Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 222

Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:19:42
Lượt xem: 70

Diệp Hoan vào viện xem đại khái, phát hiện căn viện này không khác mấy so với căn viện sư phụ cho cô. Nhưng bởi vì lâu rồi không có ai ở, trong viện mọc nhiều cỏ dại không có ai dọn, trông hơi hoang tàn. Còn có trong nhà, khắp nơi đều là bụi, mà mỗi góc giăng đầy mạng nhện, nhưng gia cụ và đồ dùng hằng ngày đều có, bởi vì nơi này luôn nằm trong trạng thái của mười mấy năm trước, từ khi vợ mất tích, Lục Vân Triết chưa từng động tới cách bố trí ở đây.

Diệp Hoan nhìn thấy nơi này quá nhiều bụi, không chịu nổi: “Ba, ba ở bên ngoài đợi chút, con dọn dẹp ở đây trước.”

Sao Lục Vân Triết có thể để con gái dọn dẹp một mình, ông ấy nói: “Ba quét dọn bụi là được, con xem chăn đệm trong tủ còn dùng được không, lấy ra phơi nắng chút?” Ông ấy sắp xếp cho con gái một việc khá nhẹ nhàng.

Diệp Hoan nói: “Ba, ba ở bên ngoài đợi một chút, con sẽ làm xong nhanh thôi, ba quên rồi, con có thể dùng bùa giải quyết vấn đề.”

Sau đó Diệp Hoan dùng mấy lá bùa trừ bụi, xử lý sạch sẽ bụi bặm trong các góc nhà, Lục Vân Triết nhìn thấy cực kỳ kinh ngạc: “Bùa này của con đỡ không ít việc, nếu để ba quét dọn căn nhà, phải dọn hơn một buổi.”

“Có một số bùa dùng trong cuộc sống khá tiện. Ba, nếu ba cần, sau này con cho ba vài lá.”

Diệp Hoan mở tủ quần áo xem, chăn đặt nhiều năm bên trong có một mùi nấm mốc, nhưng lại không thật sự lên mốc. Diệp Hoan muốn giữ lại mọi thứ trong viện, nhưng không muốn ngủ chăn mốc, cô nói với Lục Vân Triết: “Ba, hay là chúng ta đem số chăn này đi phơi, đợi lát nữa rồi mua vài cái chăn giường trải?”

“Ồ, vậy cũng được. Vốn dĩ ba muốn dẫn con tới xem thử nơi ba và mẹ con từng sống, nếu con không muốn ở đây, chúng ta có thể tới khách sạn lân cận ở.”

“Thôi ạ, đã quét dọn xong rồi, ở đây đi.”

“Vậy con ở nhà đợi, ba đi mua chăn.” Lục Vân Triết không muốn khiến con gái bận lòng, vội vàng ra ngoài mua chăn.

“Ba, nhân tiện mua bàn chải đánh răng, kem đánh răng, ra giường luôn.” Diệp Hoan tạm thời chưa nghĩ ra còn thiếu gì.

Đợi Lục Vân Triết ra ngoài, Diệp Hoan gọi điện thoại cho sư huynh. Nhiễm Hàn nhanh chóng nhận điện thoại.

“Sư huynh, anh đã tới thành phố S chưa? Sư phụ sư bá tới chưa, có liên lạc với anh không?”

“Sư phụ không liên lạc với anh, anh không biết họ tới chưa, đợi lát nữa gọi điện thoại hỏi thử. Nhưng anh đã tới rồi. Sư muội, em ở đâu, chúng ta tụ tập một chút, thương lượng xem nên giải quyết chuyện này thế nào?”

Nếu sư muội đã tới, còn liên quan tới mẹ ruột sư muội, Nhiễm Hàn không thể ngăn cản, chắc chắn phải nghe ý kiến của sư muội.

“Sư huynh, bây giờ em đang ở lân cận tỉnh, địa chỉ là…Đây là nhà ông ngoại em để lại, em muốn xem thử có manh mối gì không. Hay là anh tới chỗ em đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-222.html.]

“Được, anh tới ngay.”

Trong lúc đợi sư huynh tới, Diệp Hoan mở Mắt Âm Dương, quan sát kỹ các gian phòng trong nhà, xem có chỗ nào khác không. Thế mà thật sự để cô tìm được chỗ khác. Ở đông sương phòng làm phòng sách, Diệp Hoan phát hiện phía sau một bức tường có vấn đề, hình như đang giấu gì đó.

Mà trên bức tường giấu đồ dán một bức tranh lãnh tụ quốc gia. Màu sắc hiển thị phía sau bức tranh không giống, mới để Diệp Hoan phát hiện manh mối. Diệp Hoan cẩn thận gỡ bức tranh xuống, nhìn thấy màu sắc phía sau trắng hơn so với mảng tường bên cạnh, có thể là bởi vì có tranh che.

Diệp Hoan nhìn, nếu cô muốn lấy được đồ bên trong thì phải bỏ lớp vôi tường đi. Vào lúc Diệp Hoan suy nghĩ đợi sư huynh và ba ruột về rồi bóc vữa, hay là bóc bây giờ…sư huynh đã tới.

Chẳng bao lâu sau, Nhiễm Hàn tới chỗ Diệp Hoan. Lúc này, Lục Vân Triết mua đồ vẫn chưa về.

Diệp Hoan quan tâm hỏi: “Sư huynh, anh ăn sáng chưa?”

Sư huynh luôn bận rộn vì cô, cô quan tâm hơn một chút cũng là điều nên.

“Anh đã ăn rồi. Sư muội, em tra được gì không?” Nhiễm Hàn đi thẳng vào chủ đề.

“Vâng, sư huynh, anh tới đây xem. Phía sau bức tường này có vấn đề.” Diệp Hoan dẫn sư huynh tới trước bức tường đó.

Nhiễm Hàn hiểu ý của sư muội, mở Mắt Âm Dương, quả thực phát hiện ánh sáng lấp lánh bên trong, sau đó anh ấy nói: “Trong này hình như là ánh sáng do túi trữ vật phát ra.”

Diệp Hoan cho rằng đây có lẽ là đồ ông ngoại giấu, lập tức quyết định lấy ra xem thử.

*

Nếu sư muội đã đồng ý lấy đồ ra, Nhiễm Hàn tìm cái búa trên bệ cửa sổ ở bên ngoài, đập một lớp vữa tường trước, lộ ra gạch đỏ bên trong. Diệp Hoan và Nhiễm Hàn nhìn ra bên trong có viên gạch chuyển động, Nhiễm Hàn rút viên gạch đỏ chuyển động đó ra, lấy túi trữ vật bên trong giao cho sư muội.

Hai người quay lại phòng khách, lấy đồ trong túi trữ vật ra xem. Bởi vì túi trữ vật đã sớm là vật vô chủ, Diệp Hoan không tốn sức đã có thể mở ra.

Diệp Hoan lấy tất cả đồ ra xem, đại đa số là sách, có lẽ là sách đạo pháp huyền học do nhà họ Khương truyền thừa lại, còn có kiếm gỗ đào, tiền ngũ đế, mai rùa, giấy bùa, chu sa, nhìn một cái liền biết là vật mà người trong huyền học sử dụng.

Nhưng Diệp Hoan tìm được sổ tay tu luyện do ông ngoại đích thân viết từ trong sách, trong đó có vài trang viết một số nhìn nhận của Khương Ất Khôn đối với Hình Hải.

Diệp Hoan đọc một số quá trình náo loạn giữa hai người do ông ngoại ghi chép lại.

Loading...