Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

THẬP NHỊ THANH - 12

Cập nhật lúc: 2024-09-18 11:56:52
Lượt xem: 3,686

Tạ Chiêu nhận ra ta đang ngẩn người, tay chàng siết chặt, nhẹ nhàng vuốt ve lưng ta như muốn làm dịu đi cảm xúc trong lòng ta.

 

Chàng bật cười nhẹ: "Đáng tiếc là nàng ta không biết, phu nhân của ta chẳng tin bất cứ ai."

 

Toàn thân ta lập tức cứng đờ.

 

Chàng ôm ta trong vòng tay, hương thơm lạnh lùng dịu nhẹ vây quanh, bao bọc lấy ta.

 

Dù tư thế của chúng ta thân mật như vậy, nhưng nghe lời chàng nói, ta vẫn thấy lạnh lẽo đến tận đầu ngón tay.

 

Ngay sau đó, chàng lập tức nhận ra, bàn tay ấm áp siết chặt lấy tay ta, xoa dịu từng chút.

 

Chàng nói: "Chuyện này không gấp, trước hết nói về chuyện của Thịnh Kiều đã."

 

"Khi ta nhận được tin tức, ta đang ở trong cung, nghe nói Tạ Phàm tức giận vô cùng, yêu cầu điều tra đến cùng."

 

Ta nhíu mày, Tạ Phàm giận dữ vì chuyện gì chứ?

 

Hắn đâu có yêu Thịnh Kiều.

 

Nếu vậy, chỉ có thể là... Thịnh Kiều còn có giá trị lợi dụng với hắn.

 

Một tia sáng lóe lên trong đầu, ta kinh ngạc thốt lên: "A!"

 

Tạ Chiêu nghiêng đầu nhìn ta, nói: "Vương phi của ta, nếu không phải bất đắc dĩ, sẽ không bao giờ ra tay vội vã như vậy, lại còn để ta giúp giải quyết hậu quả."

 

"Trừ khi nàng ta đang nắm giữ bí mật c.h.ế.t người liên quan đến ta."

 

"Và điều đó chỉ có thể là về chất độc trên người ta."

 

25.

 

Nghe chàng nói một cách nhẹ nhàng như vậy, cổ họng ta nghẹn lại.

 

Chàng không mảy may để tâm, kéo ta vào lòng, tiếp tục nói: "Ta đoán rằng Thịnh Kiều vô tình nghe được chuyện này, nên Tạ Phàm quyết định nhân cơ hội, trộn lẫn nhiều tin tức giả để nàng ta truyền tin đồn khi thời cơ đến."

 

"Chắc hẳn là những lời kiểu như ta mưu đồ đoạt ngôi, cưới nàng chỉ vì mục đích cá nhân."

 

Ta còn chưa kịp nói gì thì chàng đã nghiêm túc nói tiếp: "Dù ta biết nương tử nhất định sẽ không tin lời gièm pha, nhưng ta vẫn muốn nói rõ ràng, Tạ Chiêu ta thề trước hậu thổ hoàng thiên, trước liệt tổ liệt tông, ngoài nàng ra, ta không có bất cứ mưu đồ nào khác!"

 

Ta không nhịn được vừa cười vừa khóc, đẩy chàng một cái, tiếp lời.

 

"Nhưng thái tử không ngờ, vụ án của thừa tướng lại bùng phát, Thịnh Kiều bị tống giam, còn hắn thì bị giam lỏng."

 

"Ban đầu chuyện này chẳng có gì to tát, chỉ là không tiện hành động."

 

"Nhưng điều hắn không lường trước được, chính là Thịnh Kiều lại yêu cầu gặp ta, định dùng những điều đó để làm nhục ta."

 

Tạ Chiêu cười, nói: "Hắn không ngờ rằng Vương phi của ta lại..."

 

"Ra tay tàn nhẫn như vậy."

 

Ta lắc đầu: "Ra tay tàn nhẫn là chàng."

 

Ta nói: "Thời điểm vụ án của thừa tướng nổ ra quá trùng hợp."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thap-nhi-thanh/12.html.]

 

"Hơn nữa, thái độ của hoàng thượng cũng rất kỳ lạ, tại sao đường đường là một vị thừa tướng mà ngài lại không chịu nghe ông ấy biện giải?"

 

Ta nói: "Hoàng thượng giống như... thỏ c.h.ế.t thì chó săn cũng phải bị giết."

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
🍊 Truyện CHỈ đăng trên Fanpage "Xoăn dịch truyện" và web MonkeyD. Vui lòng KHÔNG reup.

Tạ Chiêu nhìn ta chằm chằm, im lặng một lúc lâu. Cuối cùng, chàng vỗ tay từng nhịp.

 

Bốp! Bốp! Bốp!

 

Chàng không giấu nổi niềm tự hào: "Không hổ là tiểu cô nương của ta, nàng có muốn biết lý do tại sao không?"

 

Tạ Chiêu thản nhiên nói: "Bởi vì năm đó, chính hoàng thượng và thừa tướng đã cùng nhau lên kế hoạch hạ độc."

 

Thì ra là vậy.

 

Vụ án tham ô bùng nổ, phủ thừa tướng chắc chắn sẽ bị điều tra kỹ lưỡng.

 

Thừa tướng luôn là người đứng đầu trong phe thái tử. Thái tử kiêu căng, ngạo mạn, gần đây càng lộ rõ ý đồ tranh đoạt ngôi báu.

 

Nhưng hoàng thượng đang độ trung niên, còn lâu mới đến thời điểm thoái vị, lại chỉ có mỗi Tạ Phàm là người có chút tài năng.

 

Đó chính là lý do thái tử cần bị nghiêm khắc răn đe.

 

Thêm vào đó, thừa tướng lại là nhạc phụ của ta, còn Tạ Chiêu thì lại yêu chiều ta hết mực, hoàng thượng e ngại chàng sẽ ra tay thay ta.

 

Nếu Tạ Chiêu tra ra manh mối từ năm xưa, hoàng thượng sẽ xử lý ra sao?

 

Vụ án lớn này, rõ ràng là do Tạ Triết muốn cắt đứt mọi khả năng Tạ Chiêu nhúng tay vào, một lần xử lý triệt để.

 

Ai ngờ, chính Tạ Chiêu đã dâng lên thanh kiếm này.

 

Thế là những kẻ phải bịt miệng thì bịt miệng, người bị oan thì tiếp tục bị oan, kẻ cần thanh trừng thì bị thanh trừng.

 

Kẻ bị nhốt trong Đông cung không thể cựa quậy, còn người ung dung đứng ngoài kiểm soát, thản nhiên ngồi trên thuyền nhỏ mà lướt tới.

 

Có lẽ điều khiến Tạ Phàm hận nhất chính là Thịnh Kiều vốn dĩ là một nước cờ tuyệt diệu, chỉ cần khẽ điều khiển là đã có thể khiến Tạ Chiêu thất bại.

 

Tạ Chiêu không ngờ rằng cuối cùng lại bại dưới tay ta.

 

26.

 

Cuối cùng, khi đã hiểu rõ toàn bộ mọi việc, ngoảnh lại nhìn, ta chỉ thấy bàng hoàng và run sợ. Chỉ cần một nước đi sai, mọi thứ đã có thể tan thành mây khói.

 

"Phu nhân."

 

Ta giật mình, biết rằng cuối cùng chàng cũng muốn xử lý ta.

 

Ta cố gắng ngồi dậy, nhưng chàng lại ấn ta trở lại, hai mũi chạm vào nhau, không thể không cảm thấy lúng túng.

 

Tạ Chiêu lạnh lùng nói: "Khi chúng ta thành hôn, ta đã từng hỏi nàng, tại sao không tin rằng ta sẽ bảo vệ nàng."

 

"Ta đã chờ bao lâu, mới có được chút ít lòng tin từ nàng, mà đó lại là vì nàng muốn ta giúp dọn dẹp hậu quả."

 

"Đôi khi ta cũng mong nàng dựa vào ta nhiều hơn một chút."

 

Loading...