Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ta thay trưởng tỷ làm Vương phi - Chương 7+8

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-07-08 11:04:19
Lượt xem: 4,019

7

 

Khi Vương gia tiến lại gần, ta  cố ý không để chàng ấy chạm vào lớp áo trong của ta.

 

Chàng ấy nhìn ta  không hiểu, còn ta  chỉ lắc đầu.

 

Sau đó chàng ấy vô tình chạm vào vai ta , ta  liền đau đớn nhăn nhó, mắt đầy lệ.

 

Chàng ấy nhìn ta , ánh mắt đầy thương xót, trong mắt còn thêm một chút tò mò.

 

Ta  biết chàng ấy đang nghĩ gì, Vương gia là người tỉ mỉ.

 

Ban ngày Cố Minh Châu kiêu căng mạnh mẽ, đến tối lại dịu dàng nhút nhát, như là hai người khác nhau.

 

Nhìn ta  nước mắt lưng tròng, muốn khóc mà không dám khóc.

 

Ngón tay chàng ấy chạm vào vết bầm, nhẹ nhàng xoa xoa, gióng nói chứa đầy đau xót:

 

"Sao lại bất cẩn như vậy? Vết bầm to thế này, hạ nhân đâu cả rồi?"

 

Nhìn ánh mắt quan tâm của chàng ấy, ta  cố tình mím môi ấm ức.

 

Nước mắt lặng lẽ trượt xuống má, rồi ta  vòng tay qua cổ chàng ấy, lặng im không nói.

 

Chàng ấy ôm chặt ta , thì thầm bên tai ta  rằng nếu ta  không chăm sóc tốt bản thân, chàng ấy sẽ rất đau lòng.

 

Còn bảo ta , sáng nay thấy ta  không thích ăn trứng hấp, nên đã bảo đầu bếp bỏ món đó.

 

Nhưng chàng ấy không biết, người không thích ăn trứng hấp là Cố Minh Châu.

 

Còn Cố Tri Ý, lại rất thích ăn trứng hấp.

 

Giây tiếp theo, ta  cố ý trách chàng ấy, lắc đầu.

 

Đối diện ánh mắt dịu dàng của chàng ấy, ta  khẽ nói với giọng yếu đuối đáng thương:

 

"Vương gia nghe ai nói vậy? Thiếp thân rất thích ăn trứng hấp, từ nay mỗi sáng thiếp thân đều muốn ăn trứng hấp, được không?"

 

Lông mày của chàng ấy lại thoáng hiện lên chút nghi ngờ.

 

Ta  biết, một khi hạt giống nghi ngờ đã gieo xuống, nó sẽ nảy mầm.

 

Chỉ là bây giờ chưa phải lúc.

 

Ta  không để chàng ấy có cơ hội suy nghĩ, liền hôn lên môi chàng, sau đó hạ xuống, dùng mũi cọ cọ cổ chàng.

 

Chàng ấy cười lớn, tiến gần đến cổ ta , khen một câu "A Châu, nàng thơm quá."

 

Sau đó chàng ấy thổi tắt nến, kéo chăn lên, lại là một đêm hoan lạc.

 

8

 

Ngày hôm sau, người đón ta  là Cố Minh Châu hung bạo và tàn nhẫn hơn.

 

Từ khi gả vào phủ Nhiếp chính vương, tính tình ả ta càng ngày càng tệ.

 

Kiếp trước, mỗi lần ta thay ả viên phòng với Vương gia, ả ta đều dùng đủ mọi lý do để cấu xé ta , để thể hiện sự bực tức trong lòng ả.

 

Trong mắt ả, ta  chỉ là một thứ nữ hèn mọn, có thể mang gương mặt giống ả để được gặp Vương gia đã là phúc phận của ta rồi.

 

Nói ra thì, sự kiêu ngạo của Cố Minh Châu và sự phóng đãng của Triệu công tử nhà Định Quốc công thật là một cặp đôi hoàn hảo.

 

Họ vốn lén hứa hẹn chung thân, nhưng sau khi Cố Minh Châu có thai, Triệu công tử liền bặt vô âm tín.

 

Chủ mẫu lén đến nhà họ Triệu của Định Quốc công phủ, nghĩ rằng thành thân gia với họ cũng là một mối hôn sự tốt.

 

Kết quả, tên công tử phóng đãng đó thậm chí không dám ra gặp, còn nói rằng hắn chưa từng chạm vào Cố Minh Châu.

 

Hắn còn nhắn rằng, đứa con trong bụng Cố Minh Châu là của ai còn chưa biết, sao có thể đổ tội lên đầu hắn?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/ta-thay-truong-ty-lam-vuong-phi/chuong-78.html.]

 

Nghe những lời này, chủ mẫu tức đến suýt ngất.

 

Về phủ, bà ta lập tức lệnh người ép Cố Minh Châu uống một bát thuốc, trưởng tỷ tối đó liền xuất huyết không ngừng.

 

Còn trưởng tỷ cũng hoàn toàn nhìn rõ bộ mặt của Triệu công tử.

 

Không chỉ mất con, trưởng tỷ còn mắc phải bệnh suy yếu thân thể, đại phu nói đã tổn thương gốc rễ, khó mà có thai lại.

 

Vì vậy, khi thánh chỉ ban xuống, trưởng tỷ và chủ mẫu liền nghĩ đến ta.

 

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Cho dù ta có tự nguyện hi sinh như vậy, Cố Minh Châu vẫn càng ngày càng quá đáng với ta.

 

Trước mặt ả, ta  thậm chí không bằng một kẻ hầu người hạ.

 

Nhưng ta  vẫn còn hữu dụng với ả.

 

Nên kiếp trước, dù ả hết sức căm hận ta , cũng chỉ dám ngầm hãm hại, không dám động vào khuôn mặt ta  một chút nào.

 

Cho đến khi cái thai lớn lên, Nhiếp chính vương vì nghĩ đến thai nhi mà không còn chung phòng với ta  nữa.

 

Ả đối với ta  mới coi như tốt hơn chút.

 

Lúc này, nhìn chén trà vỡ tung tóe khắp nơi, ta  biết, ả đã thích Nhiếp chính vương rồi.

 

Nhiếp chính vương không chỉ có dũng có mưu, mà còn có vẻ ngoài tuấn tú.

 

Ban ngày, Vương gia đối xử với ả ta rất tốt, lòng ả ta đã từ từ rời xa tên công tử phóng đãng kia, chuyển sang Vương gia.

 

Nhưng ả vốn đã bị tổn thương thân thể, người trên giường với Vương gia lại là ta .

 

Điều này khiến ả ta phát điên.

 

Vì vậy, mỗi tối khi ta  và Vương gia hoan lạc, ả ta liền ngồi trong phòng hạ nhân bên cạnh, đờ đẫn suốt đêm.

 

Tính cách kiêu ngạo ban đầu, càng ngày càng trở nên thất thường, đối xử với hạ nhân cũng càng thêm tàn nhẫn.

 

Kiếp trước, có lần sáng sớm Vương gia đột nhiên gặp ác mộng, ta  về trễ một chút.

Ả ta liền bắt ta  quỳ trên đất, sau đó lấy ra một chiếc kim thêu rất mảnh.

 

Ả nắm lấy tay ta , đ.â.m kim vào dưới móng tay ta .

 

Ta  đau đớn khóc nấc lên, nhưng ta  càng đau khổ, Ả càng vui sướng.

 

Lúc này, giống như kiếp trước, ả cũng lấy ra một chiếc kim thêu dài.

 

Nhìn ánh mắt độc ác của ả, ta  giả vờ sợ hãi, nhưng lời nói lại từng câu chắc chắn:

 

"Minh Châu tỷ tỷ, tối qua Vương gia đã phát hiện vết bầm trên vai ta, nhưng ta  đã qua mặt được ngài ấy. Nhưng ngài ấy là người thông minh luôn suy nghĩ cẩn thận, nếu phát hiện tay ta  bị thương, trong khi ở cùng tỷ tay tỷ lại không sao, ngài ấy nhất định sẽ nghi ngờ."

 

"Vì lợi ích của tỷ, xin tỷ đừng nổi giận."

 

Nghe vậy, ả nhìn Trương bà bà bên cạnh, Trương bà bà gật đầu với ả ta.

 

Vì vậy, ả ta ném lại một câu: "Cố Tri Ý, hôm nay tha cho ngươi, ngươi tốt nhất nên ngoan ngoãn" rồi vội vã rời đi, để cùng Vương gia dùng bữa sáng.

 

Ta  từ nền gạch lạnh lẽo đứng lên, xoa xoa đầu gối đau nhức.

 

Sau đó lấy khăn tay, từ từ lau đi lớp kem thơm trên cổ.

 

Cố Minh Châu, Cố Tri Ý yếu đuối kiếp trước đã bị tỷ ức hiếp, giờ đây cô ấy đã c h ế t rồi.

 

Nhanh thôi ta  sẽ sớm thay thế vị trí của tỷ.

 

Ta  nhìn mình trong gương, âm thầm tự nhủ phải nhẫn nhịn thêm chút nữa, cơn ác mộng sắp kết thúc rồi.

 

Chiều hôm đó liền có tin tức hoàng đế mở tiệc tránh nóng, mời gia quyến Nhiếp chính vương cùng đến biệt cung ở Thừa Đức.

 

Vì vậy, ta  đội khăn che mặt, trở thành tỳ nữ thân cận của Cố Minh Châu.

Loading...