Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Từ Hôn Ta Trở Thành Hoàng Hậu - Chương 60.2: Bị lập mưu (2)

Cập nhật lúc: 2024-04-11 09:08:19
Lượt xem: 959

*

Ngày ba tháng Ba, tết Thượng Tị, còn gọi là tết tắm gội.

Vào ngày này, miếu Hiên Viên ở ngoại ô gần sông Tam Giao kín hết chỗ. Thư Quân bị Thư Lan Phong giam lỏng mấy tháng, hôm nay biểu huynh và biểu muội Tô gia tới cửa mời nàng ra ngoài du xuân. Thư Lan Phong không đành lòng, mới thả nàng du ngoạn, Tô phu nhân hiểu được vợ chồng Thư Lan Phong không yên tâm Thư Quân, chủ động xin đi theo trông chừng mấy đứa nhỏ.

Tô gia đến kinh thành vào mùng mười năm mới, trước tiên Thư Lan Phong sắp xếp tốt chỗ ở cho bọn họ, nhân tiện giao lại cửa hàng cho Tô gia. Vợ chồng Tô gia nhất định không chịu lấy, cuối cùng Tô thị đưa cho ba đứa cháu ngoại mỗi đứa một ngàn lượng bạc, chuyện này mới xem như xong.

Hai tháng sau đó, Tô Triều Sơn chỉ ghé qua Thư gia một chuyến, ăn một bữa tiệc tẩy trần rồi lập tức vào Đô Sát Viện. Người đứng đầu Đô Sát Viện là một lão cáo già, ném cho quan tân nhiệm này mấy đại án trong triều. Tô Triều Sơn cũng thức thời, Hoàng đế đề bạt ông, nếu ông không làm ra chút thành tích, làm sao giải thích được, cho nên không chút do dự gánh lấy trách nhiệm.

Trượng phu mới vào kinh thành đã bộc lộ tài năng, làm cho trái tim Tô phu nhân ngày ngày treo lơ lửng. Đừng thấy Tô phu nhân xuất thân không cao, lại là người khéo léo tỉ mỉ, hai tháng này bà dành nhiều thời gian thay trượng phu đi lại, kết giao với một số phu nhân quan lại.

Cách thức Tô phu nhân kết giao quan lại tương đối đặc biệt, bà hiểu được bản thân mình gia thế không cao, những nhà quyền quý đó không nhất định bằng lòng cho bà mặt mũi, cho nên nghĩ ra một cách. Li Thủy tiếp giáp Phiên Ngu, Tô phu nhân từng đi qua Phiên Ngu vài lần, gặp được không ít ngoại thần dị bang.

Ở Phiên Ngu bà đầu tư một gian xưởng, xưởng này chuyên lui tới với hải thương Phiên Ngu, thu mua hương liệu Nam Dương. Tô phu nhân am hiểu điều chế hương, bà nghiên cứu chế tạo hương cao cực kỳ đặc biệt, tên gọi là “Hoàng ngọc cao”, loại cao này có màu vàng, có công hiệu làm trắng da.

Tô phu nhân lần đầu xuất hiện, toàn thân tỏa ra mùi hương không giống người bình thường đã khiến các phụ nhân chú ý. Có người nhân tiện hỏi thăm Tô phu nhân dùng hương liệu gì, mua ở đâu, Tô phu nhân thuận thế nói là chính mình điều chế ra, cũng tỏ vẻ hào phóng sẵn lòng tặng một ít còn dư cho đối phương.

Thường xuyên qua lại, Tô phu nhân dựa vào bí quyết hương liệu độc đáo mở ra cục diện.

Thí dụ như hôm nay đi theo còn có trưởng tẩu của Vương Ấu Quân. Vương đại phu nhân đã sinh dưỡng mấy hài tử, tuổi tác không phân cao thấp với Tô phu nhân, gò má có tàn nhang, thỉnh thoảng trang điểm vẫn không che giấu được, lần này ở miếu Hiên Viên gặp được Tô phu nhân, hai người lập tức bắt chuyện.

Vài vị cô nương được huynh đệ trong nhà che chở đi đến bờ sông xua đuổi tà ma. Họ cũng đã bái thần Hiên Viên, chơi hơn nửa ngày, chân cũng đau, eo cũng mỏi, lúc này mới tính đường hồi phủ.

Vương phu nhân và Tô phu nhân vừa gặp đã thân, nhất định lôi kéo người kia ngồi cùng xe ngựa, nói chuyện say sưa về phương pháp xóa tàn nhang.

Vì thế Vương Ấu Quân được đưa tới ngồi cùng Thư Quân, ngoài ra còn có biểu muội Tô Nhân Nhân của Thư Quân.

Tô Nhân Nhân tinh mắt, phát hiện vòng tay san hô Thư Quân mang theo kia: “Tỷ tỷ, vòng tay này của tỷ thật đẹp.”

Thư Quân mím môi cười khẽ, còn nhìn Vương Ấu Quân chớp chớp mắt. Vương Ấu Quân biết ngay là Hoàng đế ban tặng, cho nàng một ánh mắt chế nhạo.

Có điều Thư Quân lén mang, cho nên giải thích với Tô Nhân Nhân: “Đây là tỷ dùng tiền riêng mua, muội đừng để lộ ra nha.”

Tô Nhân Nhân chỉ mới mười bốn tuổi, rất dễ lừa, tin lời nàng nói: “Tiền riêng của tỷ tỷ cũng thật nhiều.” Thư Quân và Vương Ấu Quân nở nụ cười: “Ai bảo muội còn nhỏ, chờ đến khi cập kê thì sẽ có nhiều tiền riêng hơn.”

“Thật không?” Tô Nhân Nhân nghiêm túc hỏi: “Nói như vậy, đợi muội cập kê, muội sẽ đến tìm mẫu thân xin bạc à?”

Thư Quân bỗng nhiên phát hiện mình đã chọc phải phiền phức, vội vàng ngăn lại suy nghĩ này của Tô Nhân Nhân, “Muội đừng tìm mợ xin. Tỷ cho, tỷ cho muội tiền tiêu vặt có được không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/chuong-60-2-bi-lap-muu-2.html.]

Tô Nhân Nhân vui vẻ, nhào qua cù eo nàng: “Tỷ tỷ có sao? Tỷ đừng gạt muội nha.”

Thư Quân cười không nổi nữa, nói không nên lời, Vương Ấu Quân nửa là hâm mộ nửa là thích thú nói.

“Tỷ tỷ của muội hiện tại chính là trên người treo bạc triệu, muội đã quên khoảng thời gian trước chỗ bên cạnh hai gian cửa hàng của nàng bốc cháy, nhà kho cũng bị thiêu rụi sao? Trong triều không biết người nào phát giác việc này, bỗng nhiên nảy lòng tham muốn ở chỗ kia xây một tòa miếu Hỏa thần. Cửa hàng của tỷ tỷ muội cứ như vậy bị trưng dụng, quan phủ đền mười gian cửa hàng ở con phố khác cho tỷ tỷ của muội, trên đó đều viết tên của tỷ tỷ muội. Muội nói sao miếng bánh tốt như vậy từ trên trời rơi xuống lại không trúng trên đầu ta chứ?”

Vương Ấu Quân làm mặt quỷ đẩy Thư Quân, khuôn mặt đẹp đẽ hồng hào của Thư Quân nóng lên, giống như quả đào chín.

“Được rồi, đừng nói nữa.”

Tô Nhân Nhân không biết nội tình, kinh ngạc nói: “Tỷ tỷ thật đúng là mệnh mang tài.”

Thư Quân xấu hổ.

Vương Ấu Quân lại ở một bên véo mặt nàng: “Nàng đâu chỉ là mệnh mang tài, nàng là mệnh trời sinh phú quý. Ta thấy chẳng bao lâu nữa, mười gian cửa hàng kia cũng sẽ bị trưng dụng, lúc này để xem người nọ tìm lý do gì tới thương tỷ tỷ của muội đây...”

Thư Quân lo lắng Vương Ấu Quân nói lỡ miệng, thẹn quá thành giận nhào qua che miệng nàng ấy: “Tỷ còn nói nữa, muội xé miệng tỷ luôn đó.”

Ba vị cô nương nghịch ngợm ở trong xe ngựa náo loạn một hồi, hồn nhiên không biết xe ngựa thuận theo sườn dốc xuống núi, tốc độ càng lúc càng nhanh, thậm chí người đánh xe đã bị đổi cũng không hay biết.

Lý Anh đứng ở một chỗ trên triền núi yên lặng nhìn chiếc xe ngựa kia từ đường núi chạy qua, dặn dò ám vệ.

“Chặn xe ngựa ở sau núi, dùng mê hương gây mê các nàng. Nhớ kỹ, không có mệnh lệnh của ta, không ai được động vào các nàng.”

“Phái người truyền tin cho Tô Triều Sơn, bảo ông ta giao ra chứng cứ, sẽ thả hai vị cô nương.”

Lý Anh cũng là nữ tử, vốn không muốn khó xử nữ tử. Gia tộc sắp bị lật đổ, nàng ta không thể không lợi dụng Thư Quân và Tô Nhân Nhân đổi lấy việc Tô Triều Sơn ngồi yên. Đáng tiếc nàng ta lại tính sót một chuyện, nàng ta không biết Vương Ấu Quân cũng ở bên trong xe ngựa.

Hoàng đế phái hai ám vệ theo sát Thư Quân. Hôm nay nhiều người nhiều mắt, người phục kích của Lý gia vô cùng giảo hoạt, lặng yên không một tiếng động ngụy trang thành người đánh xe. Lúc đầu ám vệ vẫn chưa phát hiện điều không đúng, sau đó lúc xuống núi lại thấy xe ngựa chạy quá nhanh. Hai ám vệ nhanh chóng tiến lên chuẩn bị đoạt lại xe ngựa, đáng tiếc kẻ áo đen của Lý gia đang ẩn núp đột nhiên xông ra. Một người ám vệ lập tức bứt ra chạy về cung báo tin, một người khác liều c.h.ế.t vật lộn, nhưng không may cuối cùng vẫn bị kẻ áo đen ngăn cản.

_Edit bởi Hân Nghiên_

Ám vệ bị thương lập tức đi vào Bắc Trấn Phủ Tư, bẩm báo tin tức cho Lận Tuân. Lận Tuân vừa phái thị vệ đi nghĩ cách cứu viện Thư Quân, vừa nhanh chóng vào cung diện thánh.

Buổi sáng Bùi Việt chủ trì triều hội, buổi chiều ở Văn Hoa Điện tham gia dự thính tam tư hội thẩm. Tọa trấn tam tư hội thẩm là ba vị đại thần Tả Đô Ngự Sử của Đô Sát Viện, Thượng Thư Hình Bộ và Đại Lý Tự Khanh. Hôm nay là hội thẩm án tham ô của Tề Tranh, trong đó còn dính líu đến Lý Triệt, vốn dĩ Tô Triều Sơn dự định cung cấp chứng cử vụ án nô bộc Lý gia xâm chiếm đất đai của người dân ở hội thẩm hôm nay, tiếc rằng giữa đường lại xảy ra sự cố. Hôm nay nếu Lý gia muốn động vào Thư Quân, đương nhiên là có chuẩn bị.

Đầu tiên là lệnh bài vào cung của Tô Triều Sơn bị mất không rõ nguyên nhân, sau đó một Ngự Sử nhìn thấy có người đang tìm sách, mới phát hiện có người dùng lệnh bài của Tô Triều Sơn vào cung làm chuyện lén lút. Tô Triều Sơn cứ như vậy bị thị vệ chặn ở cửa cung. Sau khi bị ngăn lại, bởi vì Tô Triều Sơn là Ngự Sử Đô Sát Viện, cho nên án này chuyển giao cho Hình Bộ. Trên đường đi đến Hình Bộ, Tô Triều Sơn bị người ta mang đi, giam lỏng ở một gian trà lâu.

Giết Tô Triều Sơn thì dễ, nhưng trong tay Tô Triều Sơn tra được bao nhiêu chứng cứ, chứng cứ ở đâu, Lý gia cũng không biết, cho nên mới dùng Thư Quân và Tô Nhân Nhân uy h.i.ế.p Tô Triều Sơn.

Tô Triều Sơn là một khối xương cứng. Ông biết rõ, chỉ cần ông không mở miệng, Thư Quân và Tô Nhân Nhân vẫn an toàn. Ông tin tưởng chắc chắn nếu Hoàng đế đã sắp xếp ông làm việc, nhất định sẽ có chuẩn bị. Ông chỉ cần kéo dài tới lúc Hoàng đế cứu được người, như vậy ngày tận thế của Lý gia sẽ tới.

Loading...