Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 353: Khích Động

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-28 14:55:40
Lượt xem: 7

Quý Dữu ăn đồ ăn của bạn bè tặng không một chút khách khí, một bên lắc chân, một bên miệng chó không mọc được ngà voi, bộ dáng này thực sự khiến người ta nhìn là muốn đánh.

 

Nhạc Tê Quang là người thiếu kiên nhẫn nhất, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Quý Dữu, mắng: "Đến ăn cũng không thể ngăn được miệng của cậu, xem ra là ba ba quan tâm dư thừa rồi, đem bánh nướng trả lại cho ba ba."

 

Nói xong, liền muốn đưa tay đoạt lấy bánh nướng.

 

Không ngờ Quý Dữu lại nhanh hơn cậu một bước, động tác nhanh như chớp, đôi tay nhanh nhạy của cô nhanh chóng chộp lấy chiếc bánh nướng, l.i.ế.m một cái thật lớn vào mặt trên và mặt dưới của chiếc bánh nướng, sau khi l.i.ế.m xong, cô tự tin đặt chiếc bánh nướng xuống.

 

Nhạc Tê Quang: "..."

 

Nhạc Tê Quang trán nổi gân xanh: “Tớ cũng không có giành ăn với cậu, đồ ngốc!”

 

Quý Dữu không để ý tới cậu ta, quay đầu nhìn những người khác hỏi: "Các cậu còn muốn lấy lại đồ đã đưa cho tớ sao?"

 

Mọi người: "..."

 

Nhạc Tê Nguyên liếc cô một cái: “Bánh bao là cho cậu dưỡng não.”

 

Quý Dữu cười nói: "Cám ơn cậu, tuy rằng tớ đã so với cậu thông minh gấp trăm lần, nhưng tớ cũng không ngại so với cậu thông minh gấp ngàn vạn lần."

 

Nhạc Tê Nguyên: "..."

 

Nhạc Tê Nguyên quay lưng lại, không muốn nhìn thấy mặt cái đồ vô liêm sỉ này nữa.

 

Quý Dữu cầm lấy sữa đậu nành, nhấp một ngụm rồi hỏi: "Bạn học Thịnh Thanh Nham, sữa đậu nành này ngon lắm, cậu có muốn uống một ngụm không?"

 

Thịnh Thanh Nham ném thìa xuống, tức giận nói: “Phàm là cái gì cậu l.i.ế.m qua đều có vị của người nghèo a, nhân gia cũng không muốn nhìn một chút nào, sợ truyền nhiễm a.”

 

Quý Dữu cười hắc hắc nói: "Vậy thì tốt, từ nay về sau không cần lo lắng cậu trộm đồ ăn của tớ."

 

Thịnh Thanh Nham: "..."

 

Thịnh Thanh Nham tức giận nói: "Quỷ nghèo khốn kiếp này a."

 

Nói đến đây, Quý Dữu chậm rãi cầm lấy quả trứng gà chân dài đã bóc vỏ, quay đầu nhìn Thẩm Trường Thanh.

 

Thẩm Trường Thanh khóe môi hơi co giật, trầm mặc một lát, mới nói ra hai chữ: “Cậu ăn đi.”

 

Quý Dữu cười rạng rỡ: “Bạn học Thẩm Trường Thanh, trứng gà chân dài bạn bóc thật là ngon, chỉ là không biết ngày mai còn có hay không?”

 

Thẩm Trường Thanh: “…”

 

Thẩm Trường Thanh yên lặng ngẩng đầu nhìn bầu trời.

 

Trên bàn ăn nhìn những chiếc bánh bao hấp vẫn còn tỏa ra hơi nóng, có bốn cái trong một lồng, trắng nõn và đầy đặn, được sắp xếp gọn gàng, Quý Dữu ngửi được mùi thơm này, theo hướng ngược lại của mùi thơm, đối mặt với ánh mắt của Sở Kiều Kiều.

 

Sở Kiều Kiều nhếch miệng cười, nhìn chằm chằm khuôn mặt Quý Dữu, cười nói: "Bạn học Quý Dữu, cậu yên tâm ăn đi, chờ cậu ăn xong tớ sẽ mua thêm cho cậu."

 

Ngược lại đây mới thực sự giống như một câu tiếng người nha.

 

Quý Dữu lòng tràn đầy xúc động, đang muốn cho Sở Kiều Kiều một cái khuôn mặt tươi cười, thì nghe Sở Kiều Kiều nói: “Nếu bạn học Quý Dữu đồng ý cho tớ sờ mặt cậu một chút, tớ sẽ mua thêm cho cậu hai cái lồng.”

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu mắng: “Cứ mơ đi.”

 

Sở Kiều Kiều gãi đầu, trên mặt lộ ra vẻ mơ màng: "Thật ra... tớ đã mơ thấy giấc mơ này không biết bao nhiêu lần."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu thua.

 

Cô ngẩng đầu nhìn trần nhà trắng như tuyết, nghiêm túc cân nhắc xem mình sẽ bị kết án bao nhiêu năm tù nếu đánh bể đầu chó Sở Kiều Kiều chỉ trong một nốt. Liệu học sinh hiện tại có thể được giảm án không?

 

..........

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-353-khich-dong.html.]

Vì vậy, bữa sáng kết thúc trong một bầu không khí kỳ lạ, mọi người đều không ưa nhau và trợn mắt.

 

Lớp học của cô Mục Kiếm Linh vẫn nghiêm khắc như cũ, không có chỗ cho người lười biếng, nhưng cũng không ai thực sự muốn lười biếng, mọi người đều tràn đầy năng lượng và nỗ lực phấn đấu.

 

Mục Kiếm Linh rất hài lòng với điều này.

 

Sau đó Mục Kiếm Linh thoải mái tập trung xem phim truyền hình.

 

.........

 

Suốt ngày, Quý Dữu ở cùng với các học sinh hệ chiến đấu, cũng không nhận được bất kỳ ánh mắt xa lạ nào dù là giáo viên hay học sinh, bọn họ vẫn huấn luyện như thường lệ, hiển nhiên không ai có chút hứng thú nào với tin đồn của Quý Dữu.

 

Quý Dữu cảm thấy khá thoải mái với điều này.

 

Sau giờ học.

 

Quý Dữu vội vàng đi ăn cơm, đang định chạy về ký túc xá tiếp tục luyện tập thì đột nhiên nhận được điện thoại của Tạ Linh Chi.

 

Ngay khi cuộc gọi ba chiều được kết nối, Tạ Linh Chi liền lộ ra vẻ mặt cực kỳ không vui, cô cau mày, khoanh tay, khi nhìn Quý Dữu, trong mắt và khóe miệng đều ghét bỏ, lộ hận thiết bất thành cương( hận không thể rèn sắt thành thép).

 

Quý Dữu không có suy nghĩ nhiều, vội vàng nói: "Chị Linh Chi, ngọn gió nào đã thổi chị tới đây a? Chẳng lẽ mấy ngày không gặp, nhớ em sao?"

 

Tạ Linh Chi: "..."

 

Tạ Linh Chi không vui nói: “Em đừng dát vàng lên mặt mình, chỉ khuôn mặt này của em, trăm năm không gặp chị cũng sẽ không nhớ em.”

 

Quý Dữu cười hì hì nói: "Vậy chị Linh Chi muốn tìm em làm gì a?"

 

Hiện tại, trong số bốn người đến từ Hành tinh rác 101, Tạ Xuyên Khung và Leah đều đã nhận nhiệm vụ và ra ngoài rồi, chỉ có Tạ Linh Chi và Quý Dữu vẫn còn ở học viện quân sự Lãm Nguyệt Tinh, nhưng họ rất bận rộn với việc học và ở các khoa khác nhau nên hiếm khi gặp nhau. Nếu muốn liên lạc, họ thường trực tiếp gọi điện ảnh ba chiều.

 

Tạ Linh Chi nói: "Em muốn khiêu chiến trực diện với Từ Tư Vũ?"

 

Quý Dữu sửng sốt: “Ngay cả chị Linh Chi cũng nghe nói tới.”

 

Tạ Linh Chi tức giận nói: "Còn có thể không biết sao? Ai bảo các bạn cùng lớp đều biết em là em gái của chị? Em gái của chị hiện tại muốn đi tìm chết, bọn họ nhanh chóng lôi chị ra từ phòng thí nghiệm, để chị ngăn cản em."

 

Kỳ thực, Tạ Linh Chi không biết, chuyên ngành của cô là ứng dụng không gian quanh năm phải ở trong phòng thí nghiệm nghiên cứu. Nếu vấn đề này không lan truyền đến phòng thí nghiệm biệt lập của họ, thì Tạ Linh Chi làm sao biết được?

 

Có thể thấy, không đến một ngày, chuyện Quý Dữu khiêu chiến Từ Tư Vũ, một nhân tài nổi tiếng của hệ tài liệu, đã được truyền bá rộng rãi, điều này cũng gián tiếp cho thấy hành vi của Quý Dữu quá tự tin.

 

Một người là hệ chiến đấu đi khiêu chiến một người là hệ tài liệu?

 

Điều này không khỏi buồn cười sao?

 

Hơn nữa, người cô khiêu chiến lại là một nhân tài nổi tiếng của hệ tài liệu, tên tuổi của Từ Tư Vũ đã được lan truyền không chỉ ở Lãm Nguyệt Tinh. Năm ngoái, Từ Tư Vũ đã dẫn đội tham gia cuộc thi hệ tài liệu của liên minh. Bản thân Từ Tư Vũ đã giành được vị trí thứ 9 trong bảng xếp hạng hệ tài liệu của liên minh, trong toàn liên minh, có biết bao nhiêu học sinh hệ tài liệu a, mấy chục triệu...

 

Làm sao Từ Tư Vũ có thể đạt được thứ hạng này nếu không có tài năng và học thức thực sự?

 

Quý Dữu ở đâu?

 

Một người bình thường vẫn còn đang gánh tội đạo văn muốn khiêu chiến Từ Tư Vũ?

 

Dù thế nào đi nữa... khi chuyện này bị học sinh tự trả tiền Lâm Nhạc Nhạc tuôn ra vào buổi sáng, đám fan hâm mộ của Từ Tư Vũ đã bùng nổ. Đặc biệt là diễn đàn chính thức của Lãm Nguyệt Tinh, khắp nơi đều tràn ngập tiếng mắng mỏ Quý Dữu.  

 

"Tư Vũ chúng ta cũng không có đi tìm cô ta phiền phức, nhưng cô ta còn có mặt mũi dám đến gây phiền phức ? Làm người đừng quá ghê tởm."

 

"Đúng vậy! Người tên Quý Dữu này thật là ghê tởm."

 

"Có ai thành lập đội đi đánh cô ta với tôi không?"

 

"Đăng ký! Trừ gian diệt ác đều là trách nhiệm của mọi người!"

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

"Hãy đưa tôi đi cùng, tuy tôi không đánh nữ sinh ,nhưng tôi nhất định sẽ dạy cô ấy làm người tốt."

 

"Đi thôi! Tối nay chúng ta thành lập nhóm đi tìm cô ta phiền phức. Nếu cô ta thực sự không muốn mất mặt thì nên chủ động xin lỗi Tư Vũ chúng ta, Tư Vũ chúng ta xinh đẹp, tốt bụng và rộng lượng như vậy, nhất định sẽ tha thứ cho cô ta."

 

 

Loading...