Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 225

Cập nhật lúc: 2024-09-22 22:50:05
Lượt xem: 46

Diệp Hoan nghe ý của ba, miễn cưỡng đồng ý. Cùng lắm tới lúc đó cô phí chút sức bày một trận pháp bảo vệ ba, cũng có thể giữ ông ấy lại, không cho ông ấy tùy tiện hành động, đề phòng đảo loạn kế hoạch của cô và sư huynh.

Sau đó Diệp Hoan cất tất cả đồ vật trên bàn vào trong túi trữ vật. Những thứ này đều thuộc về nhà họ Khương, còn xử lý như thế nào, phải đợi tìm được mẹ rồi tính.

Nhưng việc Diệp Hoan dùng túi trữ vật khiến Lục Vân Triết kinh ngạc, ông ấy kinh ngạc chỉ chiếc túi trữ vật trong tay con gái hỏi: “Đây là thứ gì, thế mà còn có thể đựng sách vào?”

“Ba, đây là pháp bảo trữ vật mà người đạo gia sử dụng. Nhưng bởi vì đạo pháp suy tàn, bây giờ pháp bảo trữ vật không nhiều nữa, chỉ có rất ít người sử dụng. Cái con cầm gọi là túi trữ vật, là đồ ông ngoại từng dùng, có lẽ là tổ tiên nhà họ Khương để lại.”

“Thứ Hình Hải tìm là cái này sao?” Theo Lục Vân Triết, túi trữ vật có thể trữ được đồ chính là bảo bối cực kỳ hiếm có.

Diệp Hoan biết ba có ý gì, cô chỉ đành đáp: “Không biết ạ, nếu ông ta tìm thứ này, con thà dùng túi trữ vật này đổi lấy mạng của mẹ.”

Nhiễm Hàn lập tức nghe hiểu ý trong cuộc đối thoại của hai ba con. Chắc chắn là Hình Hải muốn lấy thứ gì từ chỗ Khương Ất Khôn, mà không lấy được, sau đó bắt mẹ ruột của sư muội đi.

Bộ phận đặc biệt – nơi Nhiễm Hàn làm việc chính là chủ quản những người có năng lực đặc biệt, ví dụ người trong huyền học. Kẻ hại người như Hình Hải, còn sử dụng tà thuật chính là đối tượng mà anh ấy phải bắt. cho nên lần này mặc kệ về công về tư, anh ấy đều sẽ bắt Hình Hải về quy án.

*

Diệp Hoan đột nhiên nghĩ tới: “Sư huynh, anh gọi điện thoại cho sư phụ chưa, họ chưa tới sao?”

Lỡ như sau khi tìm được Hình Hải, nếu không đánh lại gã, có sư phụ giúp đỡ cũng tốt. Diệp Hoan chưa từng đánh nhau thực sự với người ta, trong lòng cô không có chút tự tin nào, nếu sư phụ ở bên, trong lòng cô có thể được an ủi phần nào.

Nhiễm Hàn nói: “Họ không nhận điện thoại.”

Diệp Hoan: “Không phải sư phụ và sư bá nói tới lược trận cho chúng ta sao? Họ không ở đây, em không tự tin.”

“Không sao, còn có anh mà. Hơn nữa sư phụ không thể mặc kệ chúng ta được, có lẽ họ trốn ở đâu đó nhìn trộm, xem chúng ta có thể thuận lợi xử lý chuyện này không.”

Nghe sư huynh an ủi, cuối cùng Diệp Hoan cũng không còn lo lắng như thế nữa. Cô lại nghĩ cô còn có không gian, không đánh lại Hình Hải, cùng lắm trốn đi, chắc chắn sẽ không sao.

Diệp Hoan nói: “Ba, sư huynh, vậy bây giờ chúng ta đi thôi, con muốn sớm tìm được mẹ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-225.html.]

“Được, chúng ta đi.”

Ba người tới bên đường bắt taxi, Lục Vân Triết gọi con gái ngồi ghế sau, thế là Nhiễm Hàn chủ động ngồi ở ghế phụ.

Tài xế taxi hỏi: “Mọi người đi đâu?” Ông ấy thấy ba người lên xe, một cô gái xinh đẹp, một cậu thanh niên, còn có một người trung niên tướng mạo ôn hòa, có lẽ đều không phải người xấu.

Diệp Hoan: “Bác tài, đưa bọn cháu tới thành nam trước.”

“Thành nam một vùng rộng lớn, rốt cuộc mọi người xuống xe ở đâu?” Bác tài nhíu mày nói: “Từ đông nam tới tây nam phải mấy cây số, mọi người không nói rõ với tôi, tới lúc đó tôi chở tới sai nơi thì phải làm sao?”

Diệp Hoan nghĩ ngợi nói: “Bác tài, chúng cháu tới tìm người, nhưng không xác định được địa điểm, cho nên bác chở bọn cháu tới vị trí đại khái trong phía nam là được. Bác yên tâm, sẽ không thiếu tiền xe của bác đâu.”

“Hóa ra là vậy.” Bác tài nhiệt tình nói: “Mọi người muốn tìm người, biết vị trí cụ thể không? Tôi chạy trong thành phố mấy năm rồi, vô cùng quen thuộc với thành phố S, nếu mọi người có địa chỉ, tôi có thể chở mọi người thẳng tới nơi.”

Bác tài này thật sự tốt bụng giúp đỡ, cho rằng ba người Diệp Hoan từ vùng ngoài tới tìm người, đáng tiếc Diệp Hoan không có địa chỉ cụ thể.

Diệp Hoan: “Bác tài, bọn cháu không biết địa chỉ cụ thể, bác đưa bọn cháu tới thành nam trước rồi tính.”

Bác tài: “Được, tới nhanh thôi.”

Trên đường không kẹt xe, đại khái mất mười mấy phút, xe taxi tới thành nam, tài xế taxi hỏi: “Mọi người muốn xuống xe ở đâu?”

Diệp Hoan: “Đến đường lớn ngoại thành.”

Tài xế taxi thầm nghĩ: Tuy tướng mạo của ba người gặp được hôm nay rất bình thường, nhưng hành vi hơi kỳ quái, đến đường lớn là có thể tìm được người sao?

Nhưng người ta muốn đi xe, tài xế taxi vì kiếm tiền nên cũng đồng ý, trực tiếp chở người lên đường chính ngoài thành nam.

Sau đó Diệp Hoan không đợi tài xế taxi nói, cô nói với ông ấy: “Bác tài, phiền bác ở đây đợi một lát, lát nữa bọn cháu còn đi xe. Nhưng bởi vì sẽ ảnh hưởng thời gian của bác, cháu có thể thêm tiền.”

Lục Vân Triết biết con gái muốn xuống xe xủ quẻ liền nói với tài xế taxi: “Bác tài, anh đợi một lát, chúng tôi sẽ không để anh lỗ tiền đâu.”

Loading...