Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 181: Uy Hiếp Rất Lợi Hại

Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:35:49
Lượt xem: 34

Điều may mắn duy nhất là lúc đó cô ta cũng cảnh giác nên đã không lưu lại tên của mình.

Lúc ấy cô ta nghĩ thầm, những gì mình nói đều là thật sự, Đổng Tuệ nhận được thư nhất định sẽ gọi điện thoại cho nhà mẹ đẻ cô ta, chuyện cô ta cùng Túc Miểu bị ôm sai, Túc Miểu đã chuyển ra khỏi Túc gia cũng không cần tốn sức nghe ngóng cũng có thể biết được nhất thanh nhị sở.

Bất quá, sao cô ta lại trở về bây giờ?

Ở trong tiểu thuyết, Đổng Tuệ ở Tây Bắc cho đến năm 1985, thẳng đến khi Túc Miểu cùng Tưởng Lục kết hôn mới trở lại An Nam.

Khi đó Túc Miểu đã xây dựng nhà máy quần áo, Đổng Tuệ không chào hỏi qua đã dùng danh nghĩa chị dâu đem em ruột sắp xếp vào cô tác trong nhà máy, Túc Miểu là người nào?

Kiêu căng lại ích kỷ, ở đâu có thể chấp nhận được chị dâu nhúng tay vào công việc trong xưởng, lúc này đã cùng cô ta đại nhao nhao một trận, xô đẩy làm Đổng Tuệ sảy thai, hai người lúc này mới tính là thực sự kết thù.

Chẳng lẽ là thư của cô ta...

Tâm tình Túc An nhất thời phức tạp, lại không khỏi cảm thấy vô cùng lo lắng.

Cô ta cầu nguyện mọi người không chú ý đến lời nói của Đổng Tuệ. Nhưng mà không như mong muốn của cô ta, trong phòng ngoại trừ Ngô Hồng Ngọc cùng Liễu Ngọc Tú hơi chút chậm chạp, những người khác đều đã thành tinh.

Túc Vệ Quốc càng trực tiếp: "Cô mới xuống xe lửa, từ đâu biết được chuyện của Miểu Miểu?"

Đổng Tuệ chột dạ, ánh mắt vô thức né tránh.

Nhưng rất nhanh, cô ta lại hùng hồn nói: "Có người nhìn không được đặc biệt mật báo cho tôi, tôi với tư cách con dâu Túc gia, tôi không có quyền biết những gì đang xảy ra ở nhà sao? "

Hình như cảm thấy giọng càng lớn càng có lý, âm lượng của Đổng Tuệ tiếp tục cất cao.

Hét lên: "Trong nhà có ý gì vậy, chuyện lớn như vậy còn phải để người ngoài nói cho tôi biết, là cũng xem tôi là người ngoài rồi sao? Tôi cùng Túc Mục ăn khang nuốt khổ, các người một chút cũng không nhớ thương, thật sự rất tốt. Nếu tôi không trở về gấp, còn không biết đồ trong tay cha mẹ lúc nào sẽ bị những kẻ giảo hoạt kia dụ dỗ đi."

Hiển nhiên kẻ "Giảo hoạt" này không chỉ có mình Túc Miểu.

Lập tức, mỗi người trong phòng đều nhìn hằm hằm lấy cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-181-uy-hiep-rat-loi-hai.html.]

Đổng Tuệ nhìn thấy, nhưng cô ta không để ý, ngược lại khoan khoái mà thở ra một hơi.

Thấy mọi người bị cô ta chấn trụ rồi, cô ta thừa cơ mà đưa ra yêu cầu: "Hoặc là, hiện tại liền ở riêng, những gì chị dâu cả có, tôi cũng muốn có. Hoặc là, hãy lập tức để cho Túc Mục trở về ly hôn. Dù sao các người cũng xem tôi là người ngoài, sao tôi phải khổ sở hầu hạ Túc Mục cùng Bằng Bằng, đến lúc đó Bằng Bằng không có mẹ ruột, bên người Túc Mục không có vợ chiếu cố, xem xem có thể sống tốt hơn khi tôi có ở trong nhà hay không!"

Túc Miểu: ...

Thật muốn vỗ tay.

Thật là uy h.i.ế.p lợi hại đây này!

Liễu Ngọc Tú nhíu mày, nhìn chằm chằm vào Đổng Tuệ nửa ngày, vẫn không thay đổi chủ ý: "Đồ của tôi và lão Túc muốn cho ai thì cho người đó, lão nhị không làm chủ được, cô càng không làm chủ được. Tôi vẫn là câu nói kia, chuyện ly hôn cô cùng lão nhị tự mình thương lượng, tôi biết trong lòng cô bây giờ đang oán giận người trong nhà, cuộc sống của cô không thoải mái, lão nhị cũng sẽ không thoải mái, hai vợ chồng đã có ngăn cách lại vì đứa nhỏ mà cột vào một chỗ để sống, vậy thì vợ chồng sẽ càng bất hoà, sớm muộn gì cũng biến thành kẻ thù."

Môi Đổng Tuệ cũng đang phát run.

Lòng cũng rối loạn, vừa oán Liễu Ngọc Tú cắn chế không buông, lại có chút sợ hãi.

Đột nhiên không biết nói cái gì rồi.

Liễu Ngọc Tú: "Cô đã quyết định muốn ly hôn, hiện tại tôi sẽ gọi điện thoại cho đơn vị lão nhị, cũng không cần cô chạy về Tây Bắc, càng không cần lão nhị trở về, đảm bảo ngày mai cô sẽ khôi phục thân phận tự do."

"Nhưng nếu cô không ly hôn, còn muốn cùng lão nhị chung sống, vậy chúng ta phải lập lập quy củ."

Liễu Ngọc Tú nói rất chậm, nói xong, sự chần chờ trên mặt dần dần chuyển thành kiên định.

Bà phát hiện, trước kia mình đối xử với con dâu quá khoan dung.

Bởi vì con dâu cả lớn lên dưới tầm mắt bà đấy, bà khó tránh khỏi dung túng vài phần, đến phiên lão nhị, liền muốn xử lý mọi việc công bằng. Đã không quản chuyện của lão đại, tất nhiên cũng không nhúng tay vào cuộc sống sinh hoạt của đôi vợ chồng lão nhị.

Không nghĩ đến bà càng khoan dung, người khác ngược lại cảm thấy bà dễ bắt nạt.

Bà một đống tuổi như vậy rồi còn bị con dâu mắng, cũng quá châm chọc.

Lời nói của Liễu Ngọc Tú vừa rơi xuống, không chỉ Đổng Tuệ sững sờ, những người khác cũng là hai mặt nhìn nhau.

Loading...