Chạm để tắt
Chạm để tắt

Thiên Kim Thật Giả - Hoàn

Cập nhật lúc: 2024-07-13 15:46:25
Lượt xem: 4,744

Nỗi đau họ gây ra cho tôi, tội gì tôi phải buông bỏ?

 

"Nếu buông bỏ được, tôi đã chẳng làm nhiều chuyện đến vậy. À phải rồi, quên nói cho mọi người biết, trước đó tin tức Hướng Viện không phải con ruột nhà họ Hướng là do tôi tung ra, bao gồm cả những tin xấu sau này của cô ta, đều là do tôi đăng tải đấy."

 

Tôi hận Hướng Viện, hận Hướng phu nhân, hận tất cả người nhà họ Hướng. Tôi sẽ không để họ sống yên ổn đâu.

 

Nhưng khi rời khỏi nhà hàng, gió lạnh tạt vào mặt, tôi vẫn thấy nhói lòng.

 

Ngay cả vừa rồi, khi mọi sự thật đã được phơi bày.

 

Hướng phu nhân đến phút cuối vẫn mong tôi và Hướng Viện làm lành.

 

Bà chẳng hề áy náy với tôi, cũng không thấy Hướng Viện đã quá đáng thế nào.

 

Bà ta vẫn luôn bênh vực con gái mình.

 

Xuống bậc thang, chân tôi khuỵu xuống, suýt ngã nhào, may mà Phó Quân Diễm đã kịp thời đỡ lấy tôi.

 

"Lệ Lệ, em không hề đơn độc, em còn có anh, còn có cả gia đình chúng ta..."

 

"Mẹ!"

 

Phó Quân Diễm vừa dứt lời, tiếng con trai đã vang lên từ phía xa.

 

Thằng bé ôm một bó hoa khổng lồ, phải nghiêng đầu sang một bên mới nhìn thấy tôi vì hoa che mất tầm nhìn. Trông nó vừa buồn cười vừa đáng yêu.

 

Xung quanh thằng bé là những ngọn nến lung linh được xếp thành hình trái tim. Bên trong trái tim ấy là rất nhiều người.

 

Bố mẹ chồng tôi, bà Tống từ viện dưỡng lão ra, cô bạn thân nhất thời đại học của tôi và cả những đồng nghiệp đã cùng tôi kề vai sát cánh ở văn phòng luật suốt bao năm qua.

 

Phó Quân Diễm nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, giọng anh thì thầm bên tai:

 

"Tối nay đúng là một bữa tối với gia đình, bởi vì tất cả những người có mặt ở đây đều là người nhà của em."

 

Nước mắt tôi tuôn rơi như mưa, tôi không kìm được mà chạy nhanh về phía họ.

 

Thì ra từ lúc nào, tôi đã có nhiều người bên cạnh đến vậy.

 

Bà Tống nắm tay tôi, lau nước mắt cho tôi: "Lệ Lệ... Bà sẽ giúp con, đừng khóc."

 

Bên cạnh là cháu gái của bà, vừa từ nước ngoài trở về.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thien-kim-that-gia-vhdc/hoan.html.]

 

"Bà em nói nhất định phải giúp chị. Mấy ngày nay, bà ấy đã luyện nói rất nhiều."

 

Bà Tống kể lại những đã xảy ra năm đó, cháu gái bà đăng tải câu chuyện lên mạng.

 

Video vừa được đăng tải đã gây chấn động lớn.

 

Vô số người lên án Hướng Viện, thậm chí những người từng bị cô ta bắt nạt cũng liên kết lại, đưa cô ta ra tòa, chuẩn bị vạch trần tội ác của cô ta.

 

Hướng phu nhân đã đến tìm tôi vài lần, nhưng sau đó vì quá bận rộn với vụ việc của con gái nên bà ta không đến nữa.

 

Hình ảnh mà nhà họ Hướng dày công vun đắp bấy lâu nay đã sụp đổ chỉ vì Hướng Viện. Các nhà đầu tư bỏ chạy, nguồn vốn bị cắt đứt.

 

Hai vợ chồng nhà họ Hướng cũng không thể bảo toàn bản thân.

 

Lần này, Hướng Viện không thể dựa dẫm vào bố mẹ để giải quyết hậu quả do mình gây ra nữa.

 

Tội ác của cô ta đã bị phơi bày trước ánh sáng.

 

Ngày cô ta bị cảnh sát đưa đi, tôi đứng từ xa nhìn thấy rất rõ.

 

Khi tôi đang định rời đi, vợ chồng nhà họ Hướng chạy đến, nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi.

 

"Bây giờ Hướng Viện đã bị bắt rồi, con hài lòng chưa? Mau quay về đi, Lệ Lệ."

 

Nghe nói nhà họ Hướng đang trên bờ vực phá sản, tất cả bất động sản đứng tên họ đều bị niêm phong.

 

Họ đã đánh mất vẻ ngoài hào nhoáng ngày nào, quần áo tả tơi nhìn tôi, cầu xin sự tha thứ.

 

Nhưng tôi không còn có thể tha thứ cho họ nữa rồi.

 

"Hai người không phải là người nhà của tôi."

 

Tôi ngước mắt lên, thấy một chiếc xe đang đỗ cách đó không xa. Phó Quân Diễm và con trai đang nhìn tôi từ trên xe.

 

"Gia đình tôi đang đợi tôi rồi."

 

Còn họ, chẳng còn liên quan gì đến tôi nữa.

 

-Hết-

 

 

Loading...