Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tinh Tế Nữ Vương Đồng Nát - Chương 223 : Đoán Xem

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-29 15:10:48
Lượt xem: 31

Quý Hữu nghe được câu trả lời khẳng định của chủ cửa hàng, trong lòng lập tức yên tâm.

 

Điều này có nghĩa là gì?

 

Cho thấy mình thực sự có thể yên tâm, táo bạo và ăn một bữa no bụng a!

 

Không thể không nói, ông chủ thực sự là một người sảng khoái.

 

Sau đó, khi đếm ngược kết thúc, người dẫn chương trình nói: "Bắt đầu!"

 

Một nháy mắt! Quý Dữu ôm lấy một miếng dưa hấu, há miệng nhấm nháp, vừa đưa vào miệng, hương thơm dễ chịu cùng vị ngọt mọng nước mê người đến mức gần như không thể tìm được phương nam bắc a.

 

Quý Dữu hạnh phúc đến suýt ngất đi.

 

Cô chưa bao giờ nghĩ rằng cả đời mình lại có thể vui vẻ ăn dưa hấu!

 

Không nói nhiều, Quý Dữu gần một phút liền gặm xong một miếng, sau đó lại ăn một miếng khác.

 

...

 

Một bên gặm, một bên Quý Dữu trộm liếc nhìn những đối thủ khác. Quý Dữu không hiểu sao lại tập trung vào Thịnh Thanh Nham, không biết vì cái gì Quý Dữu cảm thấy Thẩm Trường Thanh, Nhạc Tê Nguyên cũng chỉ là trông đáng sợ, trên thực tế có uy h.i.ế.p gì chỉ có Thịnh Thanh Nham làm cho người ta không thể phán đoán.

  

Gia hỏa này là người chiến thắng năm ngoái a.

 

Mặc dù - không có cuộc thi ăn dưa hấu trong cuộc tranh tài lần trước. Nhưng vẫn phải đề phòng.

 

Thịnh Thanh Nham ngậm miếng dưa hấu vào miệng, cắn một miếng, dừng lại và không vội ăn hết. Quý Dữu đoán rằng cậu ta có lẽ muốn đánh một cuộc chiến kéo dài.

 

Mặt khác, vẻ ngoài ăn uống của Thẩm Trường Thanh không ăn hổ đói giống như Quý Dữu, vẻ ngoài ăn uống của cậu ta khá tao nhã, mỗi động tác đều có dáng vẻ như được gia giáo tốt. Tuy nhiên, mặc dù vẻ ngoài ăn uống tao nhã nhưng tốc độ lại không chậm.

 

Một miếng, hai miếng, ba miếng, gần như bằng tốc độ của Quý Dữu, cậu ăn hết một miếng dưa hấu.

 

Chiến lược của Nhạc Tê Nguyên rất giống với Thịnh Thanh Nham. Họ dường như đang lên kế hoạch tiến hành một cuộc chiến chậm rãi và kéo dài.

 

Những người khác, hầu hết trong số họ đều ăn ngấu nghiến.

 

Xung quanh: "Chết tiệt! Cả đời ông đây chưa bao giờ hâm mộ với một nhóm người nào! Chưa bao giờ ghen tị như vậy! Tôi ghen tị đến mức muốn dùng vũ khí trực tiếp cướp bóc!"

 

"Tôi cũng vậy."

 

"Thật trùng hợp, tôi cũng vậy."

 

"Mà này, lát nữa chúng ta cùng nhau đi tìm một cái bao tải nhé. Khi nhóm người giải tán, chúng ta hãy chụp bao tải và đánh bọn chúng một trận nhé?"

 

"Ý tưởng tốt."

 

"Thêm cho tôi một cái."

 

"Phải là tôi không thể!"

 

Sân chơi.

 

Nhóm dạ dày vương lần lượt làm việc chăm chỉ và một quả dưa hấu nặng 10 cân đã bị tiêu diệt hoàn toàn trong vòng chưa đầy mười phút.

 

Đây là loại sức mạnh chiến đấu gì?

 

Sau đó.

 

Không chút do dự, robot cắt quả dưa hấu thứ hai cho mỗi người. Quả thứ hai cũng là một quả dưa hấu nặng mười cân.

 

Đến lần thứ hai, người đang ngấu nghiến dần dần cảm thấy no: "Tôi... sao vậy? Rõ ràng là tôi vẫn muốn ăn, nhưng sao tôi lại cảm thấy bụng mình không thể chịu nổi nữa?"

 

"Tôi...tôi cũng vậy."

 

"Tôi... bụng tôi bắt đầu khó chịu rồi."

 

"Kết thúc rồi! Chúng ta sẽ thua!"

 

Lúc này trên sân các tuyển thủ bắt đầu hoảng hốt, rõ ràng là ngoài miệng còn muốn ăn, cũng thấy miệng hoàn toàn không từ chối. Nhưng chính là một chút cũng không ăn được, nếu ăn vào cảm giác bụng của họ sắp nổ tung.

 

Xong đời.

 

Tuy nhiên--

 

Trên sân vẫn còn có mấy người đang ung dung cầm dưa hấu gặm: Quý Dữu, Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nham, Nhạc Tê Nguyên. Vẻ mặt và biểu cảm trên khuôn mặt của những người này không hề có chút hoảng hốt nào.

 

Ừm?

 

Bụng không phản đối?

 

Thẩm Trường Thanh đặt một miếng dưa hấu trong tay xuống, giơ tay lên, gắp một miếng khác, chậm rãi đưa vào miệng, tiếp tục chậm rãi ăn.

 

Những người chơi đều kiệt sức nhìn vào bụng cậu ta thì thấy nó vẫn phẳng lì như xưa, không có dấu hiệu gì bất thường.

 

Người chơi: "..."

 

Trâu bò a.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tinh-te-nu-vuong-dong-nat/chuong-223-doan-xem.html.]

 

Không sánh bằng , không sánh bằng.

  

Sau đó, sự chú ý của mọi người đổ dồn vào Thịnh Thanh Nham và Nhạc Tê Nguyên, hai người này động tác càng chậm hơn, nhưng vẫn ưu nhã gặm dưa hấu, không dính nước trái cây vào quần áo.

 

Người chơi: "..."

 

Bội phục.

 

Thật tình bội phục.

 

Sau đó--

 

Ánh mắt của mọi người nhìn về phía góc cuối cùng và tìm thấy Quý Dữu. Họ nhìn thấy Quý Dữu đang ngồi trên sàn nhà và ăn từng miếng một. Hoàn toàn không thấy dừng lại.

 

Hơn nữa, cô ấy có thể là người duy nhất trên sân không dừng lại, nghỉ ngơi hay giảm tốc độ cho đến thời điểm hiện tại. Hơn nữa, bụng cô vẫn khô quắt, không có dấu hiệu vừa ăn nhiều dưa hấu như vậy a.

Xin chào mình là edit Con Kien Cang, chúc các bạn đọc truyện vui vẻ, nếu thích truyện có thể nhấn cho mình một tim nha!!!

 

Cái này--

 

Người chơi không còn tìm được tính từ nào để miêu tả cô ấy nữa.

 

Quái vật!

 

Đây là một con quái vật!

 

Đó là một con quái vật còn đáng sợ hơn cả quái thú cấp 10!

 

1 phút.

 

2 phút.

 

3 phút.

 

...

 

Thời gian dần dần trôi qua, những người chơi khác trên sân cũng từ bỏ sự phản kháng, lúc này chỉ còn bốn người, Nhạc Tê Nguyên, Thẩm Trường Thanh, Thịnh Thanh Nham và Quý Dữu vẫn ngoan cố ăn dưa hấu.

 

Hồi lâu.

 

Nhạc Tê Nguyên dừng lại, ôm bụng nói: "Các cậu tiếp tục đi, tớ không thể làm được nữa."

 

Nhạc Tê Nguyên bỏ cuộc không được hai phút, Thẩm Trường Thanh nhìn Quý Dữu rồi lại nhìn Thịnh Thanh Nham, trong mắt lộ ra vẻ khó hình dung, nói: "Tớ cũng từ bỏ, chúc các cậu thành công."

 

Quý Dữu xua tay nói: "Cảm ơn người anh em, tớ nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của anh trai."

 

Thẩm Trường Thanh: "..."

 

Thẩm Trường Thanh có chút tò mò, nhịn không được nhìn bụng của Quý Dữu, phát hiện nó thật sự rất phẳng a.

 

Vì thế--

 

Đến cùng được giấu ở đâu nhỉ?

 

Quý Dữu cười hắc hắc nói: "Đừng tò mò, tớ tiêu hóa rất nhanh a."

 

Thẩm Trường Thanh hiếm khi nói một câu: "Không khoa học."

 

Cho dù tiêu hóa nhanh cũng hoàn toàn không giải thích rõ ràng.

 

Ở đây, Thịnh Thanh Nham vẫn đang chống cự, nhưng trên khuôn mặt quyến rũ đã hiện lên một chút mệt mỏi.

 

Quý Dữu lén lút nhìn thoáng qua, cảm thấy người thắng cuộc sẽ sớm được phân định, cô đành phải chịu đựng, vì vậy cô lén hỏi Tiểu Dữu đang ẩn trong Thiết Phiến: "Tiểu Dữu, em còn có thể kiên trì được không?"

 

Tiểu Dữu ợ một tiếng, tựa hồ có chút ngượng ngùng, nhỏ giọng nói: "Chị...chị...em sẽ kiên trì."

 

Quý Dữu suy nghĩ một chút rồi nói: "Đừng lo lắng. Nếu thật sự không ăn được thì cũng đừng kiên trì. Hơn nữa, chị đoán chỉ cần chúng ta kiên trì thêm một phút, nhiều nhất là một phút, Thịnh Thanh Nham nhất định sẽ thua."

 

Tiểu Dữu dùng sức gật đầu: "Được!"

 

Cũng chính trong cuộc thi ăn dưa hấu này, Quý Dữu phát hiện ra rằng Tiểu Dữu trong Thiết Phiến thực sự có thể ăn cùng với cô. Tuy nhiên, quả dưa hấu nhỏ này không thể ăn bằng cơ thể thật của em ấy mà là dùng ý thức của em ấy, tuy nó không phải là một thực thể, nhưng Tiểu Dữu có thể nếm được hương vị mà dưa hấu lẽ ra phải có, em ấy cũng cảm giác no.

 

Nhưng điều đáng ngạc nhiên là chính một mình Quý Dữu đã ăn nhiều dưa hấu như vậy, nhưng khi dưa hấu vừa ăn vào bụng, cô liền cảm giác như nó bị phân làm đôi, chui vào Thiết Phiến, cho Tiểu Dữu bên trong Thiết Phiến ăn.

 

Điều này nói rõ cái gì?

 

Chẳng lẽ--

 

Sau này Tiểu Dữu trong Thiết Phiến có thể ăn được a?

 

Hoặc nói là--

 

Sau này Thiết Phiến có thể dùng để chứa đồ được không? Giống như một nút không gian? Cô tính toán đợi trở về, dự định sẽ tìm cơ hội để thử, xem liệu mình có làm được không.

 

Về vấn đề này--

 

Quý Dữu rất mong chờ.

 

 

Loading...