Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tôi Không Cần Anh Ta Nữa - Chương 278

Cập nhật lúc: 2024-09-21 12:18:31
Lượt xem: 54

Hạ Nam Phương đã làm cho bộ trang phục này đặc biệt... đặc biệt quý phái.

 

Trong nguyên tác, bởi vì hằng năm đại tá Tát Luân luôn mặc quân phục cơ giáp, cho nên trang phục ngày thường mới đặc biệt thích chất mềm mại của quần áo, có lẽ là do mặc áo giáp lạnh băng nhiều rồi nên cho dù đại tá Tát Luân có mặc áo tơ lụa mềm mại đi chăng nữa thì trên người đại tá Tát Luân vẫn thường xuyên tản mát ra mùi m.á.u tanh.

 

Mà Hạ Nam Phương mặc lại đem đến cảm giác sang trọng ngạo mạn của quý tộc Châu Âu thời Trung cổ, vốn dĩ anh đã có nước da trắng, cộng thêm khí chất độc đáo nên màu xám nhạt cộng xanh đen đã làm giảm bớt sự lạnh lùng trên người anh, tăng thêm vài phần lười biếng, nho nhã.

 

Tuy rằng lúc vẽ tranh, cô đã dựa vào mặt của Hạ Nam Phương mà hoàn thành, nhưng người thật ngay trước mắt này làm hiệu quả tăng gấp một trăm lần so với ý niệm trong đầu cô.

 

Thấy cô nói mình đẹp hơn, Hạ Nam Phương nhịn không được lộ ra nụ cười thoả mãn: "Đương nhiên rồi, em vẽ anh ta dựa theo anh mà, làm sao nhân bản có thể đẹp hơn người thật được."

 

Mặt Lý Nhiễm mất tự nhiên đỏ lên: "Biết dựa theo anh mà vẽ rồi, anh còn ghen?"

 

Hạ Nam Phương vẫn bá đạo như cũ: "Vậy cũng không được."

 

Lý Nhiễm: "..."

 

Thật ra trang phục này Hạ Nam Phương đương nhiên không thích, chẳng qua là vì Lý Nhiễm, muốn dỗ cô vui vẻ một tí.

 

Lý Nhiễm ngắm anh hơn mười phút, Hạ Nam Phương thật sự muốn đi thay đồ lắm rồi.

 

Ánh mắt Lý Nhiễm vẫn chưa thoả mãn, sáng lấp lánh không lừa được người dụ dỗ: "Có thể không thay được không?"

 

Hạ Nam Phương không kiên nhẫn: "Còn chưa ngắm đủ sao?"

 

Dù cho muốn làm Lý Nhiễm vui vẻ, nhưng trang phục cực kỳ không phù hợp với tính cách của mình này, làm anh luôn có cảm giác đeo mặt nạ giả tạo vậy.

 

Lý Nhiễm ấp úng: "Anh có thể..."

 

"Ừ?"

 

"Anh có thể mặc bộ đồ này đi ra ngoài hẹn hò với em không?"

 

Hạ Nam Phương rùng mình: "Em còn có dũng khí hỏi sao?"

 

Cô thật sự muốn Hạ Nam Phương mặc bộ trang phục của nhân vật trong truyện tranh này ra ngoài hẹn hò với mình, tuy rằng có hơi lạ một tí nhưng Hạ Nam Phương mặc vào luôn có cảm giác đặc biệt nhẹ nhàng không giải thích được.

 

Lý Nhiễm nhỏ giọng: "Nhưng em thật sự rất thích mà!"

 

Có lẽ là biết anh luôn cưng chiều mình, trong tiềm thức của cô tin tưởng anh sẽ không từ chối.

 

Như cô mong muốn, Hạ Nam Phương lạnh mặt: "Không có lần sau."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/toi-khong-can-anh-ta-nua/chuong-278.html.]

 

____

 

___

 

Hẹn hò đến tối muộn mới về nhà, Lý Nhiễm hưng phấn như đang hẹn hò với nam thần trong mộng của mình vậy.

 

Tuy rằng nam thần trong mộng là do Hạ Nam Phương sắm vai.

 

Mãi cho đến buổi tối về đến nhà, Lý Nhiễm mới nhớ tới chuyện cha Lý còn đang ở nhà Vu gia.

 

Cô gọi điện cho cha Lý, mới biết được sau khi ăn bữa tối xong, người nhà Vu gia đã lái xe đưa cha Lý về rồi.

 

Khi đứng dưới lầu, Lý Nhiễm do do dự dự, muốn Hạ Nam Phương vào nhà ngồi chơi một tí.

 

Hạ Nam Phương đã sớm thay quần áo rồi, vẫn là đồ vest nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh, bên ngoài khoác thêm áo khoác dày. Anh đứng kế bên nhìn Lý Nhiễm: "Lên nhà đi em."

 

Lý Nhiễm đứng vài giây hỏi: "Anh có muốn lên chơi một tí không?"

 

Hai mắt Hạ Nam Phương sáng lên, nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, ấn tượng gần đây của cha Lý đối với anh cũng không tệ lắm, miễn cưỡng có thể đạt đến trình độ tiêu chuẩn rồi.

 

Hạ Nam Phương duy trì con đường đạt tiêu chuẩn đó, cảm thấy vẫn nên nhịn một chút cho gió êm sóng lặng đã.

 

"Anh không đi."

 

Lý Nhiễm đành phải một mình lên lầu, cô về nhà muộn, cha Lý đã nghỉ ngơi rồi.

 

Cô không bật đèn, rón ra rón rén đi đến phòng ngủ.

 

Phòng ngủ có ban công rộng rãi, cô nhìn xuống dưới qua cửa sổ ban công, xe Hạ Nam Phương vẫn còn ở dưới lầu chưa đi, đèn xe vẫn sáng, anh đang đứng dưới lầu, hình như cũng đang nhìn về phía cô.

 

Lý Nhiễm lặng lẽ gửi tin nhắn cho anh: [Ba em ngủ rồi!]

 

Hạ Nam Phương: [Ừ?]

 

Lý Nhiễm: [Anh có muốn lên đây không?]

 

Lần này Hạ Nam Phương rất sung sướng: [Được.]

 

Lý Nhiễm sợ gõ cửa làm ra động tĩnh, vì thế đứng sẵn ở cửa chuẩn bị mở cửa.

 

Khi Hạ Nam Phương vừa bước vào nhà, cửa vừa mới đóng lại thì đồng thời đèn ở phòng khách sáng lên, ánh sáng chiếu sáng ba con người đứng ở phòng khách không có chỗ nào che giấu.

Loading...