Chạm để tắt
Chạm để tắt

SƯ MUỘI ĐỪNG CUỐN, SƯ MÔN CHÚNG TA ĐÃ VÔ ĐỊCH - CHƯƠNG 40: CÓ THỂ LÊN ĐƯỢC THANH LIÊN PHONG, ĐỀU KHÔNG PHẢI KẺ ĐẦU ĐƯỜNG XÓ CHỢ

Cập nhật lúc: 2024-07-17 15:07:42
Lượt xem: 109

Năm cánh cửa kia đều bị đóng lại, mà mỗi cửa còn bị Lam Thư bố trí kết giới, người bên trong không nhìn thấy bọn họ, cũng không nghe thấy bọn họ nói chuyện.

 

Nhìn Ngự Đan Liên bình an tỉnh lại, Lam Thư mới thu hồi kết giới.

 

“Đa tạ ân cứu mạng của các tiền bối!” Có người bên trong cảm giác được kết giới biến mất, hô ra tiếng.

 

Ngự Đan Liên nhìn qua.

 

Tức khắc, rất nhiều người đều bắt đầu nói: “Đa tạ  ân cứu mạng của các tiền bối!”

 

Giọng những người đó có chút lắp bắp, dường như còn có nửa câu sau không nói ra thành lời.

 

Ngự Đan Liên đoán được nửa câu sau bọn họ muốn nói cái gì, lập tức hừ một tiếng.

 

“Các ngươi cũng không lấy ra tạ lễ gì. Nếu là thiệt tình cảm ơn thì đều quỳ xuống bái ta một cái đi.”

 

“Tiểu tiền bối nói đùa…” Có người xấu hổ nói: “Chờ chúng ta rời đi nơi này, tất nhiên sẽ báo cáo với sư tôn việc hai vị đã ra tay giúp đỡ. Đến lúc đó tất nhiên sẽ đưa tạ lễ đến Cửu Huyền Kiếm Môn.”

 

Tuy nói phật tu Luyện Khí tầng một này vừa mới cứu bọn họ, nhưng bảo bọn họ dập đầu trước một con nhóc chín tuổi mới Luyện Khí tầng một ư?

 

Làm sao có thể?

 

“Con người đều phải vì lòng tham của chính mình mà trả giá đắt, còn không biết các ngươi có ra được hay không đâu.”

 

Giọng điệu không chút khách khí của Ngự Đan Liên truyền vào lỗ tai mọi người.

 

Mọi người đều trầm mặc.

 

Ai có thể nói cho bọn họ, vừa rồi thật sự là con nhóc tu vi Luyện Khí tầng một luôn mồm giễu cợt bọn họ này đã loại trừ ma chướng sao?

 

Cái con nhóc Luyện Khí một tầng này thật sự là Phật tu sao?

 

Trong khi mọi người im lặng,  ba người Ngự Đan Liên, Kỷ Hoài Tư và Lam Thư đã đi tới trước cánh cửa cuối cùng.

 

Ngự Đan Liên để Xá Lợi Hoàn vào trong trước để chiếu sáng, Kỷ Hoài Tư bế nàng lên bằng một tay, bước vào cánh cửa.

 

“Tiểu tiền bối, chúng ta đi rồi đám người bị nhốt trong kia phải làm sao bây giờ?”

 

Kỷ Hoài Tư không lên tiếng, Ngự Đan Liên mở miệng: “Có liên quan gì đến chúng ta đâu?”

 

“Vừa thấy bảo bối bày ra trước mặt đã vội nhảy vào bẫy, là chính bọn họ không tự chiến thắng được lòng tham, ra không được cũng không liên quan gì đến chúng ta.”

 

“Nhưng không phải người vừa mới cứu bọn họ sao?” Lam Thư nghi hoặc nói.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/su-muoi-dung-cuon-su-mon-chung-ta-da-vo-dich/chuong-40-co-the-len-duoc-thanh-lien-phong-deu-khong-phai-ke-dau-duong-xo-cho.html.]

“Ai quy định cứu người nhất định phải cứu đến cùng? Sao ngươi hỏi nhiều thế! Phiền quá đi!”

 

Mà lúc này, Kỷ Hoài Tư cũng quay đầu lại nhìn thoáng qua Lam Thư.

 

Thấy ánh mắt của đại lão, Lam Thư vội vàng ngậm miệng.

Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

 

Tuy rằng cùng tiểu sư muội ở chung chỉ có mấy ngày ngắn ngủn mà thôi, nhưng Kỷ Hoài Tư lại thấy được phẩm chất tốt đẹp trên người nàng.

 

Nàng đối với địch nhân không hề lưu tình, giống như Tạ Thanh Dư và ba gã tán tu kia.

 

Lúc ấy ở trong sơn động, nàng chỉ hận không thể lập tức làm thịt Tạ Thanh Dư sau đó quất xác người ta, đối với mấy tên tán tu thì càng không cần phải nói.

 

Ba tên kia hiện tại chỉ còn mỗi cái quần cộc, phỏng chừng vẫn còn đang ôm nhau khóc đây!

 

Tiểu sư muội không chỉ có tra tấn thân thể bọn chúng, phế bỏ tu vi mà thậm chí còn muốn nhục nhã bọn chúng nữa.

 

Có thù tất báo.

 

Bị đám người Hải Thần Tông khiêu khích, trực tiếp đánh một trận, vô cùng hung tàn, hoàn toàn không giống Phật tu chút nào.

 

Nhưng nàng vẫn rất lương thiện, sau khi biết sơn động không phải do đám người Hải Thần Tông phá, nàng đã ra tay giúp tên bị đánh thảm nhất kia chặn hòn đá lớn.

 

Mà ở nơi này, nàng cũng đã làm hết sức mình, hoàn toàn không đánh mất bản tính từ bi của một người Phật tu mà loại trừ ma chướng cho những người đó.

 

Nhưng mặt khác nàng cũng không có từ bi tới mức kiên trì cứu người đến cùng.

 

Trong lòng nàng dường như có một thước đo, cân nhắc tất cả mọi chuyện.

 

Trong Tu Tiên giới, thiếu nhất chính là người có tâm tính giống tiểu sư muội vậy.

 

Quá mức từ bi dễ dàng bị người ta tính kế, không dễ phi thăng.

 

Quá mức hung tàn dễ dàng bị sét đánh, khó phi thăng.

 

Lên được Thanh Liên Phong, quả nhiên đều không phải kẻ đầu đường xó chợ!

 

Kỷ Hoài Tư mỉm cười, bước sâu vào trong bóng đêm.

 

Dọc theo đường đi không có nguy hiểm gì, nhưng đi một hồi thì trước mặt lại xuất hiện ba ngã rẽ.

 

Bọn họ dừng chân, Ngự Đan Liên nhìn ba ngã rẽ, nghi hoặc nói:

 

“Nơi này sao cứ như mê cung vậy? Rẽ đường nào mới đúng đây!”

 

Loading...