiên sửng sốt một chút: “Hiện tại anh không có thời gian giải thích với em, hôm nay còn có một cuộc họp quan trọng phải tham dự.”

Loading...