Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quy Tắc Sinh Tồn Kỳ Quái Trong Truyện Ngược - Chương 5

Cập nhật lúc: 2024-09-05 18:57:29
Lượt xem: 461

Mùa đông năm nay, ta phụng lệnh vào kinh báo cáo công việc.

Trên đường đi, ta nghe được hai tin đồn kỳ lạ.

Tin đồn thứ nhất kể rằng đương kim Thánh thượng đã từng ân sủng một cung nữ cách đây hai mươi năm.

Khi đó đang là lúc Lâm Quý phi được sủng ái nhất lục cung.

Lâm Quý phi lập tức ra lệnh đánh c.h.ế.t cung nữ đó bằng gậy. Thế nhưng, không hiểu sao nàng ấy lại trốn thoát được. Sau đó, nàng ấy còn sinh hạ một Hoàng tử trong lãnh cung.

Không lâu sau khi sinh con, nàng ấy đã qua đời vì bệnh tật.

Vị tiểu Hoàng tử lớn lên một mình, từ nhỏ đã phải chịu nhiều ức hiếp. Tuy nhiên, cách đây vài tháng, hắn ta vô tình cứu được Thánh Thượng khỏi một vụ ám sát.

Sau khi nhận nhau, hắn ta được phong làm Tấn Vương. Hiện giờ đang là lúc hắn ta nổi danh nhất.

Tin đồn thứ hai cũng liên quan đến vị Tấn Vương này.

Nghe nói hắn ta từng lưu lạc dân gian, được một nữ tử cứu giúp. Nữ tử đó dường như từng là thị nữ của một gia đình giàu có. Để báo ân, sau này hắn ta đã nạp nàng ấy làm thiếp.

Còn chính thất ư?

Tất nhiên là quý nữ thế gia môn đăng hộ đối, đích nữ của Binh bộ Thượng thư đương triều.

Thị thiếp đó cũng gặp nhiều bất hạnh.

Sau khi Vương phi vào phủ, hai người thường xuyên xảy ra xung đột.

Ai đúng ai sai không ai biết được. Chỉ biết rằng kết quả là thị thiếp liên tục bị phạt quỳ, vả miệng, thậm chí là đánh bằng gậy.

Giữa mùa đông giá rét, nàng ấy bị ép xuống nước để nhặt vòng tay bị rơi của Vương phi. Vương phi bị bệnh mắt, Tấn Vương lập tức ra lệnh móc mắt của nàng ấy để thay cho Vương phi.

Về sau, sau khi trải qua nỗi đau mất con, thị thiếp đã chọn cách tự thiêu để kết thúc cuộc đời mình.

Trước khi chết, nàng ấy để lại một câu:

"Nguyện ngươi có được vạn dặm giang sơn, hưởng cô độc vô biên. Chúng ta đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không gặp lại."

Nghe xong ta sợ hãi một trận.

Không cần phải nghi ngờ, thị thiếp và Tấn Vương trong câu chuyện này chính là Thanh Đào và nam nhân mà nàng ấy đã cứu ngày xưa.

Theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Người phải trải qua tất cả những điều này lẽ ra phải là ta, nhưng vì có mảnh giấy mẫu thân để lại chỉ dẫn, ta đã thoát khỏi kiếp nạn này, ngược lại lại liên lụy đến Thanh Đào phải chịu thay ta.

Bên cạnh sự cảm khái, ta càng thêm ghét bỏ vị Tấn Vương chỉ gặp mặt một lần này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/quy-tac-sinh-ton-ky-quai-trong-truyen-nguoc/chuong-5.html.]

Trên mảnh giấy mẫu thân để lại có viết:

[Xin lưu ý, có nhiều cách để báo ân. Nhưng tuyệt đối không bao gồm việc sau khi cưỡng ép lấy về thì cố tình lạnh nhạt, chèn ép, ngược đãi. Nếu gặp phải tình huống trên, xin hãy nhanh chóng bỏ trốn. ]

Với thân phận của Tấn Vương, nếu thật lòng muốn báo ân, rõ ràng có thể tặng tiền bạc châu báu hậu hĩnh, bảo đảm nửa đời sau của Thanh Đào cơm áo không lo, bình an thuận lợi, nhưng hắn ta lại chọn cách nạp nàng ấy làm thiếp thất.

Chẳng lẽ kẻ này tự tin đến mức cho rằng được làm thiếp của hắn ta đã là vinh dự và phần thưởng tối cao cho bất kỳ nữ tử nào trên đời này sao?

Huống chi là những gì Thanh Đào phải trải qua sau đó.

Đây đâu phải cách đối xử với ân nhân. Ngay cả kẻ thù cũng hiếm khi độc ác tàn nhẫn đến thế.

Điều khiến ta cảm thấy không thể tượng tượng nhất là Thanh Đào đã bị hắn ta sống sờ sờ bức tử, vậy mà trước khi c.h.ế.t còn chúc cho hắn ta có được vạn dặm giang sơn.

Chẳng lẽ trong mắt nàng ấy, ngồi trên ngai vàng lại là chuyện bất hạnh sao?

Ta hoàn toàn mù mịt.

Mấy nữ tử trẻ tuổi ngồi cạnh ta lại lấy khăn tay ra lau nước mắt.

Ban đầu ta tưởng họ đang bất bình vì số phận bi thảm của Thanh Đào, nhưng khi ghé lại gần hơn, ta nghe thấy bọn họ nói:

"Ôi, Tấn Vương thật đáng thương quá. Đánh mất tình yêu đích thực, chỉ còn biết ôm hận suốt đời.Sao thị thiếp kia lại nhẫn tâm, quyết liệt đến thế.”

“Từ nhỏ Tấn Vương đã cô độc, chưa từng được ai yêu thương. Không phải ngài ấy không yêu nàng ấy, chỉ là không biết cách yêu người khác mà thôi.”

"Nghe nói gần đây Tấn Vương ngày nào cũng say rượu. Ngài ấy còn chuộc thân cho một hoa khôi có vài phần giống với thị thiếp kia. Đúng là một nam tử có tình có nghĩa hiếm có."

...

Ta xoa xoa thái dương, chỉ thấy vô cùng nhức đầu. Trong đầu lại không khỏi nhớ đến mảnh giấy mẫu thân để lại.

[Xin lưu ý, trên đời này không tồn tại yêu mà không tự biết. Tình yêu không cảm nhận được thì không phải là tình yêu. Chỉ là sự chèn ép, trói buộc, PUA* nhân danh tình yêu mà thôi. Nếu phát hiện có người nhân danh yêu ngươi mà làm những việc tổn thương ngươi. Xin hãy nhanh chóng chạy trốn. ]

(*) Thao túng tâm lý

Tuy không biết PUA là gì, nhưng ta thấy mẫu thân nói đúng. Tấn Vương rõ ràng là một tên khốn lòng lang dạ sói, ăn cháo đá bát. Vậy mà lại có người tin vào dáng vẻ giả dối của hắn ta, cho rằng hắn ta thật lòng yêu Thanh Đào. Thật sự khiến người ta buồn nôn.

Trong lòng ta, sự ghét bỏ đối với hắn ta lại tăng thêm một phần.

Nhưng ta không ngờ rằng, cuộc gặp gỡ tiếp theo của bọn ta lại đến nhanh như vậy. Càng không ngờ rằng hắn ta sẽ đưa tay ôm ta vào lòng như thể đang ôm lấy một báu vật đã mất mà tìm lại được, thở dài cảm thán bên tai ta:

"Chiêu Chiêu, cuối cùng ta cũng tìm thấy nàng rồi."

Hết chương 5

Loading...