Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Xuất Hồn Hôn Trộm Nam Thần - 13

Cập nhật lúc: 2024-09-23 17:38:01
Lượt xem: 41

28

 Trình Cửu gửi tin nhắn thoại cho tôi.

Tôi không đeo tai nghe, ấn phát luôn.

“Nhan Nhan! Tớ biết Du Diêu là ai rồi, chính là bạn cùng lớp mẫu giáo của chúng ta!”

Rồi cô ấy gửi cho tôi một bức ảnh.

Là bức ảnh chụp tập thể trong buổi biểu diễn ở mẫu giáo.

Trong đó có một cô bé bị Trình Cửu khoanh tròn to tướng trên đầu.

Âm thanh vang vọng trong căn phòng trống trải.

Còn động tác đưa bút ghi âm của tôi như bị đông cứng lại.

Du Diêu cũng không vội, gập đôi chân dài lại, ngồi bên cạnh tôi.

Tôi nuốt một ngụm nước bọt.

Nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của anh ấy trong mùa hè thật sự làm tôi nóng.

Tôi rụt người lại, tránh xa Du Diêu một chút.

Không biết đã trôi qua bao lâu.

Tôi từ từ lên tiếng: "Người này... không phải là con gái sao?"

Bức ảnh cũ mười mấy năm trước, thực ra không nhìn rõ được toàn bộ khuôn mặt.

Đứa trẻ trong ảnh có tóc ngắn ngang tai, đôi mắt rất to, làn da trắng trẻo.

“Cậu ta không phải con gái đâu. Cậu ta không ngủ cùng chúng ta, cậu ta ngủ ở bên kia hành lang cơ.”

Tôi tiếp tục gửi tin nhắn thoại: “Không phải tên cậu ấy là Hứa Dương sao?”

Lần này Trình Cửu không trả lời tôi nữa.

Ngược lại, Du Diêu bên cạnh lên tiếng.

Giọng nói cách tôi rất gần, mang theo hơi lạnh.

“Ừ, sau này tôi đổi tên rồi, cái tên Du Diêu có hay không?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/toi-xuat-hon-hon-trom-nam-than/13.html.]

29

Tôi có một kẻ thù.

Là một cô bé tên Hứa Dương.

 Trình Cửu là bạn thân nhất của tôi.

Nhưng gần đây Hứa Dương lại chơi thân với cô ấy, thỉnh thoảng tôi còn thấy Trình Cửu và Hứa Dương ngồi chung một chiếc xe buýt.

Trong giờ học thủ công, Trình Cửu còn nhất quyết muốn làm nhóm với cậu ta.

Tôi rất không vui.

Hứa Dương kia giống như một kẻ thứ ba, chen vào tình bạn thân thiết của tôi và Trình Cửu.

Nhưng Hứa Dương lại rất xinh đẹp, xinh hơn tôi.

Chỉ có điều cậu ta ăn mặc giống như con trai.

Tôi có một bí mật nhỏ, chưa bao giờ nói với Trình Cửu.

Tôi có thể xuất hồn.

Hôm nay trong giờ ngủ trưa, tôi tình cờ phát hiện có người giống như tôi.

Chính là Hứa Dương đó.

Tôi chưa bao giờ nói với cậu ta.

Chúng tôi gặp nhau ở hành lang.

Tôi không muốn so đo với Hứa Dương, nên chỉ nắm chặt nắm tay định rời đi.

Nhưng cậu ta thật sự không biết điều, dám kéo tay tôi lại.

Đây không phải là khiêu khích rõ ràng sao?

Tôi đẩy Hứa Dương ra và đ.ấ.m một phát vào mặt cậu ta.

Cậu ta bay rất xa.

[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]

Sau đó, tôi tỉnh dậy không thấy Hứa Dương đâu nữa.

Hình như là cậu ta chuyển trường rồi.

 

Loading...