Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Trò chơi trực tuyến] Xây Dựng Thành Phố Ẩm Thực - Chương 88

Cập nhật lúc: 2024-09-04 22:43:23
Lượt xem: 25

Hiện tại, thành Mộc Miên chưa phát triển hoàn toàn nhưng theo kế hoạch của cô, sau này lượng người qua lại chắc chắn sẽ tăng, giá thuê tự nhiên cũng không dừng lại ở mức này.

 

Thục Nông ngừng lại một chút, bổ sung điều quan trọng nhất: "Ngoài ra, chỉ có cư dân thành Mộc Miên mới được kinh doanh cửa hàng trong thành."

 

Martha đáp lời: "Vậy tôi phải nhập tịch thành Mộc Miên sao? Tôi đồng ý."

 

Thục Nông tỏ vẻ ngạc nhiên, không ngờ đối phương lại đồng ý nhanh như vậy.

 

"Đội săn bắt trước đây của tôi đã định g.i.ế.c chúng tôi, như tôi bị thương thế này không thể ở lại thành của mình, tôi thấy thành Mộc Miên rất tốt, tin rằng dưới sự lãnh đạo của thành chủ, nơi đây sau này sẽ phát triển mạnh." Martha nhún vai, cười rất thoải mái.

 

Thục Nông nhìn thoáng qua chân bị thương của Martha, cô lấy hợp đồng từ ngăn kéo: "Nếu không có ý kiến gì thì ký vào đây đi."

 

Martha cầm bút, viết tên mình, từ giây phút này cô chính thức trở thành cư dân thành Mộc Miên.

 

Hệ thống trò chơi trong đầu Thục Nông báo dữ liệu cập nhật.

 

- [Chúc mừng người chơi số 88888 trở thành người đầu tiên hoàn thành giao dịch cho thuê cửa hàng, nhận phần thưởng 100.000 tấn vật liệu xây dựng]

 

- [Thân phận người chơi]: Thành chủ (Thành Mộc Miên)

 

- [Thành Mộc Miên]: Dân số cư dân 48.938 người (tình trạng tốt), 9.967 tòa nhà (nhà thấp tồi tàn), đường phố sạch sẽ trải bê tông, mười hai đường hầm truyền dẫn — Đây là một thành phố đang phát triển mạnh mẽ, hãy xây dựng nó để thu thập thêm kinh nghiệm!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tro-choi-truc-tuyen-xay-dung-thanh-pho-am-thuc/chuong-88.html.]

- [Kinh nghiệm người chơi]: 222.040 (tăng dân số, cơ sở hạ tầng, nâng cao hạnh phúc của cư dân đều có thể nhận kinh nghiệm)

 

- [Tiến độ trò chơi]: 33%

 

Thục Nông nhớ ra một chuyện: "Để tôi chữa trị chân cho cô."

 

Martha ngạc nhiên giây lát rồi hoàn hồn, cô ấy vội vàng xua tay: 'Không cần đâu, chân tôi... không chữa được đâu.'

 

Cô ấy cúi đầu thất vọng.

 

Di chứng sâu vào xương tủy này trừ phi là một dị nhân hệ chữa trị cực kỳ cao cấp, nếu không thì không thể chữa lành. Nhưng những dị năng giả mạnh như vậy thường chỉ phục vụ hoàng gia hoặc quý tộc.

 

“Chuyện này đơn giản thôi mà, sao lại không chữa được?' Thục Nông xoay tay hai lần, ánh sáng chữa trị ấm áp rơi lấp lánh trên chân của Martha.

 

Chân bị tê liệt của Martha đột nhiên cảm nhận được sự ấm áp: “Cái này…”

 

Thục Nông thu tay lại: “Xong rồi.”

 

Martha thử di chuyển chân mình, phát hiện chân có thể hoạt động bình thường như trước, nước mắt tuôn trào: “Tôi có thể đi lại được rồi! Chân tôi đã lành! Thành chủ, cảm ơn ngài rất nhiều, tôi không biết phải đền đáp ngài thế nào, lần chữa trị này tốn bao nhiêu đồng vàng? Nếu không đủ, tôi có thể trả góp không?”

 

Thục Nông vỗ về cô gái đang xúc động không nói nên lời, dịu dàng nói: “Đừng lo lắng, đây là phúc lợi của thành Mộc Miên, mỗi cư dân đều được hưởng một lần chữa trị miễn phí. Cô chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt thôi.”

 

Loading...