Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Trò chơi trực tuyến] Xây Dựng Thành Phố Ẩm Thực - Chương 46

Cập nhật lúc: 2024-08-15 10:22:19
Lượt xem: 21

Tên lãnh đạo hừ lạnh một tiếng, nhìn quanh các bếp trưởng: “Các anh đến xem xem cái bánh nhân này có gì đặc biệt mà lôi kéo được nhiều khách từ nhà ăn đến thế.”

 

Mười ngày trước họ phát hiện có một quầy bán bánh nhân ngoài cổng trường, lúc đầu họ không quan tâm lắm, chỉ nghĩ rằng một ngày bán vài trăm cái thì có ảnh hưởng gì lớn được?

 

Không ngờ rằng những ngày sau đó, khách ở nhà ăn ngày càng ít đi.

 

Rõ ràng những ai đã nếm qua bánh nhân, dù không mua ở đó được nữa cũng không còn muốn ăn những món ăn nhạt nhẽo ở nhà ăn nữa, bởi lẽ đó tất nhiên họ sẽ không quay lại.

 

Lãnh đạo không thể không nóng ruột, không thể để tiếp tục như vậy được.

 

“Cổ ngữ có câu, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Các anh hãy nghiên cứu kỹ cho tôi.”

 

Một chiếc bánh nhân được chia thành nhiều phần.

 

Mọi người đều lấy một ít để thử. Một bếp trưởng thử xong... ăn hết sạch, ăn xong vẫn còn thèm nên định lấy miếng cuối cùng trên bàn.

 

Ánh mắt lãnh đạo như muốn g.i.ế.c người, tên bếp trưởng giật mình, vội nói: “Cái này, cái này đúng là thịt lợn, nhưng không biết họ chế biến thế nào mà không hề có mùi tanh.” Là một đầu bếp, anh ta có ít nhiều kinh nghiệm về loại thịt lợn ma thú này, dù làm cách nào, nấu bao lâu thì nó cũng vẫn còn mùi tanh.

 

Lãnh đạo mím môi, không chịu nổi: “Người ta gọi là bánh nhân thịt lợn, anh còn không biết sao? Không biết làm sao để hết mùi tanh thì đi nghiên cứu, tôi mời các anh đến đây để ăn hại à?”

 

Bếp trưởng cúi đầu lùi lại.

 

Lãnh đạo mất kiên nhẫn: “Ngày mai tôi muốn thấy nhà ăn trường chúng ta cũng bán loại bánh nhân này.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tro-choi-truc-tuyen-xay-dung-thanh-pho-am-thuc/chuong-46.html.]

Các bếp trưởng nhìn nhau, điều này thật sự không dễ dàng.

 

Trong bếp, các đầu bếp cảm thấy như đang đối mặt với kẻ thù.

 

“Thịt lợn này làm sao mà được như vậy chứ, nướng không được, nấu không được, hầm cũng không xong!”

 

“Lớp vỏ ngoài này cũng kỳ lạ, là da ma thú nào đó hay là vỏ trái cây?”

 

...

 

Căn bếp dần trở nên hỗn loạn, các học sinh đang chuẩn bị cho kỳ thi lúc đi ngang qua tầng hầm trong trường cũng bắt đầu trở nên hoang mang.

 

Qua khu hành lang, những ma thú bị giam hai bên thỉnh thoảng phát ra tiếng va chạm, tiếng gầm rú dữ dội.

 

Adele run rẩy thu vai lại, thầy giáo bên cạnh an ủi: “Con đừng sợ, dũng cảm lên. Con là người có năng lực tinh thần, đây là những gì con phải đối mặt.”

 

Lời an ủi này tất nhiên không làm Adele bớt căng thẳng, mà ngược lại còn khiến cô cảm thấy áp lực nặng nề hơn.

 

Cả thầy và trò bước vào căn phòng giam giữ ma thú cấp 10.

 

Đứng trong khu vực an toàn bên ngoài, thầy giáo nói: “Nào, Adele, hãy thử kiểm soát nó, làm cho nó nghe lời con, biến nó thành một con ch.ó con ngoan ngoãn.”

 

Con sói lộ ra hàm răng trắng nhọn và tiến gần lại.

 

Loading...