Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 340: Gà Con Yếu Ớt

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-09-09 05:35:47
Lượt xem: 12

Hệ thống: 13 người đã tử vong, tổng số người còn lại: 87 người. 

 

Trận đấu chưa đầy 10 phút, 13 người đã bị loại, tốc độ này hơi nhanh, hệ thống kịp thời phát ra dữ liệu tử vong, điều này chắc chắn sẽ khiến những người thi đấu còn lại lo lắng.

 

Quý Dữu cũng giống vậy.

 

Tình hình hiện tại của cô rất tồi tệ, mặc dù cô có thể trốn trong bãi cỏ bằng bộ áo tơi tự biện, tạm thời che giấu tránh né nguy cơ trong lúc này, nhưng cô không có bất kỳ vũ khí hạng nặng nào trong tay chỉ cần gặp ai đó có vũ khí mạnh hơn , cô chắc chắn sẽ gặp rắc rối.

 

Ai!

 

Hơn nữa, việc một mực ẩn núp tưởng chừng như an toàn nhưng thời gian trôi qua lại trở thành mối nguy lớn hơn. Trong giai đoạn đầu của thi đấu, mọi người đều chưa quen với môi trường và đối thủ. Đây là cơ hội để tích lũy sức mạnh và trang bị vũ khí cho bản thân. Nếu cô bỏ lỡ, khi đối thủ mạnh hơn, dù cô có ẩn náu tốt đến đâu, thì cô cũng sẽ bị bắt và bị giết.

 

Quý Dữu nghiến răng nghiến lợi, đang định từ bỏ nhà tranh nhỏ này làm điểm ngồi xổm thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân nhẹ nhàng.

 

Oh?

 

Có người tới.

 

Một người?

 

Hay hai người?

 

Quý Dữu một lần nữa an tĩnh lại, án binh bất động.

 

Sau đó, tiếng bước chân ở phía xa càng lúc càng gần - phương hướng đó thực sự đến từ phía sau Quý Dữu.

 

Nghe đến đó, Quý Dữu xác định chỉ có một người.

 

Như vậy--

 

Khi người này dần dần đến gần nhà tranh, bước chân cũng ngày càng nhẹ nhàng hơn, rõ ràng cảnh giác với bất kỳ nguy hiểm nào xung quanh mình, Quý Dữu ngừng thở, tùy ý người này không ngừng tiếp cận mình.

 

Một bước.

 

Hai bước.

 

Ba bước.

 

Xung quanh yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân nhẹ nhàng đến gần, như thể không có vật sống.

 

Quý Dữu nín thở tập trung, cẩn thận phân biệt khoảng cách: 10 mét - 5 mét - 3 mét --

 

Đột nhiên--

 

Người này đột nhiên dừng lại và nói: "A Di Đà Phật... Xin Chúa phù hộ..."

 

Quý Dữu: "..."

 

Cái quái gì vậy?

 

Sau đó.

 

Sau khi người này dừng lại, liền đứng yên bất động.

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

1 giây.

 

2 giây.

 

3 giây.

.......

 

Quý Dữu: "..."

 

Cô đang nín thở, gần như nghẹt thở mà chết, hàng này vậy mà dừng lại ở 3 mét, bất động? Khoảng cách có chút xa, Quý Dữu không thể bảo đảm mình một chiêu sẽ thành công.

 

Hơn nữa, không biết đối phương tay không hay là có vũ khí.

 

Vì vậy, Quý Dữu tạm thời phải nhịn xuống, không dám hành động thiếu suy nghĩ.

 

Sau đó--

 

Người đàn ông cúi người xuống, sau khi nhận ra xung quanh mình thực sự không có động tĩnh gì, lúc này mới cẩn thận từng li từng tí hướng phía trước dời một bước, nửa bước, nửa nửa bước......

 

Quý Dữu nghiêng tai để phân biệt tần suất chuyển động của nam sinh này, một bên nín thở, gần như nôn mửa đến chết, nếu lúc này có súng, nhất định cô sẽ lập tức đem cái đồ hèn nhát này đưa đi gặp thượng đế.

 

Quý Dữu đang đếm bước chân của đối phương, tính toán khoảng cách giữa hai người, tính toán thời điểm ra đòn, thì một cơn gió đột nhiên thổi qua, khiến cành cây ngọn cỏ lay động cách đó không xa——

 

Ah?

 

Khi Quý Dữu căng thẳng và siết chặt cán đao trong tay, người đang định tiến lại gần cô có lẽ đã giật mình vì động tĩnh do một cơn gió gây ra, vậy mà loạng choạng ngã về hướng của Quý Dữu - —

 

Bịch——

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-340-ga-con-yeu-ot.html.]

 

Khi thời điểm rơi xuống, thật vô tình, trực tiếp đập thẳng tới trước mặt Quý Dữu, nhìn khuôn mặt to lớn đột ngột xuất hiện này, nói thì chậm, nhưng mà diễn ra nhanh chóng, ngay sau đó, Quý Dữu đã rút khảm đao ra và định bổ xuống.

 

Đối phương trừng mắt, không ngờ tới trong bụi cỏ còn có người trốn, đột nhiên hét lên: "Anh hùng, tha mạng!"

 

Tha mạng gì?

 

Quý Dữu không nghe, giơ đao c.h.é.m thẳng xuống——

 

Bang!

 

Chém lệch.

 

Quý Dữu trợn mắt, không thể tin nhìn chằm chằm vào lưỡi đao sắc bén của mình: "!!!"

 

Sau khi tránh được đòn tấn công của người xa lạ trước mặt trong gang tấc, người này run rẩy nói: "Tha mạng... tha mạng ..."

 

Trong khi cầu xin sự thương xót, hắn di chuyển đôi chân của mình và từ từ mở rộng khoảng cách giữa hắn và Quý Dữu, Quý Dữu ngước mắt nhìn lên thì phát hiện tên hèn nhát này thân hình rất gầy yếu, tướng mạo cũng mười phần bình thường, trên mặt trông có vẻ sợ hãi, bộ dạng bị dọa sợ, trong miệng liên tục hét lên: "Anh hùng, tha mạng a, tôi chỉ đi ngang qua thôi, chỉ đi ngang qua, đừng g.i.ế.c tôi..."

 

Quý Dữu: "..."

 

Xác định! Đây là kẻ hèn nhát nhất! Sợ chết!

 

Cô không khỏi ngẩng đầu nhìn trời: Đây thật sự là sân thi đấu nơi người ta đánh nhau đến c.h.ế.t sao?

 

Trong 1 giây Quý Dữu nhìn lên bầu trời, nam sinh đã chạy được 10 mét, cũng không biết hắn đã làm gì để sống được đến bây giờ...

 

Buông tha?

 

Hay là làm thịt?

 

Quý Dữu không cần suy nghĩ, liền cầm đao đuổi theo, người này vừa nhìn thấy Quý Dữu đuổi tới, bị dọa đến chạy như điên, nhưng Quý Dữu tốc độ cũng không yếu, nháy mắt mấy cái đã đuổi kịp, một tay xách lấy cổ người này lên, đến lúc này, Quý Dữu nhìn rõ bảng tên của người này, trên đó ghi chữ: [ Gà Con Yếu Ớt]

 

Trong lúc nhất thời, Quý Dữu không nói nên lời.

 

Khi người khác chọn tên, cũng là xưng vương xưng bá, hận không thể là trời, là đất, là nhiên thiên... Hắn thì ngược lại, vậy mà đặt cho mình một cái tên như vậy, cũng không ai có thể làm được.

 

Biểu cảm trên mặt 'Gà Con Yếu Ớt' vô cùng sợ hãi: "Đừng g.i.ế.c tôi... Ô oa oa... Tôi sợ..."

 

"..." Quý D ữu nhếch miệng cười nói: “Không g.i.ế.c bạn -- là không thể nào.”

 

Gà Con Yếu Ớt trừng mắt, run rẩy tứ chi, cố gắng thoát ra, tuy nhiên, nữ sinh trước mặt này mạnh đến đáng kinh ngạc, dù hắn dùng vũ lực, vậy mà cũng không thể thoát ra được.

 

Gà Con Yếu Ớt bị dọa đến mức hét lên hết lần này đến lần khác.

 

Quý Dữu nhịn không được nữa: "Câm miệng!"

 

Giết một kẻ yếu ớt như vậy thực sự sẽ hạ thấp phong cách của cô.

 

Trên đầu truyền đến một tiếng quát chói tai, Gà Con Yếu Ớt vặn vẹo không dám kêu lên.

 

Tất nhiên, Quý Dữu không hề lơ là cảnh giác, cô biết rất rõ chỉ có chính mình mới có thể dựa vào trên toàn sân thi đấu, cho dù người trước mặt trông có vẻ yếu ớt, không có vũ khí trong tay và rất nhát gan..... Nhưng là cũng không thể chứng minh hắn không có nguy hiểm gì.

 

Chính là--

 

Quý Dữu có chút hứng thú với kỹ xảo tránh đao của hắn vừa rồi, cô đã trực tiếp c.h.é.m vào đầu, nhưng người này vậy mà có thể tránh thoát, trước khi cô kịp nhận ra, chiêu thức này rất hiệu quả, cũng rất đáng giá để tham khảo.

 

Tinh thần lực quấy nhiễu?

 

Hay là?

 

Quý Dữu nhìn chằm chằm khuôn mặt Gà Con Yếu Ớt, có chút hăng hái đánh giá.

 

Ánh mắt này có thể so với ma quỷ, thân thể Gà Con Yếu Ớt run lên vì sợ hãi, nhưng hắn vẫn cố gắng nhịn xuống nói: "Đại... đại ca... tha mạng tôi, tôi... tôi biết một nơi tốt, nếu bạn buông tha tôi, tôi sẽ đưa bạn đến đó." Vì sợ hãi, lúc đầu hắn nói còn có chút đứt quãng, nhưng sau khi nói ra, hắn càng nói trôi chảy hơn.

 

"Không sai!"

 

"Có một chỗ tốt, tôi dẫn đại ca tới đó!"

 

Quý Dữu không có chút nào cảm thấy hứng thú, nói thẳng:  "Vừa rồi bạn như thế nào tránh được đao của tôi? Bây giờ hãy nói cho tôi biết, để tôi sớm đưa bạn lên đường."

 

Gà Con Yếu Ớt: "..."

 

Thật là một người tàn nhẫn a.

 

Vậy mà không hề ảnh hưởng đến cô ấy chút nào.

 

Bất quá--

 

Hắn là Gà Con Yếu Ớt cũng không phải dễ bắt nạt như vậy, chưa từng nghe qua một câu nhân vật phản diện chết bởi nói nhiều sao?

 

 

Loading...