Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 137

Cập nhật lúc: 2024-08-06 11:59:22
Lượt xem: 367

Giang Minh Ngạn không biết trong nhà xảy ra náo loạn nhỏ vì mình, lúc này đã bắt đầu đi làm lại.

Không chỉ xưởng máy móc mà các đơn vị khác cũng vậy.

Những người đang bận tìm việc cũng bắt đầu hỏi thăm rốt cuộc năm nay tuyển công nhân như thế nào.

Trương Huệ suốt ngày ăn ngủ ở nhà, không lo lắng gì, Thẩm Yến đến nhà chơi, kể những tin đồn mới nhất cho cô nghe.

“Mẹ chồng nàng dâu nhà ai đánh nhau, chồng ai cặp kè với phụ nữ khác?” Trương Huệ lười biếng uống một hớp nước nóng.

“Đều không phải.” Thẩm Yến kích động nói: “Viên Hiểu Đình đang tìm việc làm.”

“Cô ta tìm việc? Bây giờ cô ta to bụng rồi, đâu phải thời điểm tốt để tìm việc?”

Trương Huệ không thể tin được, theo tính toán, bụng của Viên Hiểu Đình có lẽ đã được bảy tháng.

“Đúng vậy.” Thẩm Yến vỗ đùi: “Tôi đến cửa hàng bách hóa tìm anh cả, tình cờ chạm mặt ở ngõ sau cửa hàng bách hóa, mẹ cô ta dẫn cô ta đi tìm quản lý cửa hàng, hình như không thành nên hai mẹ con đen mặt đi ra.”

“Không ngờ một người kiêu ngạo như Viên Hiểu Đình lại có ngày mất mặt như thế.”

“Rõ ràng, từ khi cha cô ta từ chức, những người nịnh bợ cô ta đều giải tán, nghe nói Chu Chấn đã đưa tiền cho Viên Kiến Quân nộp phạt, chắc mhaf bọn họ hết sạch vốn liếng rồi, bây giờ khó sống lắm.”

Hina

Thẩm Yến khẽ cười: “Tôi mà là cô ta, bây giờ nghĩ đến lúc trước rời khỏi xưởng thép, lại nghĩ đến hiện tại tìm việc làm khó khăn, chắc chắn sẽ hối hận đến xanh ruột.”

Trương Huệ không có cảm giác với Viên Hiểu Đình, nhưng Viên Hiểu Đình lại vô cùng ghét Trương Huệ.

Ghét trước đây sao Trương Huệ không kết hôn với Chu Chấn sớm hơn, ghét Trương Huệ có công việc tốt, ghét Trương Huệ sống cuộc sống tốt hơn mình.

Ngày rằm tháng giêng âm lịch, sau khi ăn xong bát cơm nếp là coi như hết một năm cũ.

Hai anh em Trần Dương và Trần Lập trở về đi học, Trương Huệ cũng phải đến trường để làm thủ tục.

Phó hiệu trưởng Lý hỏi Trương Huệ: “Cô nghỉ thật sao?”

“Đúng là bận không làm nổi, hơn nữa cô cũng biết Giang Minh Ngạn nhà tôi mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-137.html.]

“Hoàn cảnh nhà cô đặc biệt thật.” Phó hiệu trưởng Lý vừa cười vừa đóng dấu nói: “Không có cô ở đây, văn phòng của chúng ta sẽ không còn náo nhiệt nữa.”

“Vẫn còn Thẩm Yến mà, cô ấy vừa mở miệng là văn phòng trở nên náo nhiệt ngay.”

Phó hiệu trưởng Lý cười đưa giấy chứng nhận cho Trương Huệ và Thẩm Yến, nói với Thẩm Yến: “Tiểu Thẩm có năng lực, dạy học và làm việc tổ chức hoạt động đều rất tốt. Sau này nếu chăm chỉ, tôi nghĩ sớm muộn cũng được lên làm hiệu trưởng trường chúng ta thôi.”

“Không, không, không, tôi không dám nghĩ tới chuyện đó.”

“Ha ha ha, sao lại không dám nghĩ, tôi xem trọng cô đấy.”

“Cảm ơn phó hiệu trưởng.”

Ngày đầu tiên khai giảng không có gì làm, làm xong thủ tục, Thẩm Yến đưa Trương Huệ ra ngoài, che ngực: “Tim tôi bây giờ đập nhanh quá, không thể tin được.”

Trương Huệ cười nói: “Kích động vậy sao.”

“Ừm, kích động lắm.”

“Nhà trường cần những người yêu sự nghiệp giáo dục như cậu, như lời hiệu phó nói, phải cố gắng lên nha.”

“Tôi chắc chắn cố gắng trở thành một giáo viên giỏi.”

Thẩm Yến quá kích động, hiện tại thủ tục đã hoàn tất, nói chuyện không cần giấu giếm, lời của hai người bị mẹ con Viên Hiểu Đình nghe được, trong lòng Viên Hiểu Đình cảm thấy vô cùng khó chịu.

Cô ta mặt dày đến trường học nghe ngóng tin tức chỉ vì muốn làm giáo viên, dù là giáo viên tạm thời cũng được.

Mà Trương Huệ, Trương Huệ cũng đã chướng mắt công việc này.

Trước giờ cô ta là người duy nhất coi thường Trương Huệ, chưa được bao lâu sao đã thành ra thế này?

Trương Huệ trở về, chỉ có mẹ cô và Mập Mạp ở nhà.

“Chị dâu không ở nhà ạ?”

“Không, vừa nãy người nhà họ Thẩm đến gọi chị dâu con đi, nói vị trí để ý còn trống, mấy người tranh nhau liền, nhà họ Thẩm bảo hôm nay chị dâu con đến báo danh.”

Công việc tạm thời dễ kiếm hơn công việc chính thức nhưng cũng rất thu hút, chỉ cần có vị trí là ai có chút bản lĩnh đều muốn đưa người nhà mình vào làm.

 

Loading...