Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôn Thư Nghi và Chu Nghiêm Phi - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-12 22:27:36
Lượt xem: 123

1.

Vừa nhận ra mình đã trọng sinh và xuyên không, tôi nhìn xuống đôi tay của mình, thon dài trắng nõn, rồi cầm lấy chiếc gương nhỏ trên bàn, soi thấy một gương mặt cũng coi như là xinh xắn. 

So với trước đây, tôi đẹp hơn, nhưng dưới mắt có quầng thâm đen nhạt, nhìn qua là biết thiếu ngủ lâu ngày. 

Cúi đầu xuống, trời ơi, chân tôi còn bị bó bột nữa chứ.

Trên và trong bàn học đầy những tài liệu ôn thi được sắp xếp gọn gàng ngay ngắn, còn có những quyển vở ghi chép chi chít, và cả những tờ đề thi đã được sửa lại nhiều lần. 

Tất cả thứ trên đều có những điểm số khá xấu.

Lúc này, mọi người đều đang làm bài tập, tôi nhìn xung quanh, ít có ai nói chuyện, trao đổi với nhau. Tôi muốn hỏi bạn cùng bàn đây là năm nào, nhưng bị cậu ta ngắt lời một cách không kiên nhẫn: "Cậu phiền quá đấy!" 

Xem ra chủ nhân của cơ thể này rất không được yêu thích cho lắm.

Vì vậy, tôi từ bỏ việc trò chuyện, bắt đầu xem lại đống đề thi trên bàn. Năm học 2020-2021... là hai năm sau khi tôi thi đại học, năm đầu tiên tôi trở thành hồn ma.

Chủ nhân trước của cơ thể này đã viết đầy một trang giấy nháp mà vẫn không giải được câu hỏi áp chót, tôi nhìn qua liền phát hiện cô ấy chỉ đang lặp đi lặp lại những phép tính vô ích.

Tôi thở dài, cầm bút lên và bắt đầu tính toán. 

Chỉ mất mười lăm phút để hoàn thành hai câu hỏi lớn cuối cùng, lúc này đã có vài học sinh thì thầm thảo luận đáp án của câu hỏi cuối cùng. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ton-thu-nghi-va-chu-nghiem-phi/chuong-1.html.]

Tôi vừa nghe vừa sửa lại đáp án trước đó.

Đào Hố Không Lấp team

Cuối cùng tôi nghe thấy ai đó phía sau nói đáp án là âm một, tôi liền quay lại và nói: "Đúng, đáp án là âm một, cậu dùng..." 

Hai người đó nhìn tôi bằng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc, rồi lại tiếp tục thảo luận với nhau.

Đầu tôi tràn đầy thắc mắc. 

Lúc này, thầy giáo bước vào lớp, là một người đàn ông trung niên đầu trọc, đeo kính trên sống mũi, thành thạo hỏi: "Ai đã hoàn thành bài tập? Hôm nay đề khá khó."

Lác đác vài cánh tay giơ lên, tôi cũng giơ tay, nhưng lại có tiếng cười vang lên. 

Thầy giáo cũng ngạc nhiên nhìn tôi: "Tôn Thư Nghi, em có nghe rõ tôi hỏi gì không?" 

Tôi gật đầu, thầy lắc đầu nói: "Đừng đùa với tôi, em nhanh chóng sửa lại bài cơ bản hôm qua cho tôi xem."

Tôi bèn lục lọi một hồi mới tìm ra tờ bài cơ bản đó, ngẩng đầu lên thì thầy đã đang thảo luận bài với mấy học sinh đã làm xong đề thi. 

Trên tờ bài cơ bản, chi chít toàn dấu gạch chéo đỏ.

 

Loading...