Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thật Giả Công Chúa - 7

Cập nhật lúc: 2024-07-13 18:45:57
Lượt xem: 252

7.

Kiếp trước, sau khi Minh Nhị quay về làm công chúa, nàng ngay lập tức báo thù Vân gia, sau đó là nhà hàng xóm Vương thẩm.

Năm ấy phương bắc loạn lạc, dân chúng ăn cơm không đủ no.

Minh Nhị và mẹ nàng thường không ăn cơm, Vương thẩm thi thoảng sẽ cho các nàng ít bánh bao và rau dại cứu đói.

Khi đó, đồ ăn để lâu bị ôi thiu là chuyện bình thường, Minh Nhị chỉ nhớ nhà dì Vương ăn bánh bao hấp bằng bột mì trắng và cho mình những loại rau dại ôi thiu

Từ đó trong lòng nàng liền chôn xuống hạt giống hận thù.

Sau khi nàng trở thành công chúa, nàng nhốt vương thẩm vào đại lao, mỗi ngày đều chỉ cho bà ăn cơm bị ôi thiu.

Nếu bà nhổ ra, sẽ bị ăn gậy gộc.

Khi ấy ta là nô tỳ phụ trách đưa cơm cho bà, vì để hù doạ ta, nàng còn sẽ cố ý nhắc những chuyện Vương thẩm làm với nàng, còn cố ý hỏi ta:

"Tiểu thư, ta đã hạ mình mười năm để làm nô tỳ cho ngươi, ngươi còn đáng ghét hơn bà ta, ta nên trừng phạt ngươi như thế nào đây??"

Ta sợ, ta rất sợ.

Mỗi ngày ta đều sợ đến mức không ngủ được.

Vương thẩm thấy ta khóc liền tìm ta nói chuyện, bà kể cho ta nghe những chuyện thú vị ở quê nhà, con trai của bà là Hổ tử, và kể những chuyện trước đây của Minh Nhị.

Chúng ta đều có một nghi hoặc.

Tại sao lòng tốt của chúng ta lại trở thành con d.a.o hai lưỡi đ.â.m về phía mình.

Cho nên những giọt nước mắt khi ta nhìn thấy Vương thẩm không phải là giả.

Hạt Dẻ Rang Đường

Ta rất mừng vì mình vẫn còn sống khoẻ mạnh, Vương thẩm tốt bụng vẫn còn ở đây.

Bởi vì Minh Nhị thất thố nổi điên, chọc giận hoàng đế nên bị phạt cấm túc trong cung của nàng.

Mà đãi ngộ của ta hoàn toàn trái ngược, hoàng đá ban thưởng cho ta rất nhiều, có thể nói ngoại trừ phong hào công chúa, mọi chi phí ăn mặc của ta như một công chúa thực sự.

Hôm nay lại có một đám thái giám mang theo ngọc lưu ly mà hoàng đế ban thưởng cho ta, như thường lệ ta lại thưởng bạc cho họ.

Ta nghe thấy có người trò chuyện, nói rằng chuyện thật giả công chúa này rất kỳ lạ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/that-gia-cong-chua/7.html.]

Cách đối xử của hoàng đế cho thấy rõ ràng ông tin tưởng ta là công chúa thật, nhưng vì sao vẫn chưa cho ta phong hào, ông cũng không định tội Minh Nhị, nhưng ông vẫn giữ lại và nuôi dưỡng rất tốt.

Nói thật, ta cũng cảm thấy kỳ lạ.

Cung của ta và Minh Nhị cách nhau không xa, thỉnh thoảng có thể nghe thấy giọng nàng nổi điên hét lên.

Chắc nàng nghĩ rằng ta đã thắng nàng, cho nên nàng vừa tức vừa sợ.

Ngày đó ta vừa vặn không ngủ được nên ban đêm đi dạo, khi tới bên ngoài cung của nàng, ta nhìn thấy một cung nữ đang quỳ gối trước cửa, ướt sũng và run rẩy trong thời tiết lạnh giá.

Ta hỏi nàng có chuyện gì?

Cung nữ vừa nhìn thấy ta, lại càng run rẩy:"Nô tỳ làm chủ tử không vui, nên bị phạt quỳ."

Từ khi Minh Nhị vào cung, tính tình của nàng càng lúc càng táo bạo, dường như toàn bộ bản tính bị kìm nén trước đây của nàng đều bộc lộ ra.

Ta không khỏi thở dài, lén lút đưa áo choàng cho nàng.

"Mặc vào đi, thật sự không dùng được thì đem ra ngoài cung bán đi, đồ vật không quý giá gì nhưng có thể mua được vài liều thuốc.

Cung nữ sửng sốt hồi lâu rồi quỳ xuống trước mặt ta.

Thực ra ta không phải là người thích xen vào việc của người khác, chỉ là ta nhận ra cung nữ này. Kiếp trước, ta bị Minh Nhị tra tấn không cho ăn cơm, nàng từng lén đưa cho ta một nửa chiếc bánh bao.

Vương thẩm cứu đói đưa cơm lại rơi vào kết cục tan cửa nát nhà.

Ta không thể làm như thế.

Lòng tốt của bản thân chưa bao giờ là tai họa.

Ta không nói gì, đang định rời đi, tiểu cung nữ đột nhiên nói một câu:" Áo choàng của Vân chủ tử may thật đẹp, rất giống với chủ tử của ta.

Ta chợt sững sờ.

Chiếc áo choàng này là do tú nương giỏi nhất làm bằng vải thượng hạng, rất có giá trị.

Minh Nhị nhìn như bị cấm túc, bị bở rơi, vì sao lại có đãi ngộ tốt như vậy?

Cung nữ đang nhắc nhở ta, ta cũng nên tận trọng.

 

Loading...