Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Khi Từ Hôn Ta Trở Thành Hoàng Hậu - CHƯƠNG 25: Nghĩ cách (2)

Cập nhật lúc: 2024-03-30 10:01:43
Lượt xem: 898

“Tỷ nói xem, vì sao bệ hạ của chúng ta không cưới vợ, dạng nữ tử nào sẽ lọt vào mắt hắn?”

Vương Ấu Quân dựa nửa cơ thể vào người nàng, nhàm chán trả lời: “Vị hoàng đế cữu cữu này của ta á, tính tình thâm sâu kiềm chế ai biết được tâm tư của hắn. Theo ta thấy, hắn là một người nghiêm túc như vậy, đương nhiên thích nữ tử đoan trang điềm tĩnh, tính tình hiền thục, lại có tài năng.”

Thư Quân nghe vậy hai má phồng lên như mang cá, nàng chẳng có cái nào phù hợp hết nha.

Hay là nàng biểu hiện còn chưa đủ rõ ràng?

Nhớ lại lúc ở Tàng Thư Các, Bùi Việt vắt hết óc ép nàng đọc sách, giảng cho nàng nghe một đống nguyên tắc đọc sách, có thể thấy hắn thích kiểu nữ tử một bụng thi thư.

Ngược lại, nghĩa là hắn không thích người tuỳ tiện.

Thư Quân đã quyết định.

Lại qua một ngày, ánh mặt trời chiếu sáng rực rỡ, Thư Quân đang ở thư phòng vẽ tranh, người gác cổng sai người tới nói với nàng, “Cô nương, Vương gia sai một ma ma tới, nói là Ấu Quân tiểu thư mời ngài đi chợ hoa chơi.”

Thư Quân nhớ tới ngày ấy cùng Vương Ấu Quân bàn bạc đi chợ hoa chọn mấy bồn hoa, về sẽ trang trí cho biệt uyển, nên nàng không nói lời nào đi thay trang phục ra ngoài, mang theo Thược Dược đi cùng.

_Edit bởi Hân Nghiên_

Đợi ra đến cửa, thoáng nhìn thấy tiểu cung nữ quen thuộc kia cười vui vẻ đứng bên cạnh xe ngựa, sắc mặt Thư Quấn biến đổi, suýt nữa đứng không vững.

Cũng không biết cung nữ kia dùng cách gì, sau khi lên xe, Thược Dược lập tức choáng váng ngủ mất, bên ngoài xe ngựa trang trí cực kỳ đơn giản, bên trong lại bố trí vô cùng xa hoa. Chính giữa là một trường kỷ bằng gỗ tử đàn, trải tham , phía trên là một chiếc bàn gỗ cùng màu, bày một bộ giấy và bút mực, quyển “Thế Thuyết Tân Ngữ” lần trước Bùi Việt dạy nàng đang gác trên đó.

Thư Quân vuốt ve gáy sách loang lỗ, Hoàng đế có thể thích nàng được bao nhiêu chứ, đơn giản là thấy nàng có chút nhan sắc, lòng chiếm hữu trỗi dậy. Ở cùng hắn một thời gian, không còn mới mẻ nữa, nàng sẽ bị bỏ rơi thôi.

Hai khắc sau, xe ngựa dừng ở phía dưới đài đá Phụng Thiên Điện, Thư Quân được tiểu cung nữ dẫn vào Ngự Thư Phòng.

Thư Quân hít sâu mấy lần, điều chỉnh tâm trạng. Khi đi vào, nàng bình tĩnh quỷ hành lễ với Hoàng đế: “Bệ hạ vạn phúc.”

Bùi Việt đang phê duyệt tấu chương, ngước mắt nhìn nàng một cái, đuôi mắt chứa ấm áp, chỉ chỉ sang bên cạnh: “Nàng ngồi trước đi, trẫm còn mấy tấu chương cấp bách, đợi xử lý xong sẽ nói chuyện với nàng.”

Thư Quân đứng dậy chầm chậm đi đến ngồi xuống giường La Hán ở cửa sổ phía đông. Nàng đảo tới đảo lui mắt, bắt đầu suy nghĩ làm sao để biểu hiện ra sự tùy tiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-tu-hon-ta-tro-thanh-hoang-hau/chuong-25-nghi-cach-2.html.]

Tùy tiện cũng có mức độ, làm quá ngược lại sẽ chọc giận Bùi Việt, tốt nhất là làm vừa đủ khiến hắn phản cảm, từ từ phai nhạt tâm tư với nàng mới tốt.

Sau khi cung nhân mang trà bánh điểm tâm cho Thư Quân thì đều lặng lẽ lui ra ngoài. Trong thư phòng, sáng sủa sạch sẽ, yên tĩnh ôn hòa, chỉ có tiếng của bút đi trên giấy.

Thừa dịp Bùi Việt tập trung phê duyệt tấu chương, Thư Quân bắt đầu đánh giá cách sắp xếp của Ngự Thư Phòng.

Cửa sổ phía đông mở lớn, ánh sáng chiếu vào, khiến thư phòng vô cùng rộng rãi thoáng mát, phía tây trưng bày mấy kệ sách thật cao, phía trên đặt rất nhiều tấu chương, ngoài cùng là một cái giá cổ, mỗi một ô vuông đặt một loại đồ cổ bằng sứ tinh xảo đẹp đẽ.

Nữ tử đoan trang cần phải ngoan ngoãn ngồi ở đây không nhúc nhích.

Nếu nàng đi tới đi lui, lượn vòng trước mắt hắn thì sao?

Vì vậy Thư Quân xách váy lên, đầu tiên là vòng qua giá cổ xem xét một lượt, lại quay về cửa sổ phía đông nhặt một miếng điểm tâm cho vào miệng. Miệng nàng nhai nhóp nhép, cố tình phát ra một chút âm thanh.

Sau đó trộm liếc mắt nhìn Bùi Việt một cái.

Bùi Việt tranh thủ nhìn nàng một cái, khóe miệng Thư Quân dính đầy vụn bánh, giống như đứa nhỏ đang ăn vụng. Nhìn thấy hình ảnh quen thuộc, Bùi Việt buồn cười. Hắn thích nhìn nàng quấy nhìn nàng cười, khiến người vui vẻ.

Thư Quân nhận thấy Bùi Việt rõ ràng không tức giận.

Vì thế, nàng muốn thử điểm mấu chốt của hắn một chút.

Nàng chậm rãi sở đến bên cạnh giá cổ. Đồ cổ trong Ngự Thư Phòng nhất định là giá trị liên thành, Thư Quân sẽ không ngu ngốc động vào chúng. Nàng đi ra kệ sách phía sau, liếc mắt nhìn khắp nơi, thấy một cây phất trần bị gác ở bên góc bàn nhỏ. Nàng lặng lẽ nhặt lên, giả vờ phủi bụi giúp hắn.

Sau đó nàng đột nhiên ui da một tiếng, không cần thận làm rơi một chồng số con xuống đất.

“Bệ hạ...” Thư Quân giả bộ hoảng sợ, áy náy nhìn Bùi Việt.

Bùi Việt nghe được động tĩnh nâng mắt nhìn qua.

Đúng lúc này, chuyện ngoài ý muốn lại xảy ra, một chồng sổ con bên cạnh bị lôi kéo, từ từ nghiêng về phía đông, đột nhiên đập lên vai Thư Quân va vào giá cổ.

Loading...