Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Quăng Tên B.iến Th.ái Cho Chị Ruột - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-05-15 19:23:30
Lượt xem: 2,439

Kiếp trước, từ miệng chị gái, tôi chỉ nghe được đôi câu về Hứa Thừa Châu.

Nghe nói phương diện đó của anh ấy không được.

Sau khi kết hôn, anh ấy chưa từng chạm vào chị tôi.

Nhưng Hứa Thừa Châu không phải kẻ biến thái, anh ta đối xử với chị tôi rất tốt, chưa từng mắng hay đá.nh đập chị ta.

Bất cứ thứ gì chị tôi muốn, anh ấy cũng đều đáp ứng.

Thậm chí khi chị tôi muốn mua cái túi mười mấy vạn, bằng mấy tháng tiền lương của anh ấy, anh ấy vẫn đáp ứng mua cho chị ta.

Tôi từng cảm thấy Hứa Thừa Châu rất yêu chị tôi, cho nên mới không ngần ngại chi nhiều tiền cho chị ấy như vậy.

Sau đó, vì chị ta ghen tị với việc tôi gả cho đại minh tinh nên đã điên cuồng sỉ nhục anh, còn muốn ly hôn với anh.

Hứa Thừa Châu vậy mà lại không hề níu kéo, lập tức đồng ý.

Tôi mới bắt đầu cảm thấy khó hiểu.

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn và MonkeyD

Rốt cuộc Hứa Thừa Châu có thật sự yêu chị tôi không?

“Con gái, gia cảnh Hứa Thừa Châu rất tốt, ba mẹ cậu ấy đề là cán bộ trong hội đồng thành phố, cậu ấy lại rất đẹp trai, hơn nữa còn là giáo sư của Thanh Hoa, tương lai của cậu ấy rất sáng lạn.”

Lúc này, mẹ tôi cứ thì thầm bên tai tôi: “Con cũng biết gia đình mình trông có vẻ vững mạnh nhưng đang trên đà phá sản, hiện tại chúng ta rất cần sự hỗ trợ của người bên hội đồng thành phố.”

Gia đình phá sản thì liên quan rắm gì đến tôi!

Hôn nhân của mình tôi phải tự làm chủ!

Tôi định từ chối, mẹ tôi lại hung hăng nói: “Nếu con không gả cho Hứa Thừa Châu, vậy mẹ sẽ bắt con gả cho ông Vương phó ủy viên thành phố đã sáu mươi tuổi!”

Tôi sốc toàn tập.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/toi-quang-ten-bien-thai-cho-chi-ruot/chuong-4.html.]

Mẹ tôi đã quen sống trong sung sướng, bà ấy có khả năng sẽ bán con gái cầu vinh.

Cuối cùng, tôi vẫn phải nhượng bộ.

Một tháng sau, tôi và chị gái cùng tổ chức hôn lễ.

Chị tôi gả cho minh tinh Thẩm Chi Mặc.

Tôi gả cho giáo sư Hứa Thừa Châu.

Trong phòng trang điểm cô dâu, chị tôi mặc chiếc váy cưới trắng cúp n.g.ự.c nặng nề, đắc ý liếc nhìn tôi: “Em gái à, mặc dù chúng ta cùng một mẹ sinh ra, nhưng từ nay về sau, chúng ta người trên trời kẻ dưới đất, sẽ không cùng một thế giới nữa rồi.”

“Tao, sẽ mặc đồ hàng hiệu lộng lẫy nắm tay ảnh đế bước lên sân khấu được người người chú ý.”

“Còn mày, mỗi ngày sẽ ngồi xổm dưới sàn lau nhà quét rác, thậm chí còn không đủ tiền mua được đồ của Chanel

Tôi tốt bụng nhắc nhở: “Chị à, sau này chị tuyệt đối đừng dùng sữa rửa mặt và tẩy c.h.ế.t bào c.h.ế.t nhé!”

Chị ta cau mày: “Mày có ý gì?”

Tôi đang định giải thích, chị ta đột nhiên cảnh giác, trừng mắt liếc tôi: “Mày muốn tao không rửa mặt, không trang điểm, biến thành mụ già xấu xí, sau đó nhân cơ hội quyến rũ Thẩm Chi Mặc à?” 

“Tao khuyên mày đừng có nghĩ đến những điều b.ẩn thỉu đó!”

Chị ta lại cười, khinh thường nói: “Mày gả cho một giáo sư nghèo, tương lai cũng chẳng có tiền mà ăn diện, ngày càng càng trở nên xấu xí hơn thôi. Còn tao gả cho ảnh đế, tao sẽ ngày càng giàu càng đẹp, Thẩm Chi Mặc sẽ không thèm để ý đến mày.”

Tôi lắc đầu thở dài.

Tôi bảo chị ta đừng dùng sữa rửa mặt và tẩy da c.h.ế.t thực ra là muốn chị ấy biết.

Lớp da càng dày thì khi bị Thẩm Chi Mặc nhỏ sáp nóng cũng có thể ít đau đớn hơn.

 

Loading...