Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÌNH YÊU KHÔNG THỂ DIỄN TẢ BẰNG LỜI - C13

Cập nhật lúc: 2024-08-29 20:28:16
Lượt xem: 3,038

22. 

 

Nửa năm sau.

 

Tôi nhận được một cuộc điện thoại lạ.

 

“Xin chào.”

 

“Trình Khanh.”

 

“Tôi là Tô Côn.”

 

Tôi vô thức cúp máy.

 

“Cô đừng cúp máy, tôi chỉ muốn nói chuyện với cô một chút.”

 

Anh ta chính là bạn tốt của Phó Tư.

 

Một chàng trai trẻ đẹp một năm ít nhất đổi năm người bạn gái.

 

Tôi chưa bao giờ có ấn tượng tốt về người đàn ông này.

 

“Chúng ta không có gì để nói cả.”

 

Đối phương cố chấp nói:

 

“Cô không muốn, tôi sẽ đến thành phố của cô và gặp trực tiếp cô, cho nên nói qua điện thoại là tốt nhất.”

 

Tôi nhíu mày.

 

“Cô chắc cũng đoán được, tôi gọi cuộc điện thoại này là vì Phó Tư.”

 

“Chúng tôi đã sớm kết thúc rồi, tôi cũng không muốn biết bất cứ tin tức gì của anh ta.”

 

“Trước khi cô kết hôn, cậu ấy đã tới tìm cô.”

 

Tôi không lên tiếng.

 

“Có thể cô sẽ không nghĩ tới, lúc Phó Tư tới đón cô trở về, là để cho cô một hôn lễ long trọng, nhưng ai biết được, cô đã đính hôn với thanh mai trúc mã. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-yeu-khong-the-dien-ta-bang-loi/c13.html.]

 

Cô biết đấy, cậu ấy luôn là một người vô cùng độc đoán, đến bây giờ tôi cũng không biết cậu ấy nhịn xuống như thế nào, không quấy rầy hạnh phúc của cô, để cho cô theo đuổi hạnh phúc của mình.”

 

“Ha, đến anh cũng nói anh ta độc đoán.”

 

“Tôi gọi cuộc điện thoại này là không đành lòng để cô tiếp tục hiểu lầm cậu ấy, cậu ấy đối với cô vô cùng thắm thiết, không thể chịu đựng sự oan khuất này.”

 

“Oan khuất gì?”

 

“Phó Tư đối với cô cho đến bây giờ đều là thật lòng, muốn cùng cô kết hôn cũng là thật, thái độ về sau của cô khác thường như vậy, cô cho rằng cậu ấy nhìn không ra cô muốn rời đi à?”

 

Tôi vô thức mím môi.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Tôi không hiểu lắm những lời này của Tô Côn, cũng luôn cho rằng mình diễn rất tốt.

 

“Lúc đó công ty của Phó Tư có một lỗ hổng rất lớn, rơi vào một cái bẫy nhắm vào cậu ấy và công ty, ngay cả mọi người trong công ty cũng bị liên lụy.”

 

“Khoảng thời gian đó áp lực của Phó Tư rất lớn, được ăn cả ngã về không tiến vào một ván cược. Hoặc là nói, một khi cậu ấy thua, về sau cũng sẽ không thể cho cô cuộc sống tốt đẹp, cậu ấy yêu cô như vậy, sao có thể thật lòng bỏ cô đi chứ. 

 

Cuối cùng đúng là hết cách cậu ấy mới thả cô đi, cô là điểm yếu của Phó Tư, sau khi cô đi, cậu ấy mới có thể yên tâm đánh một ván lớn, tìm ra đám người đ.â.m sau lưng kia, bắt đầu đánh trả.”

 

“Người làm ăn khi đến một vị trí nhất định không thể có điểm yếu, nếu không bọn họ sẽ nhìn chằm chằm vào điểm yếu đó, không ngừng chen chúc, bóp cho đến khi bóp nổ mới thôi. 

 

Nhằm vào vốn liếng của Phó Tư là một nhóm ở nước ngoài khống chế tài sản, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn, cậu ấy để cô đi là bảo vệ an toàn cho cô. 

 

Trong kế hoạch của cậu ấy, chờ một năm hai năm giải quyết hết được phiền toái lại trở về tìm cô, nhưng ai nghĩ tới được cô đã kết hôn.”

 

"Phó Tư trở về, say khướt.”

 

“Phó Tư nói, cô ở bên cạnh cậu ấy chưa bao giờ thấy nụ cười vô tư như vậy, ngay cả cười cô cũng phải cẩn thận đến từng li từng tí. 

 

Cậu ấy điều tra ra, với thu nhập ổn định hàng chục triệu, hai bên cha mẹ là bạn tốt, hai người quen nhau từ lúc nhỏ, giống như ông trời tác hợp vậy.”

 

“Phó Tư thiếu chút nữa đã ra tay cưỡng chế ôm cô về bên người, phải hạ quyết tâm thật lớn mới buông tay, sau quyết định này có lẽ sẽ cô độc cả đời.”

 

“Phó Tư kiêu ngạo như vậy mà lại nói mình kém hơn người đàn ông kia, cậu ấy từng tổn thương cô, có lúc ánh mắt của cô nhìn cậu ấy là sợ hãi, là kháng cự, cậu ấy đã để lại bóng ma trong lòng cô. 

 

Cũng đã hỏi qua bác sĩ tâm lý về tình huống này, hai người ở chung một chỗ, giá trị hạnh phúc của cô sẽ không cao.”

 

 

Loading...