Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

QU.Ỷ CỐT - CHƯƠNG15

Cập nhật lúc: 2024-10-01 16:21:48
Lượt xem: 812

Thái Bà nhìn ngài ấy từ xa, liền quỳ xuống.

Tất cả những người đang dựng giàn xương bò trước Bản Miêu đều quỳ rạp xuống đất, vẻ mặt kích động, hô vang.

Thần Cóc trở về, che chở Bản Miêu.

Kim Dao dù sao cũng là thần, dù ngài ấy có không thích những nghi lễ phàm tục này, nhưng để trấn an dân làng, ngài ấy vẫn xuất hiện!

05

Cái gọi là Quỷ Cốt kia mạnh đến mức nào, tôi đã được chứng kiến rồi.

Chỉ vài câu hát từ xa, đã có thể lấy mạng người cách xa ngàn dặm.

Đó còn chỉ là lúc mới thức tỉnh, bây giờ nó đang thịnh nộ, khiến Lương Thần từng chút một cảm nhận nỗi đau gai góc quấn thân, lột da rút xương, tối nay còn không biết sẽ như thế nào.

Tôi không giúp được gì khác, sau khi vào bản, liền cùng bố mẹ giúp dân làng dựng giàn xương bò.

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Sau khi dựng xong giàn xương bò xung quanh bản, liền đưa lễ vật cúng tế Quỷ Cốt đến trước giàn xương.

Hy vọng chúng nhận lễ vật xong sẽ rời đi, đừng vây quanh bản hát nữa, mê hoặc người ta, thiêu xương người ta.

Chúng tôi trở về từ trong núi khi trời đã gần tối, đợi đến lúc thu dọn xong xuôi thì trời đã tối hẳn.

Trong bản đã chuẩn bị sẵn cơm nước, mọi người cùng nhau ăn uống.

Những người trẻ tuổi khỏe mạnh tập trung trên đài trống, dùng dây thừng thô trói c.h.ặ.t c.h.â.n để tránh bị mê hoặc rồi nghe theo tiếng hát vào núi.

Nếu bài hát Xưng Cốt vang lên, họ sẽ dùng gậy xương bò đánh trống.

Còn người già, phụ nữ và trẻ em thì tụ tập lại một chỗ, tất cả đều dùng dây thừng buộc c.h.ặ.t t.a.y trái, nối liền thành một chuỗi.

Một khi có người bị mê hoặc định đi ra ngoài, những người tỉnh táo bên cạnh sẽ cảm nhận được và tìm cách giúp họ tỉnh lại.

Bố tôi cùng những người trẻ tuổi khác đánh trống, tôi và mẹ vốn định ở cùng với đám phụ nữ và trẻ em.

Nhưng Thái Bà nói chúng tôi được Thần Cóc phù hộ, sẽ không bị bài hát Xưng Cốt mê hoặc nữa, nên không cần trói lại.

Bà bảo chúng tôi quan sát tình hình bên ngoài, nếu có người trẻ tuổi nào bị mê hoặc, cởi dây trói chân ra thì chúng tôi phải tìm cách đánh thức họ.

Mẹ tôi nghe vậy, sắc mặt nặng nề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/quy-cot/chuong15.html.]

Bà không ngờ rằng việc chúng tôi vào bản lại dẫn đến hậu quả nghiêm trọng như thế này.

Đợi đến khi đèn đuốc trong bản được thắp sáng, xung quanh đã không còn tiếng côn trùng kêu rả rích hay tiếng ếch nhái, chỉ còn lại một mảnh tĩnh mịch, đến cả gió cũng không có.

Không biết đã qua bao lâu, trong rừng núi xung quanh vang lên tiếng xào xạc của gió nhẹ thổi qua.

Cùng với tiếng xào xạc, âm thanh dần dần hòa quyện lại, biến thành tiếng hát u uất.

Là giai điệu hát đối đáp của người Miêu, vừa phiêu đãng vừa trong trẻo, vang vọng giữa thung lũng.

Vì quá xa xôi và nhỏ nên tạm thời chưa nghe rõ được.

Nhưng mơ hồ có thể nghe thấy "hồn về đi", "xác vào núi".

Khi gió thổi đến, âm thanh ngày càng rõ ràng, chính là bài hát Xưng Cốt kia.

Chỉ là lần này, không còn là giọng của một người nữa, mà là vô số người cùng nhau hát ở khắp nơi bên ngoài bản Miêu, tiếng hát dường như muốn nhấn chìm cả bản.

Cùng với tiếng hát từ bốn phương tám hướng truyền đến, người dẫn đường đứng trên đài trống cao nhất đột nhiên đánh một tiếng trống, rồi hét lên một tiếng.

Người Miêu giỏi đánh trống, nhưng ta chưa bao giờ thấy loại trống như thế này, tiếng hô đồng thanh, tiếng trống hùng tráng, xen lẫn tiếng gậy xương bò va chạm vào nhau lanh lảnh.

Tiếng trống trầm hùng, tiếng gậy xương bò, tiếng gió, cùng với bài hát Xưng Cốt, hòa quyện vào nhau, tạo nên một giai điệu kỳ lạ, vừa hợp lại vừa mang theo một nỗi buồn thê lương!

Cùng với tiếng trống vang lên, giữa những ngọn núi bao quanh bản, vô số hình người mờ ảo như khói như sương, giống như xác dì hai lúc trước di chuyển như con đỉa, từ trong rừng từ từ trôi ra, từng chút từng chút một hướng về bản Miêu.

Càng nhiều hình người mờ ảo xuất hiện, chúng giống như vô số oan hồn, trôi dạt về phía bản.

Tiếng hát ngày càng gần, như hòa vào tiếng trống, lại như chính họ là người trong bản, chỉ là đang được tiếng trống gọi về, trở lại bản Miêu.

Hoặc là, đang gọi người trong bản đi theo họ.

Khi họ đến càng gần, hình dáng của họ cũng càng rõ ràng.

Trong số đó có người mặc áo giáp rách nát, có người mặc quần áo tả tơi, có trẻ con, cũng có người già...

Thậm chí còn có cả ông nội, dì hai và Lương Thần.

Tất cả bọn họ đều nhìn về phía bản Miêu bên kia hàng rào xương bò với ánh mắt khao khát, vừa ngân nga bài hát Xưng Cốt vừa thút thít.

Tôi không ngờ rằng, cái gọi là Quỷ Cốt lại như thế này.

 

Loading...