Chạm để tắt
Chạm để tắt

Theo đuổi - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-27 14:08:14
Lượt xem: 946

Thẩm Kinh Niên liếc nhìn chén canh kia, cười khẩy: “Bảo Khương Vãn Ý ít giả nai đi, nếu quả thật cô ta rộng lượng, thì đừng níu lấy chuyện của An An.”

Dứt lời, cánh cửa đừng vô tình đóng lại.

Khương Vãn Ý lại theo hắn bay ra ngoài, nhìn Thẩm Kinh Niên ngồi vào trong xe, gọi điện thoại cho trợ lý: “Điều tra lịch trình của Khương Vãn Ý, tôi muốn gặp cô ta ngay.”

Lúc nhắc tới tên cô, mặt Thẩm Kinh Niên đầy vẻ chán ghét.

Bên kia điện thoại dừng vài giây, trợ lý liền trả lời: “Ông chủ, đã điều tra được rồi, bà chủ chưa từng ra khỏi thành phố, một tháng trước đến bệnh viện số 1, sau đó vẫn chưa ra.

Thẩm Kinh Niên lạnh lùng lên tiếng, đạp chân ga, chạy thẳng đến bệnh viện.

Rất nhanh, đã đến khoa phụ sản.

Khương Vãn Ý bay sau lưng Thẩm Kinh Niên, trong lòng mơ hồ có cảm giác bất an.

Không ngờ, mới ra khỏi thang máy, đã thấy Kiều Lộ ở trước mặt.

Đôi mắt Kiều Lộ vẫn đỏ, dưới mắt có quầng thâm, có lẽ không nghỉ ngơi tốt, trong nháy mắt Kiều Lộ ngẩng đầu thì nhìn thấy Thẩm Kinh Niên thì xoay người rời đi.

Ánh mắt Thẩm Kinh Niên phát lạnh, đuổi theo: “Khương Vãn Ý ở đâu? Bảo cô ta bước ra gặp tôi! Sao cô ta lại ghen tị với An An như vậy, nhất định muốn gây chuyện sao?”

“Thẩm Kinh Niên! Anh đây là muốn mình bị điếc sao? Đã nói Khương Vãn Ý c..hết rồi!”

Kiều Lộ đỏ mắt, nghiến răng nghiến lợi: “Anh và Lâm An An, cặp đôi c..hó m..á các người khóa chặt đi! Đừng lo, Khương Vãn Ý vĩnh viễn sẽ không lại quấy rầy hai người!”

“Cô...”

Nhưng nhìn gương mặt u ám của Thẩm Kinh Niên, Khương Vãn Ý cảm thấy không ổn, gấp gáp che chắn trước mặt Kiều Lộ.

Đúng lúc này, cách đó không xa có một y tá gọi to: “Người nhà của Khương Vãn Ý lại đây, làm giấy khai sinh cho đứa bé!”

🍁Chương 5

Khương Vãn Ý lo lắng, cảm giác bất an vốn đang đè nén dâng lên dữ dội.

Cô đã c..hết, không bảo vệ được đứa bé, Lâm An An tất nhiên cũng sẽ không đối xử tử tế với con của cô, với thái độ của Thẩm Kinh Niên, rất có thể hắn không phải là một người cha tốt.

Đứa bé không thể bị hắn mang đi.

Cô gấp gáp nắm chặt tay, lại nghe thấy Thẩm Kinh Niên cười nhạo: “Diễn kịch luôn cả ở bệnh viện? Mời bao nhiêu diễn viên quần chúng? Khương Vãn Ý có thủ đoạn này, không đi làm biên kịch thật đáng tiếc. Cô ta có bản lĩnh, cả đời cũng đừng xuất hiện trước mặt tôi!”

Dứt lời, Thẩm Kinh Niên cũng không quay lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/theo-duoi/4.html.]

Khương Vãn Ý im lặng nghe xong những lời này, không biết đó là điều đáng buồn hay nực cười.

Cô thế mà lại đánh giá cao sức nặng của mình trong lòng Thẩm Kinh Niên. Cho dù là cô c..hết, ở trong mắt hắn cũng chỉ là thủ đoạn đùa giỡn.

……

Mặc dù Khương Vãn Ý rất muốn ở lại bệnh viện với Kiều Lộ, rất muốn đi gặp đứa bé một lần, nhưng linh hồn của cô vẫn không khống chế được mà đi theo Thẩm Kinh Niên.

Sau khi rời khỏi bệnh viện, Thẩm Kinh Niên liền đi đến chỗ hẹn với Lâm An An.

Hắn giao công việc cho trợ lý, chỉ để đi xem hòa nhạc với cô ta.

Khương Vãn Ý yên lặng nhìn hắn và Lâm An An, nhớ tới lúc trước hắn bận rộn đến mười một giờ đêm không về nhà, nghe điện thoại của cô cũng không có thời gian...

Cô nhắm mắt lại, cố gắng tránh xa hai người bọn họ càng xa càng tốt.

Không biết qua bao lâu, buổi hòa nhạc cuối cùng cũng kết thúc, Khương Vãn Ý bị ánh đèn flash làm cho mở mắt ra...

Chỉ thấy Lâm An An thu tay về, xem ảnh chụp trên điện thoại: “A Hành, lúc trước em có xem ảnh chụp của anh và cô Khương, so sánh chiều cao của em và anh hình như xứng đôi hơn một chút, anh cúi đầu là có thể hôn em.”

Tầm mắt Khương Vãn Ý cũng rơi vào tấm ảnh kia.

Thật ra, chiều cao của cô và Lâm An An kém nhau không nhiều lắm. Chỉ là Thẩm Kinh Niên cũng không muốn khom lưng cúi đầu trước mặt cô, cho nên mỗi lần hôn môi cô đều cố sức nhón chân, lúc ân ái quấn quít, cũng như vậy.

Trước kia, Khương Vãn Ý cho rằng Thẩm Kinh Niên có tính cách lạnh lùng, bây giờ cô đã hiểu là hắn chướng mắt cô.

“Được rồi, nhắc đến cô ta làm gì?” Sắc mặt Thẩm Kinh Niên bỗng nhiên âm trầm.

Lâm An An có lẽ chưa từng bị Thẩm Kinh Niên lạnh mặt, thân thể lắc lư, ra vẻ vô tội: “Em xin lỗi, em không biết... hai người lại cãi nhau sao?”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

“Không cần xin lỗi.”

Thẩm Kinh Niên nhanh chóng ý thức được sắc mặt mình không tốt, chủ động mềm giọng: “Đói bụng chưa? Anh dẫn em đi ăn cơm? Địa điểm do em quyết định.

“Oa! A Hành, anh thật tốt.”

Lâm An An thân mật kéo tay Thẩm Kinh Niên, hai người rất nhanh giảng hòa.

Khương Vãn Ý giống như trở thành chất xúc tác cho tình cảm của bọn họ.

Cô không biết tại sao sau khi mình c..hết lại không thể đi đầu thai, chẳng lẽ ông trời ép cô nhìn bọn họ show ân ái, là nói cho cô biết, tình yêu của cô ngu xuẩn cỡ nào sao?

Bọn họ đi tới một nhà hàng thanh nhã sang trọng, Lâm An An gọi một bàn thức ăn lớn, còn cố ý bưng một bát cơm rượu cho Thẩm Kinh Niên.

“A Hành, nghe nói món điểm tâm này là nhà đầu tư bỏ ra một số tiền lớn, mời hậu duệ đầu bếp trong cung từ Giang Chiết tới làm, anh nhất định phải nếm thử.”

Khương Vãn Ý ngạc nhiên.

 

Loading...