Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sự trở lại của thiên kim thật - 1

Cập nhật lúc: 2024-08-10 19:23:37
Lượt xem: 2,591

1.

 

Gió xuân lành lạnh làm tung bay áo sơ mi của tôi, cái lạnh khiến cơ thể tôi rùng mình.

 

Tôi đã tái sinh.

 

Tờ giấy xác nhận quan hệ cha con mỏng manh trong tay nhắc nhở tôi rằng hôm nay là ngày đầu tiên tôi về nhận tổ quy tông.

 

Bước vào nhà họ Lâm, đột nhiên có một tiếng nổ chói tai vang bên tai tôi.

 

Đó là hệ thống chống trộm được thiết kế đặc biệt của nhà họ Lâm, chuyên đề phòng những kẻ có ý đồ xấu.

 

Rất nhanh, một đám đông đã vây quanh tôi.

 

Những ánh mắt hướng về tôi nếu không phải là chế giễu thì cũng là mỉa mai, không có ngoại lệ, tất cả đều toát lên sự thù địch.

 

"Thế nào? Đã bắt được kẻ trộm chưa?"

 

Một thiếu nữ có vóc dáng mảnh mai bước tới cửa, trong thời tiết lạnh lẽo này mà cô ta chỉ mặc một chiếc váy trắng, tay thì ôm sách.

 

Cô ta tên là Lâm Thiển Nhu, là con gái nuôi của nhà họ Lâm, cũng là kẻ đầu sỏ hại c.h.ế.t tôi ở kiếp trước.

 

Việc cô ta giỏi nhất chính là khoác lên vẻ mặt giả tạo của một đoá hoa trắng, sau đó tỏ ra là mình chịu thiệt với gia đình họ Lâm.

 

Kiếp trước, chính Lâm Thiển Nhu đã cố ý kích hoạt cơ chế báo động khi tôi bước vào cửa.

 

Rồi sau đó, trong lúc tôi bối rối, cô ta xuất hiện nhẹ nhàng như một vị cứu tinh.

 

Lâm Thiển Nhu xuất hiện như một đấng cứu thế nhưng lời nói của cô ta lại nhắc nhở mọi người về thân phận "kẻ trộm" của tôi.

 

Khóe miệng tôi khẽ nhếch lên:

 

"Kẻ trộm? Buồn cười thật đấy~ Giữa ban ngày ban mặt, kẻ trộm không ở nhà ngủ mà chạy tới trước cửa này sao? Vậy thì có khác gì kẻ đần đâu?"

(Bò không ăn cỏ bò ngu, đứa nào reup còn ngu hơn bò. Đọc tại page Xoài chua không lắc hoặc MonkeyD)

 

Lâm Thiển Nhu nhận ra lời nói tôi có ý mỉa mai nên ánh mắt của cô ta khẽ biến đổi nhưng sắc mặt thì vẫn vậy.

 

Cô ta xua đuổi đám đông rồi dẫn tôi vào đại sảnh.

 

Sau đó, Lâm Thiển Nhu đổi sang vẻ mặt giả tạo quen thuộc, dang tay ra:

 

"Văn Nặc, chào mừng chị đến với nhà họ Lâm."

 

2

 

"Buồn cười thật, chủ nhân về nhà thì làm gì có chuyện dùng từ 'đến' chứ? Cô cầm sách trong tay chắc chỉ để làm màu thôi nhỉ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/su-tro-lai-cua-thien-kim-that/1.html.]

 

Sắc mặt của Lâm Thiển Nhu lập tức trở nên tái nhợt, cô ta bắt đầu rưng rưng nước mắt, trông vô cùng đáng thương.

 

"Dám bắt nạt em gái của Lâm Kỳ Thư tôi? Cô muốn c.h.ế.t à?"

 

Giọng nói quen thuộc vang lên từ phía sau.

 

Tôi quay lại, không ngoài dự đoán, là Lâm Kỳ Thư với nụ cười có phần tà ác.

 

Lâm Kỳ Thư chính là anh trai ruột của tôi.

 

Một kẻ mù quáng không biết phân biệt đúng sai và luôn bị hai ba câu nói của Lâm Thiển Nhu dắt mũi, một kẻ cuồng em gái mất não chính hiệu.

 

Khoảnh khắc Lâm Kỳ Thư xuất hiện, Lâm Thiển Nhu như tìm được chỗ dựa vững chắc.

 

Cô ta bước tới ôm lấy Lâm Kỳ Thư rồi kéo vạt áo của anh ta:

 

"Anh, anh đừng hiểu lầm. Bạn học Văn Nặc... không hề bắt nạt em đâu."

 

Cô ta cúi đầu, toát ra khí chất đáng thương của một đoá hoa trắng.

 

Đồng thời, tiếng lòng của cô ta cũng vang lên bên tai tôi:

 

[Hình như trong tay bạn học Văn Nặc là giấy xác nhận quan hệ cha con. Chị ấy là con gái ruột bị thất lạc nhiều năm của nhà họ Lâm sao?]

 

[Thảo nào bạn học Văn Nặc luôn bắt nạt mình, nếu là mình lưu lạc bên ngoài rồi phải nhìn gia đình mình yêu thương một đứa trẻ khác, mình chắc chắn cũng sẽ không cam lòng!]

 

[Thôi bỏ đi, vẫn là đừng nói cho anh biết. Em gái ruột bị thất lạc bao năm lại là một kẻ bắt nạt, chuyện này ai mà chấp nhận nổi?]

 

[Hy vọng lần sau chị Văn Nặc đừng đổ mực lên người mình nữa, không giặt sạch được là bị phát hiện đấy.]

 

Rất rõ ràng, Lâm Kỳ Thư cũng đã nghe thấy.

 

Anh ta nhíu mày, dùng ánh mắt của một con thú đang đánh giá kẻ thù để nhìn tôi, như thể muốn xé xác tôi thành trăm mảnh.

 

Ánh mắt lạnh lùng và quen thuộc đó khiến tôi nhớ lại kiếp trước.

 

Căn biệt thự không một bóng người, Lâm Thiển Nhu tận tình dẫn tôi đến phòng ngủ nghỉ ngơi.

 

Lâm Kỳ Thư thì lại duỗi chân để tôi ngã xuống khi bước đến bậc thang cuối cùng.

 

Cơn đau lan tỏa khắp cơ thể khiến tôi không thể cử động.

 

Cậu ấm cúi người với vẻ mặt kiêu ngạo rồi đá vào bụng tôi:

 

"Ở nhà họ Lâm thì phải biết cách sống cúi đầu nhún nhường người khác, nghe chưa! Mày có tờ giấy xác nhận huyết thống thì sao? Em gái của tao chỉ có một, đó là Thiển Nhu."

Loading...