Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trả ơn nghĩa, trọng sinh để trở thành vợ chồng! - Chương 86

Cập nhật lúc: 2024-09-15 21:13:25
Lượt xem: 134

Chương 86 - Thằng hai Cố có ưu điểm gì?

 

Nghe thấy câu hỏi của Cố Nguyệt Hoài, cả Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đều hơi không vui.

Cố Chí Phượng hừ lạnh, bưng bát mì lên húp mì, sau đó lại uống một ngụm nước lèo. Đang ngon nghẻ như này, nhắc đến Cố Duệ Hoài làm gì cho tụt hứng?

Cố Nguyệt Hoài nhìn về phía Cố Đình Hoài, cô thực sự rất tò mò rốt cuộc trong hai ngày cô đến thành phố Chu Lan, Điền Tĩnh đã gây ra chuyện gì.

Cố Đình Hoài không chịu nổi, đành cười gượng nói: "Ngày em đi, Điền Tĩnh mang theo đồ đến gặp thằng hai."

“Ồ?” Ánh mắt Cố Nguyệt Hoài lấp lánh, ngữ khí hơi cao.

Cố Đình Hoài không giấu diếm gì, kể cho Cố Nguyệt Hoài nghe tất cả chuyện xảy ra ngày hôm đó.

Hóa ra ngày hôm đó khi Cố Đình Hoài đi làm không lâu, Điền Tĩnh mặt đầy lo lắng tìm đến, nước mắt lưng tròng, nếu không biết chuyện cô ta không thích Cố Duệ Hoài thì sợ là đều tưởng rằng hai người họ có tư tình gì đó rồi.

Điền Tĩnh luôn mồm nói vì cô ta nên Cố Duệ Hoài mới bị thương, nên cho dù thế nào cũng phải đi xem thử.

Anh ấy hết cách đành phải xin nghỉ và đưa Điền Tĩnh đến trung tâm y tế trong huyện.

Cố Duệ Hoài vốn là người không chịu nhàn rỗi, chân bị thương, không thể cử động nên dễ cáu kỉnh, vừa nhìn thấy Điền Tĩnh, cả người anh ta như vừa sống dậy, dáng vẻ tràn đầy sức sống đó khiến Cố Đình Hoài nhìn mà sợ.

Khi Điền Tĩnh nhìn thấy cái chân bị thương của Cố Duệ Hoài thì không ngừng khóc. Dáng vẻ cô ta chân thành đến mức ngay cả những bệnh nhân khác trong phòng cũng phải thầm hỏi thăm Cố Chí Phượng, vì nghĩ rằng đó là con dâu chưa qua cửa của ông ấy. Họ lại còn liên tục nói rằng cô con dâu tương lai này rất có tình có nghĩa.

Cố Chí Phượng tức đến mức đỏ mặt tía tai, nhưng lại không thể nặng lời với một cô bé như Điền Tĩnh.

Cố Đình Hoài cũng cảm thấy không thích hợp, nhưng đương sự thì không thấy vậy!

Điền Tĩnh lấy một ít đường đỏ và bánh ngô do chính cô ta làm ra, rồi lại nhét ba đồng cho Cố Duệ Hoài, nói rằng đây do cô ta trộm dành dụm được, người nhà không biết, biết anh ta chữa bệnh tốn tiền nên lấy ra hết vân vân và mây mây.

Thao tác này khiến cho Cố Duệ Hoài hoàn toàn quỳ mọp trước sự chăm sóc dịu dàng âu yếm của Điền Tĩnh.

Trong mắt Cố Đình Hoài hiện lên sự hối hận: “Bây giờ có thể nói là Điền Tĩnh nói gì thằng hai nghe nấy.”

Nếu biết cách tiến công an ủi của Điền Tĩnh có thể ăn sạch Cố Duệ Hoài, khiến anh ta hoàn toàn mất đi chính kiến ​​của mình thì anh ấy sẽ không đưa Điền Tĩnh tới trung tâm y tế. Lần này, anh ấy đã làm làm hại thằng hai rồi.

Cố Nguyệt Hoài nhìn Cố Đình Hoài, an ủi: "Anh cả, anh đừng tự trách mình, cho dù anh không đưa cô ta tới, cô ta vẫn có thể đi nhờ người khác. Đây không phải lỗi của anh, là do anh hai không biết nhìn người, anh ấy đáng bị ngã một cái thật đau."

“Bé à?” Cố Đình Hoài hơi sửng sốt, không hiểu lời này của cô có gì.

Vẻ mặt Cố Nguyệt Hoài vô cùng bình tĩnh, đôi mắt đen đầy vẻ sắc bén.

Sau khi sống lại, cô tìm đủ mọi cách để người nhà tránh xa, chán ghét Điền Tĩnh, nhưng lại quên mất biến số lớn nhất là Cố Duệ Hoài, người có tình cảm sâu sắc với Điền Tĩnh. Đời trước, cho dù biết người tố cáo Cố Chí Phượng đầu cơ trục lợi là Điền Tĩnh, anh ta cũng không hết hy vọng.

Nếu không phải Điền Tĩnh đã lấy chồng, e rằng anh ta vẫn còn ôm hy vọng, cả đời ngu ngốc không lấy vợ sinh con.

Điền Tĩnh tuyên bố muốn kiểm soát Cố Duệ Hoài trong tay, từ đó thâm nhập vào nhà họ Cố, vậy thì cứ tương kế tựu kế đi!

Tuy rằng không hiểu tại sao bây giờ Điền Tĩnh lại bắt đầu nhắm vào nhà họ Cố, nhưng nếu cô ta nhất quyết không chịu bỏ cuộc, vậy nếu không khiến cô ta hài lòng thì chẳng phải đã phụ lòng cô ta à?

Thứ nhất, Điền Tĩnh muốn dựa vào Cố Duệ Hoài tiếp cận nhà họ Cố, cô cũng có thể lợi dụng điều này để dụ địch vào sâu hơn!

Thứ hai, Cố Duệ Hoài có tình cảm quá sâu nặng với Điền Tĩnh, nếu cô khăng khăng muốn anh ta tỉnh táo thì sợ chỉ là biến khéo thành vụng mà thôi. Cô có thể thuận nước đẩy thuyền để Điền Tĩnh lộ đuôi cáo, để Cố Duệ Hoài tự đập vỡ tất cả bộ lọc với cô ta!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tra-on-nghia-trong-sinh-de-tro-thanh-vo-chong/chuong-86.html.]

Cô biết Điền Tĩnh một lòng muốn trèo cao, sẽ không bao giờ có hảo cảm gì với Cố Duệ Hoài.

Nếu Cố Duệ Hoài không chịu từ bỏ, nhất quyết muốn tham gia thì chỉ đành đẩy anh ta vào đời sống tình cảm phức tạp của Điền Tĩnh thôi. Không biết Trần Nguyệt Thăng, Nhậm Thiên Tường cộng thêm Cố Duệ Hoài sẽ tạo thành vũng lầy khủng khiếp như thế nào đây?

Nghĩ vậy, trong mắt Cố Nguyệt Hoài hiện lên một tia lạnh lùng.

Kế hoạch đã xong, nhưng vẫn còn một chặng đường dài phải đi.

Cố Nguyệt Hoài bình tâm lại, nói: "Cha, anh, nếu như sau này Điền Tĩnh còn đến gần anh hai, chúng ta cũng đừng ngăn cản làm gì."

Cố Chí Phượng uống xong canh, không vui gào lên: "Đừng ngăn cản? Thằng ranh đó còn chưa mọc hết lông, bị con gái nhà họ Điền gặm hết xương mà không hề hay biết. Nếu chúng ta không ngăn cản thì lần này chỉ bị sói cắn chân, lần sau có khi đến cả mạng cũng không còn!"

Cố Đình Hoài cũng nói: "Bé à, anh biết thằng hai đối xử với em không tốt, nhưng Điền Tĩnh... không phải là người tốt đẹp gì, sao có thể thích thằng hai được? Nếu tiếp tục để cho em ấy bị mê hoặc, e rằng sẽ thật sự không thể cứu vãn được nữa."

Cố Nguyệt Hoài lắc đầu, không tức giận vì lời phản bác của hai người.

Cô bình tĩnh nói: “Ngăn cản có tác dụng không?”

Vừa dứt lời, cả Cố Chí Phượng và Cố Đình Hoài đều cứng họng, có tác dụng không?

Đương nhiên là không rồi!

Nếu ngăn cản có tác dụng thì họ đã không cần ở đây nói ra nói vào rồi.

Cố Chí Phượng thở dài: "Cả đời cha kiên cường, sao lại sinh ra một thằng con trai hèn nhát như vậy?"

Vẻ mặt ông ấy có hơi khó hiểu rồi nói tiếp: “Các con nói đi, chỉ một người phụ nữ đã có thể khiến nó không biết đông tây nam bắc rồi. Cũng may giờ là xã hội mới, nếu là trước kia, e là gia sản của nhà chúng ta đã bị con gái nhà họ Điền lừa hết rồi!"

Cố Đình Hoài liếc ông, nhạt nhẽo cà khịa: "Không đâu, gia sản sẽ bị cha mang đi đánh bạc trước rồi."

"Con! Sao con dám nói kháy cha hả?" Cố Chí Phượng tức giận đến cầm giày lên chuẩn bị dạy cho thằng con trai nhanh mồm nhanh miệng này một bài học.

Yến Thiếu Đường ăn xong mì, nhìn thấy cảnh này liền rụt cổ lại, dựa sát vào Cố Nguyệt Hoài.

Cố Nguyệt Hoài nhếch khóe miệng, đặt bát đũa xuống, vỗ nhẹ lên lưng Yến Thiếu Đường, ôm cô bé vào lòng dỗ dành, sau đó nói: "Được rồi cha, anh cả nói cũng không sai."

Mặt mày Cố Chí Phượng đầy đau lòng nói: "Bé à! Ngay cả con cũng không giúp cha?!"

Cố Nguyệt Hoài vờ như không thấy ông đang diễn trò, nói: "Nếu không thể ngăn cản anh hai, vậy thì cứ mặc kệ đi. Chúng ta đều biết Điền Tĩnh không thích thằng hai, lâu rồi em ấy cũng sẽ tự nhìn ra thôi."

“Chúng ta càng ngăn cản, anh hai sẽ càng chống đối hơn, chỉ khiến cho Điền Tĩnh được xem náo nhiệt thôi.”

"Chúng ta đừng làm những việc khiến kẻ thù khoái trá mà người thân thì đau lòng. Đợi anh hai tỉnh táo lại thì mọi chuyện sẽ ổn thôi."

Lời nói của Cố Nguyệt Hoài khiến Cố Đình Hoài rơi vào trầm tư, một lúc sau mới gật đầu đồng ý.

Anh cũng thấy thằng hai có tình cảm sâu sắc với Điền Tĩnh, nếu nhất quyết chia rẽ bọn họ sẽ xảy hậu quả không tốt. Nói không chừng thằng hai sẽ càng ngày càng điên cuồng hơn, như vậy sẽ không ổn, thà cứ để Điền Tĩnh tự lộ móng vuốt làm cho thằng hai c.h.ế.t tâm!

Cố Chí Phượng nhăn mũi, nhưng không phản bác, chỉ tức giận nói: “Con gái nhà họ Điền đó hẹp hòi y như ong vò vẽ, cô ta không thích thằng hai, cha cũng không thích cô ta! Muốn gả vào nhà chúng ta á, cha không đồng ý!”

DTV

Mí mắt của Cố Nguyệt Hoài và Cố Đình Hoài đều nhảy lên.

Cố Chí Phượng đúng là có trái tim của một người cha già mà, ông ấy không vui khi con trai mình bị phụ nữ thao túng cũng thôi đi, lại cũng không vui khi con trai mình bị phụ nữ coi là lốp dự phòng và giẻ lau. Tuy nhiên, thực sự mà nói thì thằng hai Cố cũng có ưu điểm gì đâu?

Loading...