Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Sẽ Tán Đổ Anh Ấy - Chương 90

Cập nhật lúc: 2024-09-18 15:59:36
Lượt xem: 34

Dường như cô ấy đang nói gì với anh, do quá xa nên Lục Chi Ưu không nghe được bọn họ nói gì, cô thấy vẻ mất mát hiện lên trên mặt Hình Mạn, rất khác so với Hình Mạn ngày thường, Tần Hiểu Thiên chỉ đứng đó, không nói một câu nào.

 

Tuy rằng cô chỉ biết Tần Hiểu Thiên mới vài ngày thôi, nhưng qua mấy ngày này, cô biết Tần Hiều Thiên là một người ôn hòa, lịch sự, nhưng nhìn anh bây giờ lại không thấy vẻ ôn hòa đó, gương mặt lạnh lùng, mày nhíu chặt.

 

Cuối cùng, cô thấy Hình Mạn mỉm cười với Tần Hiểu Thiên, sau đó rời khỏi, lúc cô ấy bước qua Tần Hiểu Thiên, Lục Chi Ưu rõ ràng thấy nước mắt trên gương mặt cô ấy, giống như khi vừa rời khỏi nước mắt liền tuôn trào, dáng vẻ như vừa thoải mái lại vừa đau khổ.

 

Sau khi Hình Mạn rời khỏi, cô thấy Tần Hiểu Thiên đột nhiên lấy thuốc từ trong túi ra hút, anh đứng trước cửa sổ, khói tản ra khắp nơi, cả người như bị bao vây trong đó, mang đến cảm giác thật cô đơn.

 

Thật ra mọi người trên thế giới này đều có một câu chuyện của riêng mình, có thể là chuyện vui, cũng có thể là chuyện buồn.

 

Đáy lòng của mỗi một người đều có một bí mật, là cấm địa không muốn bị người khác bước vào.

 

*

 

Lục Chi Ưu lặng lẽ xoay người rời khỏi, nghĩ tới Hình Mạn, không biết vì sao, Lục Chi Ưu lại cảm thấy buồn, vì dáng vẻ đau khổ rõ ràng hiện lên gương mặt cô ấy, rõ ràng đến nỗi người ta nhìn thấy cũng đau lòng thay.

 

Nhưng chung quy vẫn là chuyện của người ta, dù vui hay buồn, đều là chuyện của người ta.

 

"Chị Lục, chị trở lại rồi?" Tiểu Mễ vừa ăn thịt, vừa nói với Lục Chi Ưu.

 

"Ừ" Lục Chi Ưu ngồi xuống, cầm ly kem matcha lên lấy muỗng múc từng muỗng ăn.

 

Một lát sau, Lục Chi Ưu thấy Hình Mạn quay lại ngồi vào chỗ của mình.

 

Lục Chi Ưu thấy cô ấy gần như đã trở lại bình thường, nhưng nếu nhìn kỹ thì gương mặt hơi tái, nụ cười miễn cưỡng trên môi.

 

Sau khi ăn xong cũng đã hơn 6 giờ, mọi người chào nhau rồi giải tán.

 

Vừa ra khỏi cửa, Lục Chi Ưu đã thấy xe của Thẩm Trường An đậu cách đó không xa.

 

Cô quay người nói với Khương Thang, không cần đưa cô về, Tiểu Mễ ban đầu hơi lo, không an tâm để cô về một mình, nhưng lại bị Khương Thang kéo cổ tay, bảo Tiểu Mễ nhìn về phía Thẩm Trường An,Tiểu Mễ mới hiểu ra.

 

Lục Chi Ưu bước đến chỗ xe của Thẩm Trường An đang đậu, chưa đi được mấy bước thì đã bị một người kéo lại.

 

"Chị Chi Ưu"

 

Lục Chi Ưu dừng bước, xoay người lại thấy Lâm Giang Nam bước tới.

 

"À... chị Chi Ưu, em có thể add weixin chị không?"

 

"Có thể chứ." Lục Chi Ưu đưa weixin của mình cho cô ấy.

 

"Vậy về sau em có thể gặp chị được không?" Lâm Giang Nam cầm điện thoại, ánh mắt dò hỏi, đây là nữ thần của cô đó, cô thích chị từ rất lâu rồi.

 

Lục Chi Ưu bị Lâm Giang Nam chọc cười, "Đương nhiên rồi, rảnh thì hẹn hò nè."

 

"Tốt quá rồi."

 

Lâm Giang Nam đang muốn nói chuyện cùng cô một lát thì điện thoại bỗng dưng vang lên. Cô ấy nhìn vào.

 

Lục Chi Ưu nhìn gương mặt cô đã biết là ai gọi đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/toi-se-tan-do-anh-ay/chuong-90.html.]

 

"Nếu em có việc thì đi trước đi, đúng lúc chị cũng phải đi rồi."

 

Lâm Giang Nam cười với cô, "Vậy bai bai chị."

 

"Bai bai."

 

Lục Chi Ưu thấy cô nhóc nói chuyện nhẹ nhàng, nụ cười dịu dàng thì rất thích, mãi cho đến về sau, khi hai người đã thân thiết, Lục Chi Ưu mới biết, cô bé trông như mèo con yếu đuối, vô hại kia thật ra là một con cọp cái.

 

*

 

Lục Chi Ưu mở cửa xe ngồi vào, xe bắt đầu lăn bánh, Thẩm Trường An đưa cho cô một ly đá bào matcha, vừa nãy đứng chờ cô ở đây vô tình thấy, cho nên liền mua cho cô một ly.

 

Lục Chi Ưu vô cùng vui vẻ nhận lấy đá bào.

 

Cô vừa ăn đá bào vừa trò chuyện với Thẩm Trường An.

 

Cô quay đầu thoáng nhìn anh.

 

Đúng là góc nghiêng trong truyền thuyết.

 

Nhìn nhìn, Lục Chi Ưu bỗng nhiên có một loại xúc động muốn phạm tội.

 

Cô bỏ ly đá bào xuống, nghiêm túc hỏi anh, "Em hôn anh nhé?"

 

Thẩm Trường An sửng sốt một lát, vốn dĩ đã không tập trung lái xe được vì ánh mắt quấy nhiễu của cô, bây giờ cô còn nói thế được.

 

"Không được." Anh cự tuyệt.

 

"Tại sao?" Lục Chi Ưu chưa từ bỏ ý định.

 

"Bây giờ đang trên đường cao tốc."

 

Lục Chi Ưu nhìn thoáng ra ngoài cửa sổ, quả thật đang trên đường cao tốc, cô nhìn đôi môi của Thẩm Trường An một lát, lại chỉ có thể ôm ly đá bào ăn tiếp.

 

Đến khi cô ăn gần hết đá bào thì bọn họ cũng đã đến nhà.

 

Lục Chi Ưu cởi dây an toàn, sau đó xuống xe đứng một bên chờ Thẩm Trường An.

 

Thẩm Trường An bước xuống đóng cửa xe, khóa lại rồi bước tới chỗ Lục Chi Ưu.

 

"Đi thôi." Lục Chi Ưu khoác tay Thẩm Trường An.

 

Bỗng nhiên Thẩm Trường An đưa tay kéo cô ôm vào lòng, hôn trực tiếp lên môi cô.

 

Lục Chi Ưu dại ra.

 

Không phải là không cho hôn à?

 

Đến khi bị Thẩm Trường An hôn đến mơ mơ màng màng, cô mới nhận ra.

 

Vừa rồi Thẩm Trường An không cho hôn là do bọn họ đang trên đường cao tốc, còn bây giờ đâu phải ở trên đường cao tốc nữa đâu.

Loading...