Chạm để tắt
Chạm để tắt

Tình yêu và Tự do - 9 (END)

Cập nhật lúc: 2024-08-28 12:05:23
Lượt xem: 3,143

Lúc ban đầu, anh đồng ý với Tiêu Nhiên đầu tư cho hắn.

 

Mấy năm nay Tiêu Nhiên đi chệch hướng, tôi còn sợ liên lụy tới Trần Trì.

 

Kết quả anh đã sớm chuyển một số hạng mục nòng cốt ra khỏi công ty Tiêu Nhiên.

 

Có thủ đoạn của Trần Trì, công ty Tiêu Nhiên nhanh chóng thất bại, sau khi tôi và Tiêu Nhiên ly hôn, còn không đến hai năm.

 

Lần cuối cùng tôi nhận được điện thoại của Tiêu Nhiên, là công ty của hắn nổ ra scandal.

 

Không có lý do gì khác, Phương Di thật sự là gián điệp. Cô ta căn bản không phải người tình trong mộng về nước như chúng ta tưởng tượng, mà trở về vì kỹ thuật chip trung tâm của Tiêu Nhiên.

 

Ở trong điện thoại, Tiêu Nhiên khóc rống lên: “A Nguyện, em giúp anh với. Hiện giờ anh không còn cách nào, Phương Di bỏ chạy, con cũng không phải của anh. Cô ta lừa anh, cô ta hại anh thê thảm.”

 

“Cho nên, không phải anh cho cô ta những thông tin kỹ thuật cốt lõi đó sao?”

 

Tôi nghe Trần Trì nói về tội danh bán nước, hai người đó đều không vô tội.

 

“Anh... anh không biết đó là tội bán nước... A Nguyện, em cũng biết một năm nay anh chống đỡ rất vất vả, Trần Trì lại không giúp anh, anh vì sự sống sót của toàn bộ công ty nên mới ra hạ sách này...”

 

Không biết trong lòng là thất vọng hay là vì cái gì, tôi ngắt lời Tiêu Nhiên: “Tiêu Nhiên, trước kia tôi chỉ cảm thấy anh là một người đàn ông không giỏi đảm đương, thích trốn tránh trách nhiệm. Nhưng đạo đức quan tối thiểu của anh vẫn còn tồn tại. Bây giờ xem ra, anh đã sớm từ bỏ giới hạn làm người rồi.”

 

“A Nguyện, em dựa vào cái gì nói như vậy? Anh không nói là bán mấy cái chip...”

 

“Nhưng chúng ta đã ký thỏa thuận bảo mật, từ lâu Trần Trì đã nói là có liên quan đến bảo mật. Anh không cần yêu tôi, anh có thể phản bội tôi. Nhưng nói đến lợi ích quốc gia, anh cũng phải có giới hạn chứ?”

 

Phương Di là gián điệp, quả thật tôi cũng không bất ngờ.

 

Dù sao, từ nhỏ cô ta đã lớn lên ở nước ngoài, tiếp nhận nền giáo dục khác biệt.

 

Nhưng Tiêu Nhiên thì khác, từ nhỏ chúng tôi đã sống dưới lá cờ Tổ quốc, được giáo dục yêu nước và lòng nhân từ.

 

Tôi không thể tin được. Người đàn ông này, cuối cùng vì một chút lợi ích cá nhân, buông bỏ giới hạn làm người của mình.

 

Đó là lần cuối cùng tôi và Tiêu Nhiên nói chuyện điện thoại.

 

Nghe nói hắn lên kế hoạch mang theo chip kỹ thuật còn lại chạy ra nước ngoài, bị an ninh quốc gia bắt được lại ở biên giới.

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

 

Chuyện tiếp theo, đối với người dân như chúng ta mà nói, là chuyện không cách nào nắm trong tay. Chỉ là thỉnh thoảng lúc họp lớp, nhắc tới Tiêu Nhiên, mọi người thổn thức không thôi. Nói rằng hắn chơi một ván bài tốt đến nát bét.

 

Tôi chỉ cười vì điều đó.

 

Cho dù nửa đời trước bị mù, nhưng ông trời đối đãi với tôi cũng không tệ.

 

Xua tan mây đen, khắp nơi đều là ánh mặt trời.

 

17

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-yeu-va-tu-do/9-end.html.]

Sau đó, tôi và Trần Trì kết hôn.

 

Bản thân tôi không có hứng thú với hôn nhân. Bất đắc dĩ, sau khi tiểu biệt thắng tân hôn tôi mang thai. Tôi và Trần Trì bàn bạc, quyết định cho đứa bé thủ tục sinh ra hợp pháp, vì vậy liền đi đăng ký kết hôn.

 

Trước khi đăng ký kết hôn, tôi đã đi gặp cha mẹ Trần Trì.

 

Lúc trước, trong lòng tôi vẫn luôn thấp thỏm. Cho dù những năm gần đây sự nghiệp của tôi không tệ, cũng rất có danh tiếng trên trường quốc tế. Nhưng suy nghĩ của thế hệ trước, thật sự không phải một sớm một chiều có thể thay đổi.

 

Nhưng thật bất ngờ, bố mẹ Trần Trì đều rất thích tôi. Nhất là mẹ của Trần Trì, ôm tôi nước mắt lã chã: “Con bé này, nếu như không phải con, dì cũng cho rằng con trai dì muốn tìm cho dì một chàng dâu. Tuy rằng cũng không tệ, nhưng dì thích con hơn.”

 

Tôi vuốt ve cái bụng của mình, có chút vui vẻ.

 

Tôi vẫn không cảm thấy con cái là nhu cầu thiết yếu của hôn nhân. Cũng không cảm thấy hôn nhân là nhu cầu thiết yếu của cuộc sống. Nhưng tôi cam kết tạo ra một thế giới tốt đẹp và đầy hy vọng.

 

Thế giới đó, mỗi người đều có thể tự do lựa chọn. Tự do lựa chọn, yêu và được yêu; Hôn nhân và độc thân; Có con và không có con. Tất cả đều là tự do lựa chọn, không liên quan đến ánh mắt của người khác hoặc quan niệm của người đời.

 

Đúng như Trần Trì nói. Trên thế giới này, có hai điều quan trọng nhất, là Tình yêu và Tự do.

 

Tôi đã đạt được như nguyện.

 

Cũng hy vọng, thế hệ sau của tôi, cũng có thể như nguyện.

 

(--END--)

 

-----

 

TÍNH SỔ [FULL}

Tác giả: 吃口石榴

Nguồn: zhihu

Đề cử: Ổ Ẩm Ương

------

Lúc tôi đính hôn với bạn trai, tình cũ của hắn về nước, còn dẫn theo một cặp song sinh.

Ả tình cũ khóc sướt mướt nói với tôi.

"Cô hận tôi thì cứ nhằm vào tôi đây này, nhưng mà tôi và Tần Dư yêu nhau thật lòng. Huống hồ bọn tôi đã có con với nhau rồi, tôi nghĩ cô cũng không muốn làm kẻ thứ ba đâu đúng không?"

Đùa nhau đấy à...

Mượn ưu thế chiều cao, tôi nhìn từ trên cao xuống, đáp lời:

"Thứ nhất, tôi chỉ lấy lại thứ thuộc về mình. Thứ hai, lúc tôi và Tần Dư ở bên nhau, hai người đã chia tay rồi, lại nói, giờ cô tới phá đám lễ đính hôn của tôi nè, cô mới là kẻ thứ ba chứ."

-------Đọc full tại Monkeyd

 

 

Loading...