Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Trò chơi trực tuyến] Xây Dựng Thành Phố Ẩm Thực - Chương 86

Cập nhật lúc: 2024-09-02 18:46:08
Lượt xem: 17

Margot nghĩ chắc em gái mình bị điên rồi.

 

Dù họ có khó khăn đến đâu cũng không cần phải đi đến Lam Châu làm vệ sĩ.

 

Nhưng em gái anh lại rất kiên quyết: "Anh, lần đó chúng ta thoát khỏi tay Jonah là vì chúng ta đã thăng cấp, mà lý do thăng cấp là do ăn thực phẩm của nhà hàng Mộc Miên."

 

Margot nhìn cô với vẻ mặt “Em nghĩ anh có tin được không.”

 

Kane cũng ở bên cạnh góp lời: “Đúng đấy đội trưởng, đợi anh đến đó rồi sẽ biết thôi, nơi đó như thiên đường vậy.”

 

Margot không vui lườm anh ta một cái.

 

Dù không muốn nhưng Margot vẫn bị ép đi đến thành Mộc Miên cùng mọi người.

 

Sau ba ngày ba đêm di chuyển, cuối cùng họ cũng đến thành Mộc Miên.

 

Bước vào cổng thành, Margot có vẻ hơi ngạc nhiên: "Thành phố này không như anh tưởng, không hề đổ nát."

 

Kane nhảy tại chỗ hai cái: “Lần trước chúng tôi đi nơi này vẫn còn là đất bùn, bây giờ đã thành đường gạch rồi, hiệu suất của thành chủ thật cao.”

 

Không chỉ vậy, không khí trong thành cũng không ảm đạm, nhìn thoáng qua cũng thấy có nhiều người cùng nhau dạo chơi.

 

Khi nhìn kỹ huy hiệu trên áo họ, Margot hít một hơi thật sâu: “Đây là sinh viên Học viện Liên bang?”

 

Margaret cũng nhìn qua: “Đúng vậy, nhưng tại sao chỉ toàn sinh viên Liên bang? Lúc trước chúng tôi đi nơi này toàn là sinh viên Đế quốc.”

 

Margot kinh ngạc quay đầu.

 

Sinh viên của Học viện Đế quốc cũng ở đây?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tro-choi-truc-tuyen-xay-dung-thanh-pho-am-thuc/chuong-86.html.]

“Đường hầm truyền dẫn?” Margot nhìn xa xa thấy đường hầm ánh sáng, nghi ngờ mình nhìn nhầm.

 

“Ừ, trong thành Mộc Miên có nhiều đường hầm truyền dẫn lắm, tất cả đều do thành chủ thiết lập.” Margaret nói.

 

Margot há hốc mồm, kinh ngạc đến mức không thể nói gì.

 

“Cuối cùng cũng đến nhà hàng.” Margaret tỏ vẻ hoài niệm.

 

Xếp hàng nửa ngày cuối cùng đến lượt họ, Margaret chào hỏi thành chủ đứng quầy: “Thành chủ, ngài còn nhớ tôi không?”

 

Thành chủ mỉm cười: “Tất nhiên là nhớ.”

 

Margaret nhỏ giọng: “Thành chủ, cảm ơn ngài đã nhắc nhở tôi lúc đó, nhưng làm sao ngài biết Jonah muốn g.i.ế.c chúng tôi?”

 

Thành chủ tiếp tục mỉm cười: “Tôi không biết, tôi chỉ thuận miệng nhắc nhở thôi, không ngờ lại thật sự giúp được cô.”

 

Margaret lắp bắp: “Vậy à.”

 

“Bánh kẹp thịt sốt! Thịt xào ớt xanh! Chúng ta thử món mới đi!” Kane chỉ chăm chú vào thực đơn.

 

Họ gọi mỗi món ba phần, tránh xa đám sinh viên Liên bang ồn ào, tìm chỗ ngồi ở góc.

 

Margaret mắt sáng rực: “Anh, lát nữa anh sẽ biết món ngon nhất thế giới có vị thế nào.”

 

“Em đúng là hoa mỹ, anh thì cái gì mà chưa từng thấy…” Margot định nói rằng anh chưa từng thấy cái gì nhưng nghĩ lại đúng là chưa từng tưởng tượng một thành phố đổ nát ở Lam Châu lại có diện mạo như thế này nên đành ngoan ngoãn im lặng.

 

“Khách quý, món ăn của mọi người đã xong.” Nhân viên bưng khay rời đi.

 

Margaret cầm thìa lên: “Ăn đi anh.”

 

Loading...