Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tân Di - 66

Cập nhật lúc: 2024-08-12 20:09:49
Lượt xem: 334

Trước buổi biễu diễn ngày hôm sau, Thẩm Sương chặn tôi trong phòng thay đồ.

“Lần này tôi quyết tâm phải lấy được hạng nhất.”

Cô ta nói: “Không có gì bất ngờ, thì hôm nay cô sẽ đứng cuối bảng trong cuộc kiểm tra đánh giá này và trực tiếp bị loại.”

Cô ta nói đúng.

Dù sao tôi cũng là người điếc âm thanh, tứ chi cũng không phối hợp nhịp nhàng.

Khi tôi đăng ký, được chọn trúng thuần túy là khuôn mặt này, cộng thêm biểu diễn một đoạn Bát Quái Quyền rất có khí thế.

Thẩm Sương mỉm cười với tôi, nụ cười không chạm tới mắt: “Cho nên, sau khi cco bị loại ngoan ngoãn rời đi, đừng cản đường tôi, tôi nhất định sẽ trở thành ngôi sao lớn thu hút sự chú ý của mọi người.”

Nói xong, cô ta đẩy tôi sang một bên, bước vào khu vực chờ một cách tự tin.

Tôi nhìn theo bóng lưng cô ta, mặt tối sầm lại.

Có tham vọng không phải điều xấu, nhưng có chút tà đạo thực sự không cần mạng nữa.

Rất nhanh trận đấu chính thức bắt đầu.

Trên sân khấu PK, Thẩm Sương chắc chắn lại là người tỏa sáng nhất.

Động tác của cô ta rất gọn gang đẹp mắt, mỗi cái thẻ đều chính xác, biểu cảm càng đẹp hơn.

Ánh sáng rực rỡ chiếu vào cô ta, ban giám khảo nhìn cô ta với ánh mắt ngưỡng mộ.

Trong phòng phát sóng trực tiếp càng có nhiều người bị cô ta thu hút.

“Trời ơi, với trình độ như thế này, Thẩm Sương đúng là thần tượng hoàn hảo.”

“Thẩm Sương ra mắt thật xứng đáng.”

“Toàn thân Thẩm Sương đang phát sáng.”

“Mọi người Tân Di kìa, động tác đó là gì vậy, trông cô ta rất giống một tên trộm.”

“Đúng là, mọi người xem cách cô ta nhìn Sương Bảo, cách nhìn vô cùng cay đắng và hận thù.....”

Trước màn hình, có 3 thanh niên đang đưa mắt nhìn nhau.

“Bọn họ cũng thật quá đáng, sao có thể nói đại sư tỷ như vậy chứ?”

“Đúng vậy, đại sư tỷ chỉ là tứ chi không phối hợp nhịp nhàng mà thôi, chỗ nào giống ăn trộm chứ?”

“Để tôi mắng lại họ.”

Tôi không biết chút gì về gió tanh mưa m.á.u trong phòng phát sóng trực tiếp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/tan-di/66.html.]

Lúc này trên sân khấu, tôi nhìn thấy bóng lưng của Thẩm Sương ngầm sợ hãi.

Cô ta bị chiếm hữu bởi một hồn ma nữ đã c.h.ế.t gần 100 năm.

Ma nữ điều khiển cơ thể cô ta hoàn thành từng động tác một.

Nhưng năng lượng t.h.i t.h.ể trong người Thẩm Sương càng ngày càng cao.

Sợ là thương âm sẽ yêu cầu cô ta trả thù lao.

Khi âm nhạc đạt đến cao trào, Thẩm Sương chuẩn bị đến phần cao trào trong phần thi cá nhân của cô ta.

Team Dưa hấu không ngọt_ Truyện chỉ đăng trên MonkeyD_vui lòng không re-up ra ngoài.

Cô ta mỉm cười nhìn khán giả.

Từ từ cúi người về phía sau.

“Chết tiệt, độ mềm dẻo này.......thực tuyệt vời.”

Tôi nghe thấy sự thán phục của các cô gái xung quanh.

Thấy cô ta đã đạt đến trạng thái đẹp nhất, giây tiếp theo đã đến lúc đứng dậy và ném dải ruy băng, nhưng Thẩm Sương tựa như không nghe thấy gì, vẫn đang cúi xuống.

Chiều rộng vòng eo của cô ta dần mất đi vẻ đẹp và trông hơi kỳ quặc.

Các giám khảo, giáo viên trên khán đài khẽ cau mày.

Họ cảm thấy Thẩm Sương chỉ đang thể hiện kỹ năng của mình mà không quan tâm đến hiệu ứng sân khấu.

Nhưng tôi nhìn thấy sự sợ hãi trong mắt Thẩm Sương.

Cơ thể cô ta không nằm trong tầm kiểm soát của cô ta, chính là con ma nữ bên trong cô ta đang quấy phá.

Cô ta đây là muốn đem Thẩm Sương bẻ gãy.

Tôi nhanh chóng bước tới đẩy cô gái bên cạnh ra, đi phía sau Thẩm Sương, nhanh chóng vẽ một lá bùa trừ ma bằng một tay và vỗ nhẹ vào cơ thể Thẩm Sương.

Thẩm Sương đột nhiên mất đi sức lực ngã xuống đất, ôm lưng đau thở ra.

Màn trình diễn đã bị phá bỏ.

Nhân viên hậu đài vội vàng tiến đến đỡ Thẩm Sương xuống, những cô gái khác nhanh chóng tỉnh táo lại, tỉnh táo kiên trì thực hiện các động tác tiếp theo.

Toàn bộ chương trình đều được phát sóng, cho nên sự cố vừa rồi cũng đã được phát sóng.  

Cư dân mạng đều nhốn nháo.

“Tân Di kia cô có bệnh sao, sao lại đụng Thẩm Sương như vậy?”

“Tôi thật sự phục rồi, nếu cô ta không đột nhiên vỗ vào lưng Thẩm Sương thì Thẩm Sương làm sao có thể ngã xuống được.”

“Mức độ này có thể gọi cảnh sát rồi chứ.”

Loading...