Chạm để tắt
Chạm để tắt

Thiên kim giả - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-08 19:29:46
Lượt xem: 100

Kiều Ngưng dùng cặp mắt to đầy ủy khuất liếc nhìn cô ấy, sau đó lại nhìn kỹ cô ấy một lần nữa, thấy Tống Nhứ không khoan nhượng, cô chỉ có thể miễn cưỡng rời đi: mỹ nữ học giỏi không muốn chấp nhận lời đề nghị của mình, thật là khó chịu. 

Nhưng sau đó cô nghĩ lại, Tống Nhứ bình thường rất ít khi nói chuyện với người khác, nhưng mỗi khi nói chuyện với cô vẻ mặt lại rất thoải mái, điều này có nghĩa là cô ở trong mắt cô ấy rất đặc biệt? 

Nghĩ đến đây, Kiều Ngưng trong lòng vô cùng vui vẻ, càng chú ý tới việc đưa sữa bò vào buổi sáng.

Học kỳ một nhanh chóng trôi qua. Bề ngoài, nữ thần lạnh lùng ám ảnh với việc học và thiên kim mềm mại đáng yêu sẽ không liên quan gì với nhau. Nhưng thông qua sự "quấy rối" của Kiều Ngưng, bạn cùng bàn của Tống Nhứ phát hiện cô ấy có thêm “sở thích” uống sữa vào buổi sáng.

Còn chưa đầy nửa tháng nữa là đến Tết, tất cả người hầu trong biệt thự của nhà họ Kiều đều xin nghỉ phép về nhà. Không khí trở nên quạnh quẽ hơn rất nhiều, bố mẹ Kiều vẫn đang ở nước ngoài nên chỉ có thể về vào vài ngày Tết. Kiều Ngưng đã quen từ lâu rồi, bắt đầu nói chuyện điện thoại với họ một cách nũng nịu, sau đó bất chợt lật xem album ảnh.

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

Cha Kiều và mẹ Kiều đều có khuôn mặt vô cùng đẹp, khi còn trẻ cả hai ít khi biểu lộ cảm xúc trước ống kính. Phải đến tận khi có con, họ mới thể hiện ra một chút vui vẻ, bối rối.

[Bản edit thuộc về page Cung Thanh Vũ. Đứa nào reup đứa đó ẻ chảy suốt đời 凸(`0´)凸]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thien-kim-gia/chuong-6.html.]

Kiều Ngưng vừa xem vừa cười cho đến khi cô nhìn thấy bức ảnh mặc áo tắm của mẹ Kiều khi cô còn nhỏ.​

Những gì lộ ra trong bức ảnh là vòng eo trắng nõn mềm mại và khuôn mặt quay lại một nửa. Mẹ Kiều đang ngồi bên bờ, trên eo có một vết bớt hình con bướm, dang rộng đôi cánh như muốn bay đi.

Đầu óc Kiều Ngưng nổ tung.

Cô nghĩ đến tiết học bơi ngày hôm đó, Tống Nhứ bước ra khỏi bể bơi, tóc xõa xuống, quay sang mỉm cười với cô, bên eo hình như cũng có con bướm. 

Album ảnh trên điện thoại của cô vẫn còn bức ảnh mà Kiều Ngưng mặt dày mày dạn năn nỉ Tống Nhứ gửi qua. Trong ảnh, cô gái có đôi môi đỏ và hàm răng trắng, biểu cảm gần như giống hệt bố Kiều, đôi mắt hơi nheo lại, lộ ra chút không tự nhiên. Phía sau cô như có tuyết trắng mênh mông, bao phủ hết mọi suy nghĩ.

Tống Nhứ và cha mẹ Kiều khi còn trẻ có tới sáu phần giống nhau. 

Tết năm nay Kiều Ngưng mất hồn mất vía, cha mẹ Kiều vội trở về công ty, chỉ ở lại cỡ năm ngày, không hề phát hiện Kiều Ngưng có gì không ổn. Cô ôm trong lòng sự hoảng loạn mờ mịt, vừa có nỗi sợ hãi lại có cảm giác xấu hổ khó tả. Cuối cùng cô cũng hẹn Tống Nhứ đi chơi vào ngày mùng 8 Tết Nguyên Đán.

Tống Nhứ nhìn thấy Kiều Ngưng từ xa, cô đang ngồi một mình trên ghế đá ở công viên, ánh mắt trống rỗng, hai tay vô thức nắm chặt chỗ lông xù ở tay áo, cảm giác cô đơn đến mức khiến người ta thấy đau lòng. Sau khi nhìn thấy Tống Nhứ, đôi mắt của cô cuối cùng cũng trở nên có sức sống, biến thành thật sự vui mừng. Nhưng rất nhanh, lông mày và ánh mắt cô lại cụp xuống, trông có vẻ uể oải.

Loading...