Chạm để tắt
Chạm để tắt

Thái tử cướp hôn - 4

Cập nhật lúc: 2024-07-03 14:30:30
Lượt xem: 2,415

“Ta rất thông minh mà!" Ta nóng lòng giải thích cho mình, nháy mắt ra hiệu cho thúc phụ nhưng người hoàn toàn không nhìn ta.

"Đều tại thúc phụ, lúc người trở về, tờ giấy đã bị mồ hôi dính lại, ướt hơn phân nửa!"

Triệu Khải "Ồ" một tiếng, ngữ khí rẽ mười tám khúc: "Thì ra là lỗi của thúc phụ~"

“À...... Thật ngại quá ha ha." Thúc phụ xấu hổ cười, quên mất chuyện muốn xuống xe ngựa.

Ta khoát tay áo, phóng khoáng tỏ vẻ thông cảm: "Dù sao cũng không phải cố ý, ta đây không chưa gả cho người khác không phải sao?”

Triệu Khải quái đản nói: "Nếu ta tới chậm một bước, các người đã có thể đưa vào động phòng.”

“……”

Ta và thúc phụ liếc nhau, hai miệng một lời: "Đêm qua ngủ không ngon, có chút mệt mỏi..."

Rất ăn ý!

Chúng ta nhắm nghiền mắt, mỗi người ngã sang một bên.

Triệu Khải hừ lạnh một tiếng, lại không nói gì nữa.

06

Xe ngựa di chuyển về phía bắc, theo hướng Hoàng thành mà đi.

Bởi vì đoàn người chúng ta gồm lão tử, nữ tử và hài nhi nên tiến độ lên đường khó tránh khỏi chậm một chút. Khi đến một quán trọ nghỉ ngơi, thúc phụ luôn than ngắn thở dài.

Ta cho rằng người vốn không muốn cùng chúng ta đến Hoàng thành, vì thế lặng lẽ đưa ra chủ ý cho người: “Thúc phụ, nếu thật sự luyến tiếc hai phần đất kia, có thể thừa dịp trốn trở về, con cam đoan giữ chặt cha đứa nhỏ, không cho chàng đi bắt người quay lại.”

Kết quả thân thể thúc phụ cứng đờ, trừng mắt nhìn ta một cái, tức giận nói: "Ta đây là ghét bỏ đi quá chậm!”

Ta không hiểu: "Không phải người không muốn đi Hoàng thành sao?"

Thúc phụ chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, gõ bàn giáo dục ta: “Ngươi đúng là cái đồ đầu gỗ, đừng nói là ta nuôi lớn, ngươi chưa từng nghe nói qua một từ gọi thân khẩu bất đồng sao?"

Ta muốn bật cười, muốn nhịn nhưng không nhịn được, đành sửa lại: "Thúc phụ, là tâm khẩu bất đồng!"

“Đều cùng một ý!" Thúc phụ thổi mũi trừng mắt.

Thì ra là thúc phụ muốn đi Hoàng thành. Ta thở phào nhẹ nhõm, tâm tình cũng tốt hơn không ít.

Hành trình vốn định hơn nửa tháng, nhưng chúng ta đi một tháng rưỡi.

Hoàng thành so với tưởng tượng của ta còn lớn hơn, còn phồn hoa hơn.

Trên đường, Tiểu Bảo đươc đồ chơi rực rỡ muôn màu làm cho vui vẻ cười khần khật, chỉ vào trống bỏi, bập bẹ nói "Muốn", lại chỉ vào tiểu đường nhân, kìm nước bọt nói “Ăn”, à thì là cái gì cũng muốn...

Triệu Khải đứng trước một quầy trang sức, nhìn trúng một khối ngọc bội, hỏi ta có thích hay không.

Ta tưởng là tặng mình, ánh mắt lóe lên như vì sao, vội vàng gật đầu như giã tỏi: "Thích, rất thích!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/thai-tu-cuop-hon/4.html.]

Kết quả sau khi hắn sảng khoái mua lại, lại đưa cho thúc phụ phía sau ta.

Ta: "????

Thúc phụ cũng mang vẻ mặt mơ hồ: "Cho ta làm gì?”

Triệu Khải bí hiểm: "Cô cô thích nhất ngọc thạch, thúc phụ nên hiểu mới phải.”

Thúc phụ ngầm hiểu, khen hắn thận trọng có mưu lược.

Đi dạo một vòng, Tiểu Bảo thu hoạch được một đống đồ chơi nhỏ, thúc phụ cũng có ngọc bội, chỉ có ta cái gì cũng không có.

Thế giới này muốn tổn thương một mình ta, đã thành công!

Ta trốn ở một góc hờn dỗi, Triệu Khải thối kia nhất định là cố ý, hắn trách ta thiếu chút nữa tái giá với người khác, cố ý không mua đồ cho ta, còn gạt ta nói là không có tiền.

Triệu Khải lại làm như không phát hiện ta tức giận, mang vẻ mặt cười hì hì trêu chọc Tiểu Bảo, còn thường xuyên hỏi ta: "Cái này đẹp không?”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Ta bĩu môi không để ý tới hắn, ta đã biểu hiện rõ ràng như vậy, hắn còn nhìn không ra ta tức giận?

Ta nhỏ giọng hỏi thúc phụ: "Là con bĩu môi không đủ dài sao?"

Vẻ mặt thúc phụ phức tạp: "Rất dài, xem ra có thể treo hai bình dầu.”

“...... " Ta càng tức giận!

Chờ đi dạo phố xong, Triệu Khải liền dẫn chúng ta đến phủ Thái tử.

Ở quý phủ có đông người, Tiểu Bảo nô đùa vui vẻ, thúc phụ chơi cùng với Tiểu Bảo.

Triệu Khải kéo ta đi tẩm điện của hắn, sau khi nhìn thấy một tủ quần áo xinh đẹp cùng một rương kim ngân trang sức tâm tình buồn bực của ta hoàn toàn xua tan mây mù.

Ta ôm ngực, cố gắng biểu hiện không quá kích động, sợ hắn nói "không".

Cũng may, Triệu Khải gật đầu, hỏi: "Thích không?”

Ta ôm lấy hắn... vàng bạc trang sức phía sau, kẻ ngốc mới không thích!

Triệu Khải ho nhẹ một tiếng, nói: "Đây là thật vất vả ta mới lấy được từ trong cung, người giàu có nhất phủ Thái tử hiện nay, chính là nàng, nàng nên kiềm chế một chút.”

Ta điên cuồng gật đầu, nhìn hắn cam đoan: "Yên tâm giao cho ta, không thành vấn đề!"

Triệu Khải nói, thiếu ta một lễ thành thân đứng đắn, phải chọn ngày lành tháng tốt thì tổ hức cho ta.

Ta rất mong chờ......

Nhưng không ngờ tới chính là, chuyện cướp dâu, lại diễn ra một lần nữa. Tân lang hơn một tháng trước kia của ta, thế mà lại không ngại ngàn dặm xa xôi đuổi tới.

Ồ...... Chuyện này có thể gây náo động lớn rồi!

 

Loading...