Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trở về - 11

Cập nhật lúc: 2024-09-29 11:07:53
Lượt xem: 1,611

Trong mắt Tạ Tử Sanh là kích động chưa bao giờ có, hắn quỳ xuống nâng nửa người trên của tôi lên, nước mắt thuận thế rơi xuống: “Hân Di, em đừng dọa anh, đừng rời khỏi anh.”

 

Hắn vừa khóc vừa lấy tay lau m.á.u trên mặt cho tôi, xé lòng xé ruột gọi tên tôi.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Nếu như, nếu như lúc trước ở trong núi, hắn chịu gọi tôi thì tốt biết bao.

 

“Đừng...”

 

Hắn chạm vào tôi. Tôi cố sức giơ tay muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn nắm lại.

 

“Đừng quên em, có phải hay không? Anh vĩnh viễn sẽ không quên em. Lần đầu tiên anh gặp em, em là lớp trưởng, cười nói hoan nghênh anh vào lớp. Em cười lên rất đẹp, em mặc váy cũng đẹp... Lúc em chăm sóc anh, anh đã nghĩ, sao có thể có một cô gái tốt như vậy...”

 

“Anh thật sự đang dần dần buông bỏ Diệp Nhiên... Lần này cô ta lại đi cùng người đàn ông khác, anh vẫn biết cô ta...”

 

Tôi thật muốn nói với hắn, hắn là tên ngu, đừng làm bẩn tai tôi bằng lời thú nhận kiêu căng của hắn. Nhưng thật không may, tôi chỉ có thể trợn tròn hai mắt, mất đi ý thức trong lời tỏ tình đa tình của Tạ Tử Sanh.

 

18.

 

Giá trị công lược đã đạt tới 90%.

 

Giá trị công lược đã đạt tới 91%.

 

Giá trị công lược đã đạt tới 92%.

 

……

 

Giá trị công lược đã đạt tới 99%.

 

Kiểm tra đo lường được giá trị công lược đạt tới 100%, nhiệm vụ hoàn thành.

 

Có đổi điểm tích lũy hay không...

 

Âm thanh gì thế? Tôi mơ mơ màng màng nghe được âm thanh hệ thống thông báo trong đầu lần lượt vang lên.

 

Ai đó đang ép n.g.ự.c tôi. Một cái, hai cái, ba cái...

 

“Tích tích tích tích tích.” Máy đo nhịp tim bắt đầu nhảy đều đặn.

 

19.

 

Tôi bóp mạnh đùi mình - đau quá!

 

Nhưng mà, tôi làm sao còn sống?

 

“Nguy hiểm thật, giống như trước đây, những người đàn ông này sẽ khóc lóc thảm thiết và hối hận vào giây phút cuối cùng.” Mạt Mạt có chút khinh bỉ nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/tro-ve-btdw/11.html.]

Cô ấy giải thích rằng tình yêu của Tạ Tử Sanh dành cho tôi đạt đến đỉnh điểm vào giây phút cuối cùng khi hệ thống hoàn toàn tước bỏ cô ấy.

 

Hắn tận mắt chứng kiến cái c.h.ế.t của tôi, đau buồn đến cực hạn, yêu cũng đến cực hạn. Hệ thống liền phán định kết quả cuối cùng công lược thành công.

 

Mạt Mạt nhanh chóng dùng điểm tích lũy đổi lấy mạng sống của tôi, cho nên lúc này tôi mới có thể tỉnh lại.

 

“Cô an tâm, thân thể này về sau không khác gì người bình thường.” Trong lời nói cuối cùng mang theo ý cười.

 

Tôi còn đang vui sướng được sống lại, cửa phòng bệnh lại bị gõ vang.

 

Tạ Tử Sanh đi cùng với hai cảnh sát Trung Quốc và hai cảnh sát nước ngoài.

 

Đuổi bắt xuyên quốc gia, tội của hắn đủ nặng.

 

“Thật tốt quá, em tỉnh rồi.” Đôi mắt hắn đỏ hoe, muốn tới gần, lại bị cảnh sát ngăn lại.

 

“Anh sẽ ở trong tù cải tạo tốt, em không đợi anh cũng không sao...”

 

“Xùy, ai muốn đợi anh?” Tôi bị hắn chọc cho ôm bụng cười to: “Tôi không bị bệnh nan y, rời khỏi anh là vì không hề lưu luyến anh. Trên người anh không có một chút nào đáng giá để tôi yêu.”

 

Tôi cười nhìn trong mắt hắn dâng lên chút cầu khẩn cùng tuyệt vọng, tiếp tục nói: “Hận anh là thật, anh có biết mỗi lần tôi nhìn thấy anh đều muốn nôn không? Cũng may là anh ngồi tù, sau này tôi không cần ghê tởm nữa.”

 

Hắn không để ý cảnh sát ngăn cản, vọt về phía trước vài bước: “Không phải, không phải, rõ ràng em rất yêu anh.”

 

Lời của hắn còn chưa dứt, bị cảnh sát kéo đi.

 

Tâm trạng tôi không tệ, theo lời nhân viên y tế nói, tối hôm qua còn có một người bị trúng đạn được đưa tới. Thật không may, người phụ nữ bị b.ắ.n bị thương ở vị trí gần tim. Hôm nay nằm ở bệnh viện, nửa c.h.ế.t nửa sống.

 

Mặc dù được cứu sống, cuộc đời sau này cũng sẽ bị ốm đau tra tấn.

 

Cảnh sát đang tìm kiếm mối quan hệ xã hội của cô ta.

 

Peter đã lấy giấy tờ của cô ta khi anh ta đi, vì vậy bây giờ cô ta là một người không rõ danh tính.

 

Tôi không còn quan tâm đến sống c.h.ế.t của cô ta nữa.

 

cảnh sát phát hiện khẩu s.ú.n.g lục có dấu vân tay của Diệp Nhiên bên cạnh cô ta, vì cô ta mang s.ú.n.g vào nhà người ta, chủ nhà xem như tự vệ.

 

Tôi bí mật đưa ra một khoản tiền lớn cho các luật sư giỏi nhất để họ biện hộ cho chủ nhà, tin rằng ông ta sẽ không bị làm sao cả.

 

Nghe nói Tạ Tử Sanh tinh thần thất thường, nhưng điều đó cũng không liên quan đến tôi.

 

Tôi dưỡng tốt thân thể, lúc bước ra khỏi bệnh viện, ánh mặt trời chiếu khắp nơi.

 

Còn sống, thật tốt.

 

 

Loading...