Chạm để tắt
Chạm để tắt

SAU KHI TỪ CHỨC, TÔI TRỞ THÀNH THIÊN KIM THẬT CỦA GIA ĐÌNH GIÀU NHẤT - Chương 6: Tiểu thanh mai của Hoắc Thời Duyên

Cập nhật lúc: 2024-08-21 14:50:30
Lượt xem: 105

Chiếc Ice Berry Pink Panamera phóng vù vù trên đường, đèn đường lấp lánh như ánh sao sáng chói rực rỡ.

Sau khi lái xe vào biệt thự Nhược Hồ, Hoắc Thời Duyên nghiêng đầu nhìn Viên Hi: “Chiếc xe này không phù hợp với phụ nữ mang thai, cuối tuần em có rảnh không, anh dẫn em đi đổi xe khác?”

Chiếc xe mới của Viên Hi đúng là có chỗ ngồi không được thoải mái, đặc biệt là với người cao một mét chín như Hoắc Thời Duyên, đến ba tháng cuối của thai kỳ chắc chắn chiếc xe này không còn phù hợp nữa, cô phải đổi xe khác mới được.

“Hoắc tổng, cuối tuần em không được nghỉ.”

Hoắc Thời Duyên nói: “Vậy thì đợi đến khi em nghỉ việc thì đi mua xe mới, khoảng thời gian này anh sẽ gọi tài xế đưa đón em đi làm.”

Sau khi Hoắc Thời Duyên đỗ xe xong thì anh mở cửa xe cho VIên Hi, Viên Hi đi theo Hoắc Thời Duyên vào trong nhà.

Đến gần cầu thang, bước chân của Viên Hi hơi khựng lại, cô đã đến Nhược Hồ mấy lần để xử lý công việc nhưng lại chưa từng đặt chân đến khu vực từ tầng hai trở lên.

Sát cầu thang có một giá để giày dép, trên đó có một đôi dép lê màu xanh.

Hoắc Thời Duyên xách đôi dép đó đặt xuống dưới rồi nói: “Anh cố ý chọn cho em đấy.”

Viên Hi thay đôi dép Hoắc Thời Duyên đưa cho vào, đi theo anh đến phòng ngủ chính ở tầng ba, khi bước vào trong, trước mắt là một phòng khách nhỏ, đi sâu vào trong mới là phòng ngủ, cả căn phòng mang hai tông màu chủ đạo là trắng xám và đen, rất thích hợp với Hoắc Thời Duyên.

“Đây là phòng ngủ chính, bên kia là nhà tắm, căn phòng bên cạnh là phòng làm việc, còn bên đó là phòng thay đồ và trang điểm của em, mỹ phẩm đều được chọn lựa phù hợp với phụ nữ mang thai, không biết em có thường dùng…”

Viên Hi đi đến phòng thay đồ và trang điểm, có rất nhiều quần áo, nhiều cái còn chưa tháo cả mác, đa số đều là màu xanh nước biển.

VIên Hi nhìn bộ đồ màu xanh nhạt trên người mình: “Hoắc tổng, chẳng lẽ anh thấy hôm nay em mặc đồ màu xanh nước biển nên anh nghĩ em thích màu xanh nước biển à?”

Hoắc Thời Duyên hỏi: “Em không thích màu xanh nước biển?”

Viên Hi cười cười: “Em không có màu nào là đặc biệt yêu thích, quần áo thường ngày toàn là âu phục áo sơ mi công sở, nên em thích thay đổi màu sắc của âu phục để không cảm thấy ngột ngạt. Thật ra em cũng khá thích màu xanh nước biển.”

Có lẽ Hoắc Thời Duyên đã mua hết quần áo màu xanh nước biển từ nhiều thương hiệu khác nhau trong trung tâm thương mại.

Viên Hi nhìn tủ quần áo, tất cả đều là màu xanh nước biển…

Hoắc Thời Duyên khẽ thở phào nhẹ nhõm: “Em thích là được rồi, quần áo sẽ được treo ở đây.”

Viên Hi mở tủ đồ ngủ ra, thấy bộ đồ ngủ bằng lụa bên trong, cũng may đồ ngủ không phải là màu xanh nước biển, nhưng đồ ngủ hai dây trưởng thành này cô chưa mặc bao giờ.

Khi Viên Hi thấy đồ lót trong ngăn kéo dưới tủ đựng đồ ngủ của mình, mặt cô lập tức đỏ bừng lên.

“Hoắc tổng, em đi tắm trước.”

Hoắc Thời Duyên trầm giọng đáp lại một tiếng.

Viên Hi vào nhà tắm, phòng tắm của Hoắc Thời Duyên còn rộng hơn cả phòng ngủ nhỏ ở nhà cô.

Sau khi Viên Hi vội vàng tắm xong, cô sấy khô mái tóc dài, nhìn bản thân mặc đồ ngủ lụa hai dây trong gương.

Xương quai xanh trắng nõn được để lộ ra, cô cố gắng dùng mái tóc dài vừa được sấy khô che hết xương quai xanh trắng nõn lại…

Con cũng có rồi, còn ngại cái gì nữa.

Viên Hi hít một hơi thật sâu, dứt khoát cuộn tròn mái tóc dài lại rồi búi cao lên.

Vào phòng ngủ, Hoắc Thời Duyên cũng đã tắm xong, anh mặc một bộ quần áo ngủ lụa màu xám đen, kín mít không lộ tí da thịt nào.

Hoắc Thời Duyên nghe thấy tiếng động, anh đặt điện thoại xuống, sau khi nhìn thấy Viên Hi thì yết hầu trong cổ họng vô thức trượt lên trượt xuống.

Giường dài hai mét, mà Viên Hi đứng cách Hoắc Thời Duyên có một mét rưỡi, cô cố dựa vào mép giường, cầm điện thoại hết pin: “Hoắc tổng, anh có dây sạc điện thoại không?”

“Có.”

Hoắc Thời Duyên rút dây sạc ở đầu giường ra đưa cho VIên Hi, sau khi Viên Hi sạc điện thoại xong, cô cố kìm nén trái tim đang đập liên hồi vì căng thẳng.

Viên Hi mở nhóm bạn thân trên WeChat và gửi một tin nhắn.

Viên Hi Game Thước Thần: [Tớ kết hôn rồi.]

Bánh trôi béo ú: [???]

Tuế Tuế giảm cân làm giàu: [???]

Viên Hi Game Thước Thần: [Tớ từ chức.]

Bánh trôi béo ú: [Cậu chịu vứt bỏ Cố Hàn Thần rồi?]

Tuế Tuế giảm cân làm giàu: [Thư ký Viên, năm năm trước năm nào cậu cũng nói muốn từ chức, nhưng đến tận bây giờ cậu vẫn chưa nghỉ việc.]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/sau-khi-tu-chuc-toi-tro-thanh-thien-kim-that-cua-gia-dinh-giau-nhat/chuong-6-tieu-thanh-mai-cua-hoac-thoi-duyen.html.]

Bánh trôi béo ú: [Tên WeChat của cậu ấy vẫn là Game Thước Thần mà, nếu phải tin cậu ấy từ chức, thì tớ thà tin tớ là thiên kim gia tộc giàu nhất Giang Thành còn hơn.]

Viên Hi Game Thước Thần: [Xin lỗi cậu, tớ mới là thiên kim gia tộc giàu nhất Giang Thành.]

Tuế Tuế giảm cân làm giàu: [Được được được, mấy cậu là thiên kim gia tộc giàu nhất Giang Thành, còn tớ là thiên kim gia tộc giàu nhất thành phố A.]

Viên Hi Game Thước Thần: [Thiên kim gia tộc giàu nhất thành phố A là con gái tớ, tớ có thai rồi.]

Bánh trôi béo ú: [Ngày nào cậu cũng bận rộn đến cái bóng cũng không thấy, lần cuối chúng ta ăn cơm với nhau là từ thời nào rồi, sao tự dưng cậu lại có thai được?]

Tuế Tuế giảm cân làm giàu: [Nếu phải tin cậu có thai thì tớ thà tin tớ là thiên kim gia tộc giàu nhất thành phố A còn hơn.]

Viên Hi thấy hai đứa bạn thân không tin nên lập tức chụp giấy chứng nhận kết hôn có dấu mộc đỏ gửi đi.

Tuế Tuế giảm cân làm giàu: [Tớ cũng kết hôn rồi.]

[Ảnh kết hôn.jdp]

Viên Hi ấn vào ảnh chụp giấy chứng nhận kết hôn của Lương Tuế Tuế, chú rể trong bức ảnh nổi bật trên nền giấy đỏ có gương mặt vô cùng tuấn tú.

Viên Hi Game Mễ Thần: [Lương Tuế Tuế, cậu kết hôn khi nào thế?]

Bánh trôi béo ú: [Lương Tuế Tuế, chúng ta chung chồng rồi, Lâm Mộc là chồng tớ!]

Viên Hi: “...”

Sau khi Viên Hi tra cứu tên của chồng Lương Tuế Tuế, hóa ra Lâm Mộc là một ngôi sao trẻ rất nổi tiếng, hiển nhiên ảnh kết hôn của Lương Tuế Tuế là do photoshop.

Bánh trôi béo ú: [Viên Hi, cậu móc đâu ra một anh chàng đẹp trai như vậy để photoshop thành ảnh kết hôn thế? Trên mạng à? Sao tớ chưa từng thấy anh chàng đẹp trai này trên mạng nhỉ?]

Viên Hi Game Mễ Thần: [Vì anh ấy thực sự là chồng tớ.]

Bánh trôi béo ú: [Không tin, trừ phi có người thật đứng trước mặt tớ!]

Viên Hi nhìn Hoắc Thời Duyên, Hoắc Thời Duyên bắt gặp ánh mắt của Viên Hi thì hỏi: “Sao vậy?”

Viên Hi nói: “Bạn của em muốn gặp ngài Hoắc tổng.”

Hoắc Thời Duyên đáp lại: “Được, em sắp xếp thời gian gặp mặt đi.”

“Còn nữa, chúng ta kết hôn rồi, anh mong em sẽ không gọi anh là Hoắc tổng nữa, có thể gọi anh là Thời Duyên hoặc là… Chồng.”

Mặt Hoắc Thời Duyên áp sát vào mặt Viên Hi.

Viên Hi cảm thấy vành tai nóng lên, nhưng đột nhiên lại vội vàng xuống giường, chạy vào nhà vệ sinh nôn mửa.

Hoắc Thời Duyên đi theo, thấy cô đang nôn, anh không ghét bỏ mà vuốt lưng cho Viên Hi rồi nói: “Sao thế? Có phải đến bệnh viện không?”

Viên Hi súc miệng, nói: “Tự dưng buồn nôn thôi, không có gì to tát đâu, mấy hôm nay hay bị buồn nôn, chỉ cần ăn vài miếng trái cây ngọt làm dịu đi là được.”

Hoắc Thời Duyên nhìn chiếc bụng phẳng lì của Viên Hi rồi gọi điện cho trợ lý: “Đi mua một ít trái cây ngọt về đây.”

Viên Hi nói: “Không cần đâu, phiền phức lắm.”

Hoắc Thời Duyên nói: “Không sao, không phiền.”

Viên Hi nói: “Thật sự không cần đâu, em không muốn giống như Cố Hàn Thần, đang nửa đêm khuya khoắt lại bắt thư ký trợ lý đi mua đồ ăn giúp anh ta.”

(Đứa nào ăn cắp truyện của bà dà này thì xứng bị ẻ chảy suốt đời he)

Cố Hàn Thần bảo cô đi mua đồ ăn lúc đêm tối khi cô đã tắm xong cũng không phải một hai lần.

Hoắc Thời Duyên nói: “Vậy để anh đi mua cho em.”

Lúc Viên Hi vẫn đang ngẩn người ra thì Hoắc Thời Duyên đã ra ngoài.

VIên Hi nghe thấy tiếng ô tô khởi động phóng đi, cô vuốt ve bụng, Hoắc Thời Duyên chắc hẳn sẽ là người bố tốt.

Viên Hi nhìn khung ảnh trên đầu giường Hoắc Thời Duyên, cô tiến lại nhìn kỹ hơn thì thấy trong khung ảnh là một cô bé khoảng mười hai tuổi.

Cô bé mặc chiếc váy công chúa Dior màu xanh nước biển, tay cầm cây đũa thần của Balabala.

Nhìn kỹ mặt mũi của cô bé, Viên Hi hơi sửng sốt, cô bé này trông rất giống cô.

Cô bé trong khung hình này, chính là tiểu thanh mai của Hoắc Thời Duyên mà Cố Hàn Thần đã nói sao?

Cho nên Hoắc Thời Duyên không gần nữ sắc trong miệng Cố Hàn Thần, sau khi say rượu lại cùng cô lăn lộn một đêm, là bởi cô giống tiểu thanh mai của anh?

(Hết chương 6)

Loading...