Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trúc mã cực phẩm - Chap 7:Minh pov

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-21 22:43:20
Lượt xem: 1

Tôi là Phạm Hoàng Gia Minh.Gia đình tôi thuộc dạng khá giàu có . Chúng tôi sở hữu một loạt các doanh nghiệp và bất động sản trên khắp thành phố,sở hữu những dinh thự và điền trang trên khắp thế giới, và tên tuổi gia đình tôi rất nổi tiếng trong giới thượng lưu. Bố mẹ tôi liên tục bay đến các quốc gia khác nhau để công tác và gặp gỡ những doanh nhân giàu có khác. Và tôi, là người thừa kế duy nhất, sẽ thừa kế tất cả khi đến lúc.

Tôi có nhiều tiền hơn tôi biết phải làm gì với chúng. Tôi có một căn hộ áp mái cho riêng mình, một bộ sưu tập xe hơi đắt tiền, và bất cứ thứ gì khác mà tôi có thể muốn. Về cơ bản, tôi đang sống cuộc sống xa hoa.

Bố mẹ tôi luôn tổ chức những bữa tiệc và sự kiện xa hoa, mời tất cả những người giàu có và nổi tiếng khác mà họ biết. Giống như đang sống trong một cuộc diễu hành bất tận của rượu sâm panh và trứng cá muối.

Và là con trai của họ, tôi luôn là tâm điểm chú ý. Mọi người đều muốn làm bạn với tôi hoặc gần gũi với tôi chỉ vì ảnh hưởng và tiền bạc của gia đình tôi. Nhưng tôi không thực sự quan tâm đến điều đó.

Trong một lần tham dự những bữa tiệc xa hoa cùng bố mẹ.Tôi vô tình gặp em - Nguyễn Ngọc Minh Anh.Em trầm tĩnh,ít nói,không đòi hỏi khóc nháo như những đứa trẻ bằng tuổi,từ nhỏ đến lớn có lẽ điều em không thay đổi là luôn trang bị cho mình một lớp mặt nạ hoàn hảo nhất và tôi - Phạm Hoàng Gia Minh tôi muốn tự tay mình tháo bỏ chiếc mặt nạ đó ra để em được sống khi là chính mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/truc-ma-cuc-pham/chap-7minh-pov.html.]

Từ lần đầu gặp tôi đã có ấn tượng với em.Một cô bé mặc chiếc váy trắng công chúa sạch sẽ,mái tóc tết hai chùm,làn da mềm mịn trắng nõn,hai tay ôm chặt con gấu bông nhỏ,môi hồng mím chặt.Đối với tôi lúc đó thề đ*t c** m* em như thiên thần vậy.

Thế nhưng mà thiên thần của tôi còn đ*o thèm liếc tôi một cái...Cho dù tôi đã tìm đủ mọi cách cố gắng lởn vởn trước mặt em cả chục lần...

Với trí tưởng tượng của một đứa con nít 8 tuổi cộng thêm sự tức giận vì chưa bao giờ tôi bị một ai phớt lờ một cách trọn vẹn như thế,tôi đã nghĩ nếu tôi bắt nạt em,em sẽ để ý đến tôi.Suy nghĩ ngu ngốc này giờ nghĩ lại tôi vẫn thấy tội lỗi v** l**.

Tôi giật mạnh con gấu bông em đang cầm trên tay ném luôn xuống vũng nước gần đó...

 

 

Loading...