Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tiểu Trà - Chương 37: Ngoại truyện Tư Không Lâm Lâm

Cập nhật lúc: 2024-05-24 21:20:26
Lượt xem: 564

5.

Từ khi bước chân vào Bách Điểu thành, ta và Liễu Cố An đều nhận ra sự khác thường, chỉ có Tiểu Trà ngốc nghếch tưởng rằng tất cả đều bình thường.

Nàng luôn lo lắng khi ta và Liễu Cố An ở cùng nhau, ta vẫn luôn không hiểu rốt cuộc nàng đang lo lắng điều gì.

Sự ăn ý giữa ta và Liễu Cố An, đã hình thành từ rất lâu trước đó.

Tối hôm đó trên đường, dưới ánh lửa với bóng người chen chúc, Liễu Cố An đưa bé gái kia về nhà, ta nhìn Tiểu Trà vừa l.i.ế.m tò he vừa hai mắt sáng lấp lánh.

Trong lòng đột nhiên dâng lên một ý nghĩ tà ác, ta kiềm chế rất lâu, mới nhẹ nhàng hôn nàng.

Ta biết trong cơ thể mình có yêu khí, ta không muốn bị khống chế, sau đó làm nàng bị thương dù chỉ một chút.

Sau đó, chúng ta bị xem như hung thủ gi/3t người, bị nhốt lại.

Nửa đêm, ta phát hiện sức mạnh trong cơ thể mình càng lúc càng mạnh, mạnh đến mức ta gần như không thể khống chế được, bởi vậy ta đi ra ngoài.

Đồng thời cũng đi xem thử tất cả mọi người trong thành có còn sống hay không.

Qu@n đẹp edit truyện hay, truyện lúc hay lúc dở, Qu@n lúc nào cũng đẹp 😚

Ban đầu tất cả đều rất thuận lợi, chỉ là ta cần thêm một chút thời gian để khống chế yêu khí trong cơ thể.

Cho nên, khi ta chạy về Tiểu Trà và Liễu Cố An đã bị bao vây.

Bách Cổ Điểu là một loại yêu quái rất tà ác, dùng tim người nuôi cổ, sau đó khống chế người không có tim.

Đối phó với loại yêu quái này, chỉ có thể lấy độc trị độc, Liễu Cố An nguyên tắc như vậy, dù có biết nhất định cũng chưa từng học cách làm như vậy.

Ta có thể, ta không chỉ học qua, trong cơ thể ta còn có yêu khí tà ác hơn cả Bách Cổ Điểu.

6.

Trên đường đi Thương Sơn, Tiểu Trà hỏi ta yêu khí trên người ta là chuyện gì xảy ra, ta không muốn để nàng biết, chỉ nói là lây từ nàng.

Nàng nghe xong liền nổi đóa, nhưng mà rất nhanh đã nảy sinh nghi ngờ, ta biết nàng đang nghĩ gì.

Trên người nàng, đã bắt đầu từ từ xuất hiện yêu khí.

Sau khi nàng cầm ngược bản đồ đi vào Thương Sơn, chúng ta liền nghỉ ngơi trong khu rừng đó.

Dưới ánh sao lấp lánh ở Thương Sơn, ta nói với nàng, kỳ thật ngay từ đầu ta đã biết lúc đó nàng muốn đuổi ta đi, không hề có người thân nào ở phương xa.

Nàng cuống cuồng muốn giải thích, ta cắt ngang lời nàng, sự thật… không cần phải giải thích.

Ta hỏi nàng, ta có chỗ nào kém hơn Liễu Cố An, nàng lại nghiêm túc nói: “Ngươi không kém hơn phu tử, ngươi và phu tử, đều tốt như nhau.”

Sao ta lại muốn giống hắn chứ?

Ta nói với Tiểu Trà, tuổi thọ của con người chắc là khoảng tám mươi năm.

Ta cầu xin nàng có thể không thích Liễu Cố An nữa hay không, nàng lại do dự.

Chỉ trong khoảnh khắc đó, ta liền nghĩ thông suốt, thích thì cứ thích đi, dù sao, cuộc đời ngắn ngủi của ta, cũng không thể ở bên cạnh nàng được bao lâu, tại sao lại phải ích kỷ nhất định muốn nàng thích ta chứ?

Bởi vậy ta nói với nàng, có lẽ Liễu Cố An… thích nàng.

Lúc đó, ta cũng không ngờ, cuộc đời ta, chỉ có mười tám năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tieu-tra/chuong-37-ngoai-truyen-tu-khong-lam-lam.html.]

7.

Khi lão yêu cây kia bắt cóc Tiểu Trà, ta đột nhiên hiểu ra vài chuyện, tất cả yêu quái gặp phải trên đường đi, có lẽ đều là nhằm vào nàng mà đến.

Khoảnh khắc yêu lực của Tiểu Trà bộc phát khiến ta có chút bất ngờ, nhưng lại nằm trong dự liệu. Còn một chuyện nằm trong dự liệu của ta, chính là Liễu Cố An hắn… không có tim.

Lão yêu cây kia biết đọc tâm, cho nên sẽ vĩnh viễn phòng thủ trước, còn khi Liễu Cố An cầm kiếm lao lên, nó lại không biết, nó không biết Liễu Cố An, sẽ tấn công vào đâu…

Thì ra, kết giới của Yêu Yêu trấn thật sự là…

Thì ra, Liễu Cố An thật sự thích…

Ta nhốt hắn và Tiểu Trà trong kết giới, nếu phải hy sinh, một mình ta là đủ rồi.

Tiểu Trà vừa khóc vừa cầu xin ta đừng đi.

Không có lựa chọn, lựa chọn nào cũng là sai, nếu ta không đi, vậy người hy sinh sẽ là ai? Hoặc là tất cả chúng ta đều sẽ ch/3t ở đây? Nếu ta đi, nàng thật sự sẽ đau lòng, nhưng chỉ là tạm thời, rất lâu rất lâu sau, có lẽ nàng sẽ quên mất ta.

Ta đương nhiên là không nỡ, ta cũng rất muốn cầu xin nàng, có thể hay không, có thể hay không chỉ thích mình ta khi gặp lại ta…

Nhưng ta biết, làm gì có lần sau, yêu khí trên người ta nặng như vậy, kết quả tốt nhất cũng là hồn phi phách tán rồi.

Cho nên, thôi… cứ như vậy đi.

8.

Khoảnh khắc đó, ta cảm thấy cả người như nổ tung, trong lúc mơ màng, ta nhìn thấy có người lao vào, mang theo ta cùng biến mất.

Tỉnh lại là ở trong một quán trọ tên là “Vong Ưu cư”, trong phòng có một người đang đứng, quay lưng về phía ta.

Ta không còn sức lực nói chuyện, chỉ có thể nghe hắn nói.

“Thần và yêu khác đường, người và yêu, cũng vậy, bây giờ chính là hậu quả khi quy tắc bị phá vỡ.”

Hắn chỉ nói một câu như vậy, liền rời đi.

Sau đó, bà chủ quán trọ xuất hiện, nàng ta nhìn ta với vẻ kinh ngạc, luôn miệng nói “giống, thật sự rất giống…”

Trong lúc ta nghi ngờ, nàng ta đưa cho ta một bức tranh và một cuốn sổ.

……

Cho nên, những giấc mơ kia đều là thật.

Ta trở về ngôi nhà của gia tộc Tư Không, gặp yêu quái kia trong hang động âm u ẩm ướt, nàng ta mặc một bộ y phục rực rỡ, bị một thanh kiếm đóng đinh trên vách đá, nằm dưới đất là tiểu yêu tinh có mùi hương quen thuộc, bọn họ là… yêu quái ở Yêu Yêu trấn.

Cảnh tượng này, ta đã từng mơ thấy.

Nàng ta tên là Chúc Nguy, nàng ta nói trong người ta có ma/u của nàng ta, sớm muộn gì cũng sẽ hồn phi phách tán, chỉ có Hóa Thần Đan mới có thể cứu ta, nàng ta còn nói, chỉ có Tiểu Trà mới có thể được luyện thành Hóa Thần Đan.

Thật nực cười.

Lúc xoay người rời đi, ta nhìn thấy tiểu yêu tinh gần như bị hút hết tinh huyết kia, liền bước chân đi qua, nàng ta túm lấy quần áo ta hỏi ta có quen Tiểu Trà hay không.

Lúc đó trong lòng ta thế mà lại có chút vui mừng, đây chính là yêu tinh Thiên La trong mơ của nàng sao? Thì ra, nàng thật sự có một tỷ tỷ sao?

Vậy ta có thể xem như, kỳ thật nàng không lừa ta, kỳ thật, nàng không phải muốn đuổi ta đi…

Loading...