Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Quy Tắc Sinh Tồn Kỳ Quái Trong Truyện Ngược - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-09-05 18:56:44
Lượt xem: 124

"Tiểu thư, ngươi đang làm gì vậy!"

Thanh Đào kinh hãi kêu lên, lập tức phi thân lao tới, mặc kệ bàn tay mình bị đ.â.m thủng, nàng ấy giật lấy cây trâm vàng.

Lúc này, nàng ấy như một con thú cái đang bảo vệ con non, kiên quyết che chắn cho nam nhân phía sau, ánh mắt cảnh giác và thù địch nhìn ta.

"Thanh Đào, tránh ra." Ta lạnh lùng nói.

Thanh Đào cắn môi không đáp, ánh mắt nhìn về phía ta lại kiên định trước nay chưa từng có.

"Tiểu thư, ngươi không muốn cứu người thì cũng thôi đi. Nhưng sao lại ra tay độc ác như vậy?"

Ta thở dài một hơi.

Mẫu thân từng nghiêm lệnh dặn dò ta không được tiết lộ nội dung trên mảnh giấy cho bất kỳ ai. Vì vậy, đối diện với Thanh Đào - người từng thân thiết như tỷ muội, giờ đây lại vì một nam nhân xa lạ mà căm thù ta như vậy, ta cũng chỉ có thể nói: "Nếu chỉ có một người trong hai bọn ta có thể sống sót. Thanh Đào, ngươi chọn ai?"

Thanh Đào không trả lời. Tuy nhiên, ánh mắt nàng ấy đã cho ta biết đáp án.

Được, tốt lắm. Tình cảm mười mấy năm, vậy mà không bằng một nam nhân chỉ có duyên gặp một lần.

Đau lòng, ta chợt nhớ đến nội dung trên mảnh giấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/quy-tac-sinh-ton-ky-quai-trong-truyen-nguoc/chuong-3.html.]

[Khi ngươi phát hiện người nào đó bên cạnh trở nên vô cùng xa lạ, đồng thời có những hành vi không phù hợp với thói quen trước đây, hãy nhanh chóng giữ khoảng cách với người đó! Người này đã bị ô nhiễm bởi hào quang nhân vật chính, trở thành con rối của cốt truyện rồi. ]

Ta hít sâu một hơi, càng thêm khẳng định, nam tử trước mắt chính là kẻ mà mẫu thân đã nói. Kẻ sắp "hành hạ thể xác và tinh thần" ta.

Rõ ràng Thanh Đào đã mất lý trí, trở thành cái gọi là con rối của cốt truyện.

Lý trí mách bảo ta nên tránh xa nàng ấy, nhưng ta vẫn không nỡ bỏ đi tình cảm mười mấy năm. Định thần lại, ta chậm rãi lên tiếng: "Nếu ngươi nhất quyết muốn cứu hắn ta, vậy thì đưa người về đi. Nhưng chỉ được cho hắn ta ở tại thiên viện. Bình thường nếu không có sự cho phép của ta thì không được ra ngoài."

Ta nhìn vẻ mặt mừng rỡ của Thanh Đào, trong lòng chỉ thầm cười lạnh.

Đã rơi vào tay ta rồi, sau này chẳng phải muốn xử trí thế nào cũng được sao?

Kết quả tốt nhất là hắn ta tự c.h.ế.t vì vết thương nặng chữ không khỏi.

Nếu hắn ta nhất định phải sống, ta cũng không ngại để phủ y cho thêm chút “nguyên liệu” vào thuốc khiến hắn ta trở thành phế nhân đần độn, liệt nửa người, mắt lé miệng méo. Lúc đó, xem hắn ta còn cách nào "hành hạ thể xác và tinh thần" ta nữa?

Sau khi mẫu thân qua đời, ta đã tiếp quản cơ nghiệp to lớn của bà ấy.

Theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!

Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội.

Những năm tháng gió đao sương kiếm ấy đã sớm rèn giũa ta thành người sắt đá vô tình. Đối mặt với kẻ sắp đẩy ta vào chỗ chết, làm sao ta có thể có một chút lòng trắc ẩn. Ta và hắn ta, chỉ có thể là kẻ thù không đội trời chung.

Hết chương 3

Loading...