Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Xuyên Sách, Mỗi Ngày Tôi Đều Công Lược Nam Chính - Chương 5: Oan gia ngõ hẹp

Cập nhật lúc: 2024-08-29 00:14:39
Lượt xem: 90

Lăng Niệm Niệm liếc mắt một cái, hừ một tiếng, chạy về vị trí cũ.

“Cậu đói không? Cậu xem tôi mang bao nhiêu đồ ăn tới nè, cùng ăn đi.”

Lăng Niệm Niệm lấy một cái nĩa đưa cho Lục Ninh Hân, sau đó mình cầm một cái khác bắt đầu ăn, không có một chút nào giống với bộ dáng thiên kim tiểu thư, ngược lại giống như quỷ đói chuyển thế.

Lục Ninh Hân nhìn dáng vẻ ăn uống của cô, âm thầm nuốt một ngụm nước miếng, thật sự ngon như vậy à?

Cô ấy ngây người một lát rồi cũng bắt đầu ăn.

Ăn uống no nê xong, Lục Ninh Hân ngẩng đầu tìm thần tượng của mình, sau khi phát hiện Trình Dục Minh và Mộ Hoan đang uống rượu nói chuyện phiếm với mấy nhà đầu tư, liền lôi kéo Lăng Niệm Niệm chỉ về hướng đó: “Niệm Niệm, chúng ta đi tìm chồng tương lai của cậu đi.”

“Tôi thấy cậu muốn tìm thần tượng Mộ Hoan của cậu hơn đấy.” Lăng Niệm Niệm không chút do dự vạch trần tâm tư nhỏ nhen của cô ấy.

Lục Ninh Hân lắc lắc cánh tay cô, mặt nhăn nhó nói: “Ui, cậu làm tôi ngại đó. Huống chi, chẳng lẽ cậu không muốn gặp Dục Minh của cậu sao?”

“Ặc…” Cô không muốn đâu.

Lăng Niệm Niệm đột nhiên nhớ tới nhiệm vụ của mình. Vừa mới ở gần Trình Dục Minh như vậy, sao lại quên chuyện này chứ?

Không được, phải tìm cơ hội tiếp cận anh, nói không chừng đầu óc Trình Dục Minh bị chập mạch, sau đó ôm mình một cái thì sao?

Nghĩ tới đây, Lăng Niệm Niệm nhíu mày nói: “Đi thôi.”

Vì nhiệm vụ, xông lên!

Hai người tay trong tay mới vừa đi ra ngoài được vài bước đã thấy Lăng Sương Sương ở bàn tiệc đối diện.

Lông mày lá liễu hơi cong, đôi mắt to đen nhánh, mái tóc đen dài thẳng, phối hợp với tóc mái ngang có vẻ dịu dàng, váy dài màu trắng đến mắt cá chân khiến làn da trắng như tuyết của cô ta càng trắng hơn.

“Chị, trùng hợp thật.” Giọng nói Lăng Sương Sương mềm mại, chắn ở trước mặt hai người.

Hừ! Lăng Niệm liếc cô ta một cái.

Tuy nói Lăng Niệm Niệm trong nguyên tác không phải người tốt, nhưng dù sao cũng là nguyên chủ của mình. Vừa nghĩ tới người phụ nữ trước mắt này là đoạt chồng tương lai của nguyên chủ, Lăng Niệm Niệm liền cảm thấy vô cùng tức giận. Tuy nhiên cô biết hôm nay mình không thể động thủ, mình phải đến bên cạnh Trình Dục Minh cầu ôm một cái, quyết không thể dây dưa với người phụ nữ này, cũng quyết không để cảnh trong nguyên tác tái hiện lần nữa.

“Ừ, thật trùng hợp. Em gái, chị còn có việc, không quấy rầy em nữa.” Lăng Niệm Niệm mỉm cười kéo Lục Ninh Hân đi vòng qua cô ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-xuyen-sach-moi-ngay-toi-deu-cong-luoc-nam-chinh/chuong-5-oan-gia-ngo-hep.html.]

Lăng Sương Sương lại đưa tay kéo cô lại, ngón tay tinh tế trắng nõn kia dùng vài phần lực, tay còn lại lấy một ly rượu đưa tới trước mặt cô: “Chị à, khó lắm chúng ta mới gặp mặt một lần, hay là cùng nhau uống một ly đi.”

“Thật ngại quá, hôm nay chị không muốn uống rượu.” Lăng Niệm Niệm lạnh lùng nhìn thẳng cô ta, không biết rốt cuộc cô ta muốn giở trò gì.

Lăng Sương Sương tựa hồ cũng không biết điều, ly rượu vẫn giơ trước mặt cô: “Tay người ta giơ mỏi lắm rồi, chút mặt mũi này chị cũng không cho sao?”

“Tránh ra.” Lăng Niệm Niệm có chút tức giận, vốn dĩ không muốn bị tiểu bạch thỏ này phiền, cô đưa tay nhẹ nhàng đẩy tay cầm ly rượu kia, muốn thoát khỏi sự dây dưa của cô ta.

“A!”

Một tiếng hét thê thảm cắt ngang sự ồn ào náo nhiệt của bữa tiệc.

Ly rượu trong tay Lăng Sương Sương kia đổ hết lên thân thể cô ta, cả mặt, váy đều ướt. Cả người cô ta cũng thuận thế ngã về phía sau, đập mạnh lên sàn đá cẩm thạch, tiếng thủy tinh vỡ vụn nhanh chóng hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Lăng Niệm Niệm và Lục Ninh Hân cũng bị một màn này dọa sợ, hoàn toàn không kịp phản ứng.

Cô ta đổ rượu lên chính mình?

Còn nữa, sao lại tự ngã?

Rõ ràng lực cô dùng không lớn lắm, chỉ đẩy nhẹ thôi mà?

“Sao em lại ngã?” Lăng Niệm Niệm không biết nên làm thế nào, vội vàng đi lên đỡ cô ta dậy.

Nhưng Lăng Sương Sương lại hất tay cô ra, nức nở nói: “Chị, em làm sai cái gì chị có thể nói cho em biết mà. Vì sao phải đối với em như vậy?”

Cô ta khóc sướt mướt, nước mắt như trân châu rơi xuống từng giọt, tay đang chống đất dùng sức đè mạnh vào mảnh thủy tinh, nhất thời m.á.u tươi chảy ra.

Thấy bên này có chuyện, Trình Dục Minh nhíu mày đi tới, liếc mắt một cái liền nhìn thấy Lăng Niệm Niệm đang đứng ở một bên, cũng nhìn thấy Lăng Sương Sương ngã trên mặt đất, anh chỉ thấy váy và mặt của cô đều bị rượu hắt ướt, bàn tay trắng như tuyết đang chảy ra m.á.u tươi, trông vô cùng chói mắt.

“Xảy ra chuyện gì vậy?” Trình Dục Minh lạnh lùng nhìn chằm chằm Lăng Niệm Niệm đầy giận dữ: “Là chuyện tốt cô làm sao?”

Cả người anh tỏa ra khí lạnh làm cho không khí xung quanh hạ mấy độ.

 

Loading...