Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tội ác - 1

Cập nhật lúc: 2024-09-21 16:21:14
Lượt xem: 278

Mẹ chồng tôi lén đóng bốn chiếc đinh sắt vào các góc giường của tôi.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Đêm đó, tôi và em chồng cùng sinh con.

 

Cô ta đã sinh ra một bé trai khỏe mạnh.

 

Con tôi qua đời vì sinh non.

 

Mãi sau này tôi mới biết được công dụng thực sự của bốn chiếc đinh sắt này.

 

1

Vào ngày thứ Sáu, trước khi tôi tan làm, chồng tôi, Hà Minh, đã gọi điện và nói với tôi rằng hắn muốn về nhà bố mẹ tôi ở với tôi hai ngày. Hà Minh còn nói mẹ tôi đã đặc biệt hầm món súp tôi yêu thích.

 

Tôi đã mang thai được 5 tháng, nếu tôi ở nhà hai ngày thì sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hơn nữa, tôi cũng rất thèm món súp của mẹ.

 

Sau khi suy nghĩ, tôi đồng ý với Hà Minh. Sau đó thu dọn đồ đạc và tan sở.

 

Bước vào nhà, tôi thấy Hà Minh đã đến, đang ngồi trong phòng khách nói chuyện với bố tôi. Mẹ tôi bưng bát súp sườn ngô ra, nóng ấm vừa ăn.

 

Sau bữa tối, mẹ tôi bày những bộ quần áo nhỏ và những chiếc tất mẹ mua cho em bé ra khắp giường như thể đang khoe báu vật của mình. Mẹ cũng cẩn thận giải thích cho tôi một số lưu ý khi sinh con.

 

Sau khi trò chuyện với bố mẹ một lúc, tôi thấy hơi buồn ngủ nên về phòng ngủ.

 

Trong đêm, một loạt nhạc chuông điện thoại đột ngột dồn dập đánh thức tôi.

 

Trong bóng tối, Hà Minh cầm điện thoại lên, đầu bên kia điện thoại là tiếng hét đầy hoảng sợ của mẹ chống tôi cùng với tiếng phụ nữ yếu ớt khóc.

 

"A Minh, con nhanh về nhà đi, A Lệ vỡ nước ối rồi, một mình mẹ ở nhà, không biết phải làm sao!"

 

Hà Minh nghe vậy, vội vàng đứng dậy khỏi giường, mặc quần áo và không ngừng an ủi mẹ.

 

"Mẹ yên tâm, con sẽ về ngay! Mẹ an ủi A Lệ trước và bảo em ấy đừng sợ! Con sẽ về ngay."

 

2

 

Hà Lệ là em gái ruột của Hà Minh, cô ta có thai trước tôi mấy tháng, cô ta sinh con ở quê, có mẹ chồng tôi ở đó chăm sóc.

 

Ngày dự sinh của Hà Lệ là vào khoảng thời gian này nên việc cô ta sắp sinh con cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

 

Tuy nhiên, bọn tôi đang ở xa nhà, tại sao mẹ chồng lại gọi điện bảo Hà Minh về? Xa như vậy, liệu có trễ không?

 

Tôi hơi bối rối và hỏi Hà Minh.

 

"Không phải họ đang ở quê sao? Tại sao phải vội về lúc nửa đêm!"

 

Hà Minh nghe vậy, cau mày, gầm gừ với tôi.

 

"A Lệ và mẹ đang ở nhà chúng ta. Bây giờ anh phải về nhà để xem chuyện gì đang xảy ra."

 

Tôi cảm thấy lo lắng, Hà Lệ và mẹ chồng tôi đều từ quê lên? Hà Minh chưa bao giờ nói với tôi rằng họ sẽ đến, tại sao hắn lại cố tình giấu tôi? Hắn sợ tôi không chào đón họ à?

 

Không, tuy tôi và Hà Lệ không tiếp xúc nhiều nhưng cũng đã gặp nhau vài lần. Chúng tôi khá hợp nhau.

Nếu Hà Lệ cho rằng điều kiện y tế ở quê hà không tốt, muốn lên thành phố sinh con, Hà Minh có thể nói cho tôi biết, không cần phải giấu giếm tôi.

 

Nhìn thấy tôi có chút không vui, vẻ mặt Hà Minh dịu đi.

 

"Anh xin lỗi, Tiểu Ngọc, anh hơi nôn nóng, em ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, anh đi xem tình hình thế nào."

 

Sinh con là chuyện sinh tử của người phụ nữ, mà Hà Lệ lại là em gái ruột của Hà Minh, việc hắn lo lắng và nói năng gay gắt là điều dễ hiểu.

 

Nghĩ như vậy, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và an ủi Hà Minh bằng những lời nhẹ nhàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/toi-ac/1.html.]

"Đừng quá lo lắng, trong bệnh viện có nhiều bác sĩ như vậy, mọi việc sẽ ổn thôi. Anh đi xem trước đi, nếu cần giúp đỡ gì thì cứ gọi cho em."

 

Hà Minh nhẹ nhàng xoa tóc tôi, bảo tôi nghỉ ngơi thật tốt rồi lấy chìa khóa đi ra ngoài.

 

3

 

Hà Minh rời đi không bao lâu, tôi cảm thấy bụng mình quặn thắt dữ dội. Có hơi ấm từ phía dưới cơ thể truyền đến.

 

Tôi đưa tay chạm vào, vết m.á.u tươi trên lòng bàn tay khiến tôi choáng váng, linh cảm xấu ập vào đến khiến tôi run rẩy.

 

Tôi cố gắng bình tĩnh lại, đứng dậy và gọi bố mẹ đang ngủ ở phòng bên cạnh.

 

Vừa rồi Hà Minh gây tiếng động nên bố mẹ tôi vẫn chưa ngủ được.

 

Nghe thấy tiếng tôi gọi, bố mẹ lập tức chạy tới. Mẹ thấy tôi như vậy hoảng hốt chạy tới đỡ tôi, còn bố tôi rùng mình, lấy điện thoại ra bấm cứu thương.

 

Sau khi giải thích ngắn gọn tình hình với bác sĩ, bố tôi bấm số của Hà Minh và muốn nói cho hắn biết tình hình của tôi.

 

Điều kỳ lạ là Hà Minh lại tắt điện thoại.

 

Hà Minh có một công việc đặc biệt và thường xuyên phải trả lời cuộc gọi của sếp vào lúc nửa đêm, vì vậy điện thoại của hắn không bao giờ tắt tiếng chứ đừng nói là tắt nguồn.

 

Nhưng tối nay, Hà Minh vừa ra ngoài đã tắt điện thoại? Mẹ thấy tôi có vẻ không vui liền nhỏ giọng an ủi tôi.

 

“Có lẽ điện thoại của A Minh hết pin rồi, để bố lát nữa bố con gọi lại xem sao.”

 

Tôi biết rất rõ pin điện thoại của Hà Minh đã được sạc đầy. Rõ ràng là hắn cố tình tắt điện thoại.

 

Tôi chưa kịp suy nghĩ thì bụng tôi càng đau, may mà xe cứu thương đã đến.

 

4

 

Bố mẹ đưa tôi đến bệnh viện. Sau khi xem xét tình trạng của tôi, bác sĩ đề nghị đưa tôi vào phòng phẫu thuật, tôi được tiêm thuốc gây mê vào tĩnh mạch, đầu trở nên choáng váng.

 

Trước mắt là một luồng ánh sáng trắng chói lóa, tôi không biết mình đã mê trong bao lâu. Khi tỉnh dậy, chậm rãi mở mắt ra, tôi thấy bố mẹ như có thêm vài sợi tóc bạc.

 

"Bố mẹ..."

 

Cổ họng tôi khô đến mức như muốn nứt ra.

 

Mẹ rót cho tôi cốc nước ấm, đỡ tôi dậy và cho tôi ăn từng chút một. Tôi vô thức đưa tay chạm vào bụng mình và nhìn mẹ với vẻ khó tin. Chiếc bụng căng phồng của tôi giờ đã trở nên phẳng lì.

 

“Mẹ ơi, con của con đâu rồi?”

 

Mẹ tôi lau nước mắt, không nói được lời nào. Bố tôi im lặng một lúc lâu trước khi cất giọng nghẹn ngào.

 

"Tiểu Ngọc, con đừng buồn, cố gắng chăm sóc tốt sức khỏe của mình, sau này sẽ có con."

 

"Ý bố là gì, chuyện gì đã xảy ra với con của con rồi?"

 

Như một kẻ đ**iên, tôi kéo tay áo bố và lớn tiếng hỏi.

 

Bố tôi không còn cách nào khác đành phải kể lại thảm kịch của tôi.

 

“Bác sĩ nói thai nhi sinh non, sức khỏe kém, khó có thể sống sót.”

 

"Sao có thể như thế? Con của con hoàn toàn khỏe mạnh mà, sao có thể xảy ra chuyện như thế này?"

 

Tôi luôn khám thai theo định kỳ, bác sĩ vẫn luôn nói thai nhi rất khỏe mạnh, mọi chỉ số đều rất tốt, sao có thể sinh non được?

 

Với điều kiện y tế hiện nay, cho dù có sinh non thì làm sao có thể không cứu được đứa nhỏ được?

 

Loading...