Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 295

Cập nhật lúc: 2024-09-24 15:35:58
Lượt xem: 125

"Có lẽ Hạ Sâm cảm thấy việc thay đổi từ một người đàn ông lãng tử biến thành một người đàn ông bị ràng buộc chỉ vì đứa con được gọi là cốt nhục của mình là một chuyện vô cùng nhục nhã, vì thế đêm đó đã bay về nước Pháp, tiếp tục cuộc sống phóng đãng của ông ta."

 

Bàn tay anh dừng trên vai cô, bất động: "Nhưng không lâu sau đó, ông ta đã c.h.ế.t ở nước Pháp rồi."

 

Lý Nhiễm không ngờ sẽ có kết cục như vậy, Hạ Sâm c.h.ế.t là chuyện Hạ gia tuyệt đối không cho phép đề cập đến, đặc biệt là ở trước mặt ông nội Hạ người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh.

 

Hạ Nam Phương tiện đà nói: "Anh và ông nội sống ở biệt thự Hạ gia đến năm bảy tuổi rồi đi du học Pháp, mãi cho đến năm mười tám tuổi năm ấy mới về nước. Sau đó mới gặp được em rồi hai chúng ta sống ở đó tám năm."

 

Hạ Nam Phương nói chuyện lúc nhỏ, chỉ dùng một câu "ở biệt thự Hạ bảy năm rồi đi du học Pháp" để hình dung.

 

Lý Nhiễm lại cảm nhận được cảm giác cô đơn vô tận.

 

Chiếu theo miêu tả của anh về ba mình, anh hoàn toàn không giống với ba anh.

 

Tính cách anh vô cùng nghiêm khắc, thậm chí còn có cảm giác tự ép buộc bản thân mình, đặc biệt là trên lưng mang theo gánh nặng của Hạ gia bao nhiêu năm, ở trên con người anh như không tìm thấy bất cứ niềm vui gì về cái gọi là tình thân đó. Ba anh có thể vì nhu cầu của bản thân, du lịch vòng quanh thế giới, hưởng thụ cực lạc của nhân gian, mà anh từ lúc mới vừa mới sinh ra đã bị giáo dục là nhất định phải đem Hạ gia phát triển càng ngày càng lớn hơn, mạnh hơn, một lần nữa trở lại vinh quang năm xưa.

 

Ba anh là một người yêu thích sự tự do phóng khoáng, thích chơi bời phụ nữ, ở trong thế giới của ông ta tình cảm trách nhiệm là thứ gông xiềng gây trở ngại cuộc vui của thân thể, ông ta ruồng bỏ gia đình, bỏ vợ bỏ con, thời thời khắc khắc đều đang trốn tránh khỏi xiềng xích đó.

 

Còn Hạ Nam Phương lại là một người sạch sẽ đến mức biến thái, đặc biệt là trên tình cảm, anh chỉ có một người phụ nữ là Lý Nhiễm, thậm chí cả đời này anh cũng chỉ có một mình cô, anh không hề trầm mê vào thú vui thể xác đó, nếu nói thích thì anh chỉ nguyện ý làm chuyện đó với một mình cô mà thôi.

 

Đối lập như vậy, Hạ Nam Phương như là sống thành một người phản diện với ba anh vậy.

 

Lý Nhiễm không biết từ nhỏ anh đã trải qua cái gì mới mới sống cực đoan như thế.

 

Ba anh là một loại cực đoan, anh làm sao mà không phải.

 

"Anh không có tình cảm sâu đậm gì với biệt thự Hạ gia cả, cũng không có ý định muốn về đó sống."

 

Anh nhắm mắt lại, dựa vào cổ cô: "Em đừng vì anh mà để bản thân mình chịu ấm ức."

 

Lý Nhiễm nhỏ giọng hỏi: "Không quay về đó thì những người kia xử lý như thế nào đây?"

 

Cô cho rằng anh sẽ hiểu ý cô, nào biết anh lại cười rất kiêu ngạo: "Em là bà Hạ, bất luận em ở đâu, thì đương nhiên ở đó sẽ có người vội vàng đến nịnh bợ em rồi, em cần gì phải phiền lòng vì những điều đó chứ!?"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-295.html.]

Lý Nhiễm: "..."

 

Lý Nhiễm cảm thấy mình lo không công rồi.

 

"Lại nói vấn đề quan hệ xã giao đó mình không đi thì có làm sao đâu."

 

Anh vô cùng đáng thương nói: "Em có tâm tư kia không bằng đặt lên người anh nhiều hơn đi, người ta từ nhỏ cha không thương mẹ không yêu rồi, anh muốn cảm thụ một chút gia đình ấm áp là như thế nào."

 

Lý Nhiễm nghe anh nói vậy, lập tức đau lòng như cắt, che miệng anh lại: "Không được nói bậy vậy."

 

"Anh không có nói bậy, khổ nhiều năm thế rồi cuối cùng anh cũng có được chút ngọt ngào."

 

Lý Nhiễm biết anh nói không phải chỉ là những gì từ nhỏ đến lúc trưởng thành anh đã trải qua mà còn có những năm vòng đi vòng lại của bọn họ nữa.

 

Nghĩ vậy, cô nhịn không được nâng mặt anh lên: "Sau này em sẽ yêu anh nhiều hơn nữa."

 

Nói xong cô còn hôn lên mặt anh một cái.

 

Khuôn mặt lạnh lùng nhiều năm của người đàn ông được thay thế bằng sự dịu dàng, cười cười: "Em yêu anh mà chỉ một nụ hôn mà đủ sao?"

 

Nói xong đè người trong n.g.ự.c xuống dưới thân: "Anh còn cần những thứ khác nữa."

 

Đôi môi nhanh chóng bị người đàn ông gặm cắn.

 

Lý Nhiễm toàn tâm toàn ý đón nhận anh, trong lòng chợt nghĩ may mắn bọn họ gặp nhau quay về bên nhau cũng chưa muộn, cô đã cùng anh đi qua đêm dài tăm tối.

 

Bọn họ cùng nhau trải qua những vui buồn tan hợp, trải qua những thăng trầm mới đi đến được ngày hôm nay.

 

Bọn họ làm bạn từ thuở thiếu niên cho đến bây giờ, từng nhìn thấy những chật vật của nhau rồi cùng chứng kiến những thành tựu của nhau.

 

Bọn họ tồn tại giống như m.á.u và kinh mạch của nhau, mãi mãi không thể tách rời.

 

"Em yêu anh."

 

"Anh cũng yêu em."

Loading...