Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 274 : Kiếm Chút Tiền

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-08-08 15:38:37
Lượt xem: 17

Sau khi Thịnh Thanh Nham nói xong, cậu dậm chân mạnh mẽ như thể đang tức giận, Quý Dữu và Sở Kiều Kiều bị sốc đến mức cả hai lùi lại vài bước, cả hai nhìn nhau mà không nói một lời. Vài giây sau, Quý Dữu lén lút đến gần Sở Kiều Kiều, hạ giọng hỏi: "Còn một câu hỏi nhỏ nữa a... Cay mắt tiểu khả ái, cậu ấy có tiền không?" 

 

Sở Kiều Kiều nhân cơ hội đến gần Quý Dữu, nhìn chằm chằm vào mặt Quý Dữu, khóe môi nhếch lên một nụ cười ngốc nghếch: "Không có a... Theo tớ biết, cậu ta rất nghèo a..." 

 

Quý Dữu giơ tay đẩy mặt Sở Kiều Kiều ra, vẻ mặt lập tức thay đổi, khịt mũi với Thịnh Thanh Nham: "Hừ! Quỷ nghèo c.h.ế.t tiệt, cậu còn dám nói tớ nghèo hả." 

 

Thịnh Thanh Nham: "..." 

 

Quý Dữu nói: "Thân là người nghèo, nhất định phải có dã tâm. Điều này có nghĩa là người nghèo đều có tham vọng." 

 

Thịnh Thanh Nham: "..." 

 

Quý Dữu nói đến đây, đột nhiên ngoắc ngoắc ngón tay về phía Thịnh Thanh Nham, đồng thời, trên mặt hiện lên một nụ cười: “Bạn học Thịnh Thanh Nham, nếu chúng ta đều nghèo thì chúng ta cũng đừng ghét bỏ nhau. Bây giờ tớ có một ý tưởng tuyệt vời để kiếm một ít tiền, cậu có muốn đến và cùng nhau thảo luận về vấn đề này không?" 

 

Thịnh Thanh Nham: "..." 

 

Tự biên tự diễn, tự mình lẩm bẩm, đơn giản quá a... 

 

Hừ~ 

 

Thịnh Thanh Nham kiêu ngạo trợn mắt nhìn Quý Dữu rồi quay đi. 

 

Quý Dữu mở miệng: "Này! Đừng rời đi a." 

 

"Nghiêm túc." 

 

"Tớ rất coi trọng cậu cho nên muốn đem cậu vào nhóm này, người bình thường, tớ còn không nhìn trúng đâu." Quý Dữu đuổi theo, nhìn chằm chằm Thịnh Thanh Nham, dùng hết sức thuyết phục: "Nghèo không đáng sợ, đáng sợ là lười ! Lười không đáng sợ, đáng sợ là không chịu thay đổi. Cậu có hiểu không ? 

 

Thịnh Thanh Nham bịt ​​tai lại: "Đi đi a... Cậu ồn ào quá a..." 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Quý Dữu trên mặt vẫn mỉm cười, nói: "Cậu có còn muốn tớ làm chứng cho cậu hay không? Chờ cậu huấn luyện trở về, nếu muốn tớ mỗi ngày chạy bộ làm chứng cho cậu, thật xin lỗi, tớ không làm nữa! Tớ nghĩ mỗi ngày làm chứng cho cậu chỉ để đi nhờ xe thì phần giá đó quá rẻ, cái này không phù hợp với thân phận của mình." 

 

Cậu hối hận vì lời nói của mình, thật là... Thịnh Thanh Nham tức giận gần như nghẹn chết, run run tay hỏi: "Không phù hợp với thân phận của cậu a? Nói cho tớ biết thân phận của cậu là gì?" 

 

Quý Dữu sờ cằm, nghiêm túc nói: “Ừm… thân phận của quỷ nghèo?” 

 

Thịnh Thanh Nham: "..." 

 

Sở Kiều Kiều ở một bên nghe vậy suýt chút nữa không cười được, nhưng sau khi nhìn thấy mấy câu nói của bạn học Quý Dữu, liền đem Thịnh Thanh Nham tra tấn đến mức suýt chút nữa sụp đỗ, cô vẫn rất vui vẻ, vì thế tiếp tục cổ vũ: "A a... không chỉ có bạn học Quý Dữu, tớ cũng sẽ gọi điện cho ông nội Thịnh, tớ sẽ nói cho ông ấy biết cậu đã ép bạn học Quý Dữu đưa ra bằng chứng giả cho cậu." 

 

Thịnh Thanh Nham trừng mắt: "..." 

 

Hít vào. 

 

Thở ra. 

 

Hít vào. 

 

… 

 

Làm như vậy mấy lần, Thịnh Thanh Nham mới tĩnh tâm, cậu nhìn chằm chằm Sở Kiều Kiều, không thể tin nổi nói: "Kiều Kiều, nhân gia đến cùng đã làm gì sai a? Cậu định làm như vậy với nhân gia sao a? Nhân gia thật sự sẽ bị các cậu làm tức c.h.ế.t a!" 

 

Sở Kiều Kiều vẻ mặt nghiêm túc: “Đương nhiên là bởi vì cậu không đồng ý với bạn học Quý Dữu, cho nên cậu đã làm sai. Tớ sẽ luôn ủng hộ và yêu thích bạn học Quý Dữu nha.” 

 

Thịnh Thanh Nham: "..." 

 

Quý Dữu cũng bị những lời này làm cho sửng sốt. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-274-kiem-chut-tien.html.]

 

Lúc này Sở Kiều Kiều đột nhiên nhảy tới, nhìn chằm chằm khuôn mặt Quý Dữu vài giây, nói: "Bạn học Quý Dữu, vừa rồi tớ làm chỗ dựa cho cậu, cho nên tớ có thể sờ mặt cậu được không?" 

 

Quý Dữu: "..." 

 

Quý Dữu lùi lại vài bước, quay lưng về phía Sở Kiều Kiều, nhìn Thịnh Thanh Nham rồi nói: "Bạn học Thịnh Thanh Nham, chúng ta không cần để ý đến lời nói của những người không liên quan. Bây giờ chúng ta chính thức nói chuyện hợp tác nhé. Thành thật mà nói, điều tớ đánh giá cao là với khả năng vận hành và hiểu biết về tinh hạm của cậu, cậu chắc chắn đã nhìn thấy xác của những con tinh thú ở bên ngoài, phải không? Chúng ta có thể xin một cái quyền hạn, nhặt những t.h.i t.h.ể đó? Cậu suy nghĩ một chút........ Những con tinh thú đều đã chết, nếu nó trôi nổi ở bên ngoài và trở thành rác vũ trụ, nó có thể dễ dàng gây ô nhiễm môi trường, chúng ta có thể trục vớt nó, lột lấy những tài liệu quý giá của nó và tiêu diệt tất cả chúng cùng nhau, coi như chúng ta bảo vệ môi trường vì lợi ích của vũ trụ đi ...." 

 

Thịnh Thanh Nham nghiêng đầu nhìn cô, mắng: “Nhân gia biết điều đó a…..Nhân gia thế nhưng là tiểu khả ái a…Nhân gia sẽ không đi vớt xác của những con tinh thú a…” 

 

Quý Dữu trong nháy mắt không để ý tới cậu ta, quay đầu nói với Sở Kiều Kiều: "Kiều Kiều, cậu có muốn đi cùng tớ không? Chỉ cần cậu đi cùng tớ, tớ sẽ không bao giờ ghét bỏ cậu nữa." 

 

Sở Kiều Kiều hai mắt lập tức sáng lên, dùng sức gật đầu: "Được." 

 

Quý Dữu liếc nhìn Thịnh Thanh Nham và nói: "Thấy được chưa? Kiều Kiều nghe lời của tớ nhất. Tớ nói cái gì, cậu ấy cũng sẽ giúp tớ làm, nếu như tớ để cho cô ấy đi nói điều gì đó với ông nội Thịnh, cậu đoán cô ấy có thể sẽ làm hay không a?" 

  

Sở Kiều Kiều nheo mắt lại: “Tớ có thể a…” 

 

Thịnh Thanh Nham suýt chết, dậm chân: "Các cậu như vậy là đủ rồi a... Không phải chỉ là vớt xác thôi sao a, nhân gia còn làm không được sao a.." 

 

Trên mặt Quý Dữu lập tức lộ ra nụ cười, cô tiến lên một bước, vỗ vai Thịnh Thanh Nham nói: "Tớ xem trọng cậu a..." 

 

Sau khi đạt được mục tiêu chính là Thịnh Thanh Nham, Quý Dữu đã thuyết phục được Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Quang, Nhạc Tê Nguyên... Nguyên nhân chủ yếu là mọi người đều ở lại tinh hạm, không thể làm gì, còn dễ dàng suy nghĩ lung tung. Đương nhiên, có thể làm gì đó để g.i.ế.c thời gian, nên mọi người đều đồng ý. 

 

Sau đó, Thịnh Thanh Nham đi đàm phán với quân đồn trú, chẳng bao lâu sau cậu đã có được một phần nhỏ quyền điều khiển tinh hạm. Sau đó, lấy Thịnh Thanh Nham làm thủ lĩnh và những người khác làm người phụ trợ, hợp thành một đội ngũ vớt xác mạnh mẽ. 

 

Đội ngũ vớt xác này, có hành động cấp thần thánh của Thịnh Thanh Nham. Họ không cần phải ra khỏi tinh hạm để vớt xác, sau khi Thịnh Thanh Nham nhận được quyền hạn, cậu chỉ cần điều khiển tinh hạm và sử dụng các chức năng phụ trợ của tinh hạm, đem t.h.i t.h.ể những con tinh thú đang trôi nổi gần đó vớt lên. 

 

Một con . 

 

Hai con. 

 

Ba con. 

 

… 

 

Thấy số lượng ngày càng nhiều, cấp độ của tinh thú ngày càng cao, thậm chí xác c.h.ế.t của tinh thú cấp 6 cũng xuất hiện, tâm trạng của mọi người có chút phức tạp, điều này nói rõ chiến đấu ở tiền tuyến 10 phần kịch liệt, bằng không, sẽ không xuất hiện nhiều t.h.i t.h.ể tinh thú như vậy. 

 

Công việc vớt xác chỉ cần giao cho Thịnh Thanh Nham và hai người khác hỗ trợ, những người khác sẽ ở lại tinh hạm xử lý tài liệu trên tinh thú. 

 

Sau khi làm rất nhiều công việc như lột da và rút móng vuốt, mọi người đều trở thành một thợ lành nghề. Ngay cả bản thân Quý Dữu cũng có thể loại bỏ tất cả những tài liệu hữu ích từ một con tinh thú trong vài phút, chứ đừng nói đến những người khác. 

 

Quý Dữu nhìn chằm chằm đống tài liệu sắp chất thành núi, âm thầm tính toán: một đầu là 5000 điểm tín dụng, 10 đầu là 50000 điểm tín dụng, 100 đầu là bao nhiêu? Thế còn 1.000 cái đầu thì sao? 

 

Bây giờ có bao nhiêu cái đầu? 

 

Phát tài. 

 

Phát tài. 

 

Phát tài. 

 

Lần này thực sự phát tài. 

 

Không chỉ Quý Dữu có ý nghĩ như vậy, mà rất nhiều học sinh vốn không nghĩ như vậy, nhìn đống tài liệu chất thành núi, há hốc mồm: "Nhiều như vậy, dè dặt ước tính, có 400,000 đến 500,000 điểm tín dụng đúng không?" 

 

Đây là loại tiền dễ dàng kiếm được mà không tốn nhiều nhân lực, vật lực a.

 

 

Loading...