Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thái Tử Là Ngoại Thất Của Ta - Chương 04

Cập nhật lúc: 2024-05-19 19:29:59
Lượt xem: 3,112

Mẹ cha nhà ngươi, đúng là đến đúng lúc.

 

Sắc mặt cha ta thay đổi: "Dây chuyền vàng?"

 

Lúc này Bạch Chỉ mới chú ý đến cha ta, sắc mặt hơi đổi: "Phu... phu nhân."

"Lục Minh Châu, có phải con có chuyện gì giấu cha không!" Cha ta nghiêm mặt, giữa mày ẩn ẩn lộ vẻ tra hỏi.

 

Ta lập tức sốt ruột: "Con có thể có chuyện gì giấu cha? Cha thật là buồn cười! Chúng ta là cha con, giữa cha con mà còn không có chút tin tưởng này sao? Cha à, người thật làm con đau lòng! Người chẳng lẽ không biết con vẫn luôn là một tiểu thư ngoan ngoãn hiểu chuyện, đáng yêu nghe lời, chín chắn đĩnh đạc, thông minh xinh đẹp, dáng người yểu điệu thướt tha, hiền lành đức hạnh hay sao! Có câu nói, lời nói hay ấm áp ba tháng đông, lời nói cay nghiệt lạnh lẽo sáu tháng hè, đây vẫn là người dạy con, người biết câu hỏi này của người đã gây tổn thương lớn đến nội tâm con như thế nào không? Người..."

 

Cha ta sắp bị ta làm phát điên, phất tay áo: "Phiền c.h.ế.t đi được! Ngươi còn ồn ào hơn cả đám lão già nội các ở kinh thành!"

 

Ta lặng lẽ đứng thẳng, nhỏ giọng nói: "Đương nhiên rồi, học của Lý Đại Nương bán rau ở cổng thành."

 

Cha ta hoàn toàn sụp đổ: "Ta mặc kệ ngươi! Mẹ ngươi có dỗ ta thế nào, ta cũng mặc kệ!"

 

Nói xong hắn liền sải bước đi về phía trước, đi được một đoạn, ta đột nhiên nhớ ra điều gì, vội vàng chạy lên phía trước: "Cha, phía trước có bẫy!"

 

Đã muộn, cha ta đ.â.m sầm vào cái chậu gỗ lớn đột nhiên rơi xuống, trán lập tức sưng lên một cục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thai-tu-la-ngoai-that-cua-ta/chuong-04.html.]

 

Ông ôm đầu vừa xoay vòng vừa nói không rõ: "Ái chà? A Diên à, sao biệt viện của con lại xoay thế này? Ái chà? Sao con lại biết bay thế này... Ái chà? A Diên chạy nhanh lên, đằng sau con có một tên đồ đệ đang đứng ngược..."

 

Chưa nói hết lời thì ông đã ngã bịch xuống đất.

 

"Xong rồi, lần này xong thật rồi. Mẹ ta chắc chắn sẽ đánh c.h.ế.t ta mất." Mặt ta tái mét.

 

Ta và Bạch Chỉ đưa tay định kéo cha ta dậy nhưng cha ta nhìn thì có vẻ gầy gò nhưng kéo lên lại nặng như trì.

 

Trước đó, vì giấu nam nhân, ta đã đuổi hết thị vệ trong biệt viện đi rồi, giờ thì hay rồi, ngay cả một nam nhân cũng không có.

 

Nếu mẹ ta mà biết được, chắc chắn sẽ tìm ta gây phiền phức.

 

"Để ta." Đằng sau truyền đến một giọng nói lạnh lùng, Tạ Thính Hàn đã thay một bộ trường bào gấm màu xanh, thân hình cao lớn như ngọc.

 

"Đấy! Ngươi đến đây đi!"

 

 

Loading...