Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập Niên 70: Người Đẹp Trọng Sinh Có Không Gian - Chương 106

Cập nhật lúc: 2024-08-05 09:28:42
Lượt xem: 296

Trần Lệ Phương đến đưa lê cho con gái, nhìn thấy con gái đang chép sách trong phòng làm việc, miệng còn đang lẩm bẩm gì đó thì đặt lê lên bàn trong nhà chính rồi lặng lẽ rời đi.

Hiện tại trường học đã khôi phục lại nội quy trước đây, nếu buổi chiều không có tiết thì có thể về nhà nghỉ ngơi, Trương Huệ có nhiều thời gian hơn, mỗi buổi chiều đều chợp mắt một lúc, ngoài việc đọc và học thuộc lòng, cô cũng sẽ làm những việc khác.

Ví dụ như nướng đồ ăn vặt.

Nướng đồ ăn vặt cần chỉnh lửa lớn bé, tốt nhất là than củi, Trương Huệ gọi người giao một bao than củi đến nhà, bắt đầu làm đồ ăn vặt, các loại bánh quy phổ biến như bánh đào, bánh sen, bánh uyên ương… đều là những loại bánh quy cô từng làm trước đây.

Ngoài ra còn có bánh đậu đỏ, bánh bà xã* các thứ, cô cũng biết làm, Trương Huệ cũng dùng sôcôla gửi đến lần trước làm bánh nhân sôcôla, tiện thể dùng bớt một ít sôcôla dự trữ trong không gian.

*Bánh bà xã là món bánh ngọt truyền thống của Quảng Đông với vỏ mỏng gồm nhiều lớp bánh nhỏ, với phần nhân bánh gồm bí đao, bột sệt hạnh nhân, mè và gia vị với bột ngũ vị hương.

“Loại đường ngoại này màu sắc xấu xí, vị ngọt đắng, không ngờ dùng nướng đồ ăn vặt cũng ngon.” Trần Lệ Phương rất thích mùi vị này.

“Gửi hết những thứ này đến thủ đô đi.”

Hina

“Nhiều như vậy chắc chắn không thể gửi hết được, gửi một nửa thôi, còn lại mẹ mang một ít về nhà ăn, gửi cho nhà cậu một ít nữa.”

“Ừm, cũng được, sắp đến Tết rồi, đến lúc đó gửi cái này cho cậu con.”

Trương Huệ cười nói: “Mẹ, bây giờ mới là tháng mười một, còn lâu mới đến Tết, chờ đến Tết cũng hỏng mất, ăn sẽ không ngon nữa.”

“Mẹ cứ gửi những thứ này cho cậu trước, chờ đến Tết con lại nướng tiếp.”

“Cũng được.”

Trần Lệ Phương lấy một cái túi lớn đựng bánh: “Bánh ngon như vậy, nguyên liệu đầy đủ, tiết kiệm hơn cầm phiếu đồ ăn vặt ra ngoài mua nhiều, sớm biết con làm được thì mẹ đã không phải đau đầu mỗi dịp lễ Tết tặng quà cho người thân.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thap-nien-70-nguoi-dep-trong-sinh-co-khong-gian/chuong-106.html.]

“Trước đây con muốn làm nhưng sợ mẹ nói con lãng phí đồ ăn.”

Nướng đồ ăn vặt là sở thích cô dần dần có được ở kiếp trước, sau khi bắt đầu mở nhà máy, trong nhà không thiếu tiền tiêu.

“Đã bao giờ thấy con nướng đâu, sao mẹ biết được.” Trần Lệ Phương thẳng thắn nói.

Trương Huệ dở khóc dở cười, quên đi, tranh cãi chuyện này với mẹ làm gì?

Đưa mẹ mình ra ngoài: “Mẹ đừng cất vào tủ, cứ để ở ngoài cho mọi người ăn đi, ăn xong con lại nướng tiếp.”

“Bột mì không phí tiền à, đường không phí tiền à, để ở ngoài ăn thoải mái thì hai ba hôm là anh hai con ngốn sạch.”

Trần Lệ Phương phất tay: “Về đi, lát nữa Tiểu Giang tan làm về nhà thì hai đứa ăn cơm sớm một chút.”

“Dạ.”

Sau khi mẹ đi, Trương Huệ lấy ra chiếc rương nhỏ đã chuẩn bị sẵn, dưới đáy, hai bên trái phải rương có lớp đệm dày, đầu tiên đặt tương thịt sốt nấm vào góc rương, sau đó mới đặt từng loại đồ ăn vặt gói kỹ vào, trải thêm một lớp đệm lên trên rồi đóng kỹ lại.

Ôm thử một chút, rất nặng, bao bì còn nặng hơn đồ bên trong.

Nhưng nếu không đóng gói như vậy, chỉ sợ khi đến thủ đô, những cái bánh quy kia sẽ bị vỡ nát hết.

Trương Huệ cũng không đợi Giang Minh Ngạn trở về, đi ra cổng khu gia đình bên kia tìm hai cậu nhóc quen thuộc, dùng hai chiếc bánh quy làm tiền công thuê bọn họ giúp mang cái rương đến bưu cục, gửi đồ đi ngay trong hôm nay.

Mập Mạp đắc ý cầm một cái bánh quy xuống lầu khoe khoang, tận hưởng ánh mắt ghen tị của bạn bè, không lâu sau, hai người lớn tuổi hơn cậu nhóc trở về với hai cái bánh quy trên tay.

Biết là cô nhỏ cho, Mập Mạp tức đến gương mặt nhỏ nhắn mũm mĩm càng tròn trịa hơn.

Mập Mạp nhét miếng bánh quy cuối cùng vào miệng rồi chạy đến nhà cô nhỏ.

“Cô nhỏ, con muốn hai cái, không, con muốn thật nhiều bánh.”

Loading...