Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 226 : Suy Đoán Lần Nữa Về Thiết Phiến

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-30 20:40:02
Lượt xem: 29

Lễ hội tại nhà hàng lẩu đã kết thúc, các học sinh tụ tập lần lượt trở lại trường học. Quý Dữu cũng định rời đi, nhưng Alpaca Manh Manh chằm chằm vào Quý Dữu với ánh mắt u buồn, khiến Quý Dữu gần như không thể cử động được đôi chân.

 

Chủ quán ôm Manh Manh nói: "Sau khi Manh Manh được đưa tới đây, từ nhỏ nó đã sợ cô đơn, thật vất vả nó mới tìm được một người bạn, cho nên không muốn để cô đi."

 

Quý Dữu: "..."

 

Manh Manh: "Ngao ngao..."

 

Trong lòng Quý Dữu mềm nhũn, cô cúi người xuống, nhìn ngang bằng với Manh Manh, nói: "Manh Manh, nhìn chị này!"

 

Manh Manh: "Ngao ngao?"

 

Quý Dữu nói: "Manh Manh, bây giờ chị là học sinh, mỗi ngày có rất nhiều nhiệm vụ học tập. Đây là việc con người chúng ta phải làm, cũng là ý thức về sứ mệnh của chúng ta với tư cách là con người. Cũng như vậy, em là một con lạc đà Alpaca, vậy nên em cũng có một sứ mệnh thuộc về các con lạc đà alpaca của mình. Nhiệm vụ của em là mỗi ngày ăn thật nhiều cỏ để bản thân vui vẻ và lớn lên hạnh phúc, em hiểu không?

 

Nói xong, Quý Dữu giơ tay, sờ lên đầu Manh Manh nói: "Đối với chị mà nói, em hiện tại quá gầy quá thấp, cho nên chị muốn giao cho em một nhiệm vụ bắt buộc: chính là hy vọng em mau chóng cao lớn hơn."

 

Manh Manh ngẩng đầu: " Ngao ngao..."

 

Quý Dữu đột nhiên nghiêm túc nói: "Manh Manh bạn học, em có thể làm được không? Có thể cam đoan em sẽ hoàn thành nhiệm vụ ?"

 

Manh Manh bỗng nhiên há miệng, dùng sức :" Ngao ngao......."

 

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

Quý Dữu lớn tiếng nói: "Làm tốt lắm, Manh Manh bạn học! Chị tin tưởng em có thể hoàn thành nhiệm vụ. Lần sau chị tới sẽ kiểm tra tiến độ nhiệm vụ của em nha."

 

Manh Manh :"Ngao ngao!"

 

Sau khi Manh Manh kích động kêu lên, liền duỗi móng vuốt ra, hướng phía trước đá đá, ý tứ rất rõ ràng ra hiệu cho Quý Dữu đi nhanh đi. 

 

Quý Dữu khoát tay, nói: " Manh Manh bạn học, tạm biêt, chờ chị hoàn thành nhiệm vụ học tập, chị sẽ chạy lại chơi với em.

 

Manh Manh: "Ngao ngao!"

 

Sau lời nói của Quý Dữu, Manh Manh từ một con alpaca uể oải và chán nản đã trở thành một con alpaca có tinh thần chiến đấu dạt dào và tràn đầy năng lượng, hơn nữa nó còn dùng hành động thực tế, nhiệt tình vui vẻ đem Quý Dữu tiễn đi.

 

Quý Dữu vừa bước ra khỏi quán lẩu, không còn nhìn thấy vẻ mặt u buồn của Manh Manh nữa, cô liền lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

Bên cạnh, Tạ Linh Chi nhếch môi nói: "Được rồi a, ngay cả lạc đà alpaca mà em cũng bắt đầu lừa gạt."

 

Quý Dữu: "..."

 

Quý Dữu không khỏi có chút xấu hổ. Cô chưa bao giờ tưởng tượng được, một ngày nào đó mình sẽ sa đọa đến mức lừa một con alpaca.

 

Thật đáng xấu hổ a.

 

Nhưng--

 

Quý Dữu hoàn toàn không thừa nhận mình là một người lừa gạt, cô lớn tiếng nói với giọng điệu quang minh lẫm liệt: "Chị Linh Chi, chị vừa nói gì vậy? Em đang cố gắng thiết lập một quan niệm sống đúng đắn cho Manh Manh, mặc dù đó là Alpaca, nhưng nó cũng phải có một cuộc sống của riêng của nó. Vì sao em nói như vậy, là vì nó ngày trước luôn sống với thái độ được ngày nào hay ngày đó, cơm tới há miệng áo đến thì đưa tay, nhưng nó còn không cảm thấy thích, thường không thích cái này cái kia, và nó thường rơi vào trạng thái trầm cảm và nghi ngờ cuộc sống tồi tệ ! Cho nên phải kéo ra ngoài a! Em đây là đang kéo nó ra a ! Chị xem, sau khi nghe em nói, nó chẳng phải đã vui lên, chuẩn bị sống cuộc sống của mình tốt hơn sao ?"

 

Tạ Linh Chi nheo mắt: "A--"

 

--Nói đến cô cũng không tin không được ! 

 

Leah và Tạ Xuyên Khung không khỏi bật cười sau khi nghe những lời của Quý Dữu. 

 

Tạ Xuyên Khung chỉ là ngoài miệng cười, cũng không có lớn tiếng trêu chọc Quý Dữu .

 

Leah vịn eo, nói: "Được rồi được rồi... A Dữu của chúng ta vẫn tốt bụng, đáng yêu, có lý tưởng. Tinh thần tích cực và phấn chấn này đã vượt qua giống loài và lây nhiễm thành công cho loài lạc đà alpaca. Phi thường lợi hại."

 

Quý Dữu: "..."

 

Sau khi đưa Quý Dữu về ký túc xá, Tạ Xuyên Khung, Leah và Tạ Linh Chi liền rời đi.

 

Quý Dữu trở lại ký túc xá, nhanh chóng tìm đồ vật để làm thí nghiệm.

 

Trong lúc tranh tài ăn dưa hấu, về sau khi ăn dưa hấu, cô phát hiện ra Tiểu Dữu cũng có thể cùng cô nếm thử dưa hấu trong Thiết Phiến. Mặc dù dưa hấu không có thực thể trong Thiết Phiến nhưng cũng có thể khiến Tiểu Dữu cảm thấy chắc bụng.

 

Cho nên--

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-226-suy-doan-lan-nua-ve-thiet-phien.html.]

Điều đó có nghĩa là gì?

 

Nghĩa là một ngày nào đó, không gian Thiết Phiến của mình cũng có thể được dùng làm nơi trữ vật?

 

Nghĩ đến đây, trong đầu Quý Dữu hưng phấn đến mức cô ước gì bây giờ mình có thể lấp đầy vật tư trong không gian trữ vật của mình.

 

Thế là--

 

Là một người có khả năng hành động siêu phàm, cô đã hành động ngay lập tức. Đầu tiên, cô tìm thấy những bút ký bài tập về nhà của mình và muốn bỏ chúng vào đó. Thầm mặc niệm trong đầu nhiều lần, nhưng bút ký trên tay không hề có động tĩnh gì.

 

Sắc mặt của Quý Dữu có chút đen.

 

Sau đó, cô chuyển sang dùng một số dinh dưỡng tề cấp thấp.

 

Tuy nhiên, dinh dưỡng tề vẫn bất động, giống như một chiếc đinh cắm vào tay, không hề có dấu hiệu cử động.

 

Quý Dữu sắc mặt căng thẳng, nhưng trong lòng lại có chút hoảng hốt, cô kiên trì tìm ra rất nhiều thứ khác nhau để thử nghiệm, bao gồm thức ăn, tài liệu, bộ phận máy móc... Nhưng không có ngoại lệ, tất cả đều thất bại.

 

Quý Dữu: "..."

  

Cho nên là mình hiểu lầm à?

 

Quý Dữu nhanh chóng liên lạc với Tiểu Dữu và kể cho Tiểu Dữu nghe về những suy đoán của cô cũng như kết quả của thí nghiệm thất bại, từng cái nói một lần, nhờ Tiểu Dữu giúp phân tích.

 

Nghe xong, Tiểu Dữu trầm ngâm một lát rồi nói: "Chị, chị có bao giờ nghĩ rằng không gian Thiết Phiến này có lẽ chỉ cần những thứ như tinh thần lực tuần hoàn của trận pháp đồ trên hồn khí và thức ăn tự nhiên thôi?"

 

"Tối nay dưa hấu chúng ta ăn kỳ thực là thực phẩm tự nhiên, hẳn là không phải thực phẩm tự nhiên cấp thấp mà là loại trung cấp đến cao cấp, như vậy Thiết Phiến có thể trực tiếp hấp thu chất dinh dưỡng của nó thông qua chị?"

 

"Còn nữa - thực ra chị thường ăn cơm sườn heo kho, thỉnh thoảng em cũng ngửi thấy mùi. Có lẽ thành phần của nó không thuần khiết như dưa hấu, cho nên cảm giác của em không rõ ràng, cũng không có cách nào có thể ăn cùng chị."

 

Quý Dữu kinh ngạc: "Chị bình thường ăn sườn heo kho với cơm, vậy mà thỉnh thoảng em cũng ngửi thấy mùi à?"

 

Tiểu Dữu gật đầu: "Ừm, chỉ thỉnh thoảng thôi, em không thường xuyên ngửi được."

 

Quý Dữu nghe xong, trong giọng điệu tràn đầy đồng tình nói: "Tiểu Dữu, em-đứa bé này thật sự chịu khổ a, bình thường không thể ăn không thể uống, ngày ngày phải ngửi đồ ăn thức uống ngon lành của chị, thật đáng thương thê thảm a." .

 

Tiểu Dữu: "..."

 

Tiểu Dữu đỏ mặt, "Chị, điểm chú ý của chị thật kỳ lạ a."

 

Quý Dữu xua tay nói: "Đừng lo lắng, chị sau này sẽ tìm thêm nguyên liệu cao cấp như dưa hấu, tranh thủ khi chị ăn thịt, em cũng có thể uống canh, nếu thực sự không được, thì cũng giúp em ngửi được nhiều hương vị."

 

Tiểu Dữu: "...Được rồi." Tuy lời nói của chị có chút buồn cười, nhưng cô vẫn rất cảm động, rất cảm động, rất cảm động a...

 

Tiểu Dữu đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Ừm, chị ơi, chị có từng nghĩ tới, em ngốc ở nơi này, bao gồm cả thế giới tinh thần của chúng ta, nếu muốn cải thiện nó, có thể sử dụng hồn khí hoặc có thể dùng thức ăn tự nhiên để từ từ nuôi dưỡng nó. Đây là vì cái gì a ?"

 

Quý Dữu sửng sốt, kỳ thực cô đã nghĩ tới vấn đề này từ lâu, có chút nghi hoặc nói: "Trên hồn khí có tinh thần lực tuần hoàn lưu chuyển của trận pháp đồ. Tinh thần lực của chúng ta cùng Thiết Phiến cần, kỳ thực chính trận pháp đồ lưu chuyển tinh thần lực. Nhưng chị biết, cái này căn bản không phải là sức mạnh tinh thần thuần túy của đại sư hồn khí tách ra và kết nạp vào hồn khí, vì vậy không thể nào gọi nó là tinh thần lực một cách đơn giản.

 

"Như vậy, loại sức mạnh có thể tăng cường và nuôi dưỡng tinh thần lực của con người gọi là gì? Hiện tại, toàn bộ thế giới nhân loại đều không có một khái niệm thống nhất về nó."

 

"Tiểu Dữu, chúng ta tự mình đặt cho nó một cái tên đi. Hãy gọi nó là Hồn Lực nhé? Cái tên này xuất phát từ hồn khí."

 

Tiểu Dữu mặt vẫn đỏ bừng, khẽ gật đầu: "Được a. Tên hồn lực rất hay, chị gái thật sự rất giỏi đặt tên."

 

Quý Dữu cười nói: "Ngoài linh hồn lực trên hồn khí, chị đoán thức ăn tự nhiên, bất luận là cấp thấp, trung cấp, cao cấp hay quý hiếm như mật điệp, kỳ thực đều là chứa đựng hồn lực. Đó chỉ là sự khác biệt yếu ớt, nên nó có thể nâng cao và nuôi dưỡng sức mạnh tinh thần của chúng ta."

 

Tiểu Dữu nhẹ nhàng cười nói: "Em suy đoán cũng giống như vậy."

 

Cho nên--

 

Sắc mặt Quý Dữu và Tiêu Dữu đồng thời xụ xuống.

 

Quý Dữu rưng rưng khóc, kết luận: "Cho nên, chúng ta không gian trong Thiết Phiến chỉ có thể hấp thu hồn lực, không thể xem như không gian trữ vật."

 

Ah!

 

Thiết Phiến rác rưởi, là đồ lừa đảo trên mạng a.

 

 

Loading...