Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

QUAY LẠI BÊN ANH - C3

Cập nhật lúc: 2024-08-11 09:42:16
Lượt xem: 837

6.

 

“Cô Đường.”

 

Trên mặt tôi tràn ngập cười, vẻ mặt áy náy tiến lên xin lỗi: 

 

"Thật sự xin lỗi, nếu không thì để tôi phụ trách chiếu cố cô ăn uống sinh hoạt thường ngày trong thời gian gần đây được không? Tôi rất am hiểu làm những việc này.”

 

Cô Đường ho khan hai tiếng: "Không cần…”

 

Chu Minh Sinh lại ngắt lời cô ấy:

 

“Lòng nhiệt tình khó mà từ chối. An An, nếu người ta đã có thành ý như vậy, anh cảm thấy cứ để cô ấy làm đi.”

 

Cô Đường sửng sốt, nhưng cũng lập tức đồng ý:

 

“À, vâng ạ......”

 

Nửa tiếng sau.

 

Tôi theo họ đến vịnh nước sâu.

 

Lúc Chu Minh Sinh mua nơi này làm phòng cưới, tôi ngại đắt.

 

Hắn lại không cho là đúng:

 

"Tiền kiếm được chính là để tiêu. Chẳng lẽ còn giữ lại để đốt?”

 

Nhưng hắn không chỉ không đốt cho tôi, ngay cả nhà cũng để cho người phụ nữ khác vào ở.

 

Khi cô Đường bước vào.

 

Tôi nhìn thấy vệ sĩ, tài xế, người hầu đều cung kính gọi cô ấy là chị dâu.

 

Sự buồn bực trong lòng càng tăng.

 

Tôi xách túi xách của cô Đường đi về phía phòng trước kia tôi ở.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Tôi cũng không tin.

 

Chu Minh Sinh có thể quên tôi triệt để như vậy.

 

Cửa vừa mở ra.

 

Cảnh tượng trong phòng khiến mũi tôi cay cay.

 

Đồ đàn ông thối này!

 

Vậy mà lại vứt hết đồ đạc của tôi đi?

 

Phòng tôi cũng cho người khác vào ở!

 

Dấu vết cuộc sống của tôi ở đây đã hoàn toàn bị xóa sạch.

 

"Làm sao cô biết phòng tôi là phòng này?" 

 

Người hầu đỡ cô Đường chậm rãi đi lên tầng, cô ấy có chút kinh ngạc.

 

 

7.

 

Tôi bịa chuyện: 

 

"Tôi biết xem phong thủy, gian phòng này có phong thủy tốt nhất, đương nhiên là để cho nữ chủ nhân ở.”

 

Dường như cô Đường còn rất ngượng ngùng, tai cô ấy đỏ ửng lên:

 

“Chúng tôi mới chỉ là đang hẹn hò thôi.”

 

Tôi tức giận rồi.

 

Vẫn đang hẹn hò?

 

Mà đã xách túi vào ở chung với nhau?

 

Vậy bảy năm công lược này của tôi tính là cái gì?

 

Tính là cái gì hả?!

 

Tôi gắt gao nắm chặt tay, nhìn người đàn ông bắt chéo chân ngồi trên sô pha đọc tạp chí dưới lầu.

 

An ủi bản thân, cố gắng làm cho mình bình tĩnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/quay-lai-ben-anh/c3.html.]

 

Không sao đâu, không sao đâu!

 

Chỉ cần tôi lặp lại chiêu cũ, một lần nữa công lược tên đàn ông thối này.

 

Một khi nhiệm vụ hoàn thành, lần này tôi sẽ không ở lại âm phủ nữa, trực tiếp bước sang thế giới mới.

 

Sau đó cầm tiền thưởng của tôi đến thế giới mới tìm trai đẹp ăn ngon uống say.

 

Hệ thống đột nhiên mở miệng:

 

Kí chủ đừng khóc, bây giờ còn không phải lúc khóc.

 

 

8.

 

Lạ thật.

 

Sao lại khóc cơ chứ?

 

Chắc là bụi bay vào mắt.

 

Tôi dìu cô Đường vào phòng, sắp xếp cho cô ấy ngủ, sau đó bưng nước nóng tới cho cô.

 

Chỗ sưng đỏ trên người cô ấy còn chưa dịu bớt.

 

Cổ họng cũng khàn.

 

Cô ấy ngủ ngay sau khi nói cảm ơn với tôi.

 

Tôi rón rén đi ra cửa, lúc đóng cửa lại thình lình nghe thấy một giọng nam:

 

“Cô ấy ngủ rồi à?”

 

Có ngủ hay chưa hắn không biết tự mình vào xem sao?

 

Nhưng tôi không thể cư xử như một siêu anh hùng vào lúc này, tôi phải tiến hành từng bước một.

 

Phải để cho hắn rơi vào lòng bàn tay của người phụ nữ ác độc như tôi lần nữa.

 

“Đúng vậy, ngài Chu, cô ấy ngủ rồi.”

 

Tôi khẽ mỉm cười: "Hai người thật sự rất ân ái.”

 

Hắn không nói gì.

 

"Nhưng bạn gái cũ của anh, có khi nào cô ấy ch không nhắm mắt không?"

 

Bên ngoài một tiếng sấm rền vang lên.

 

Trời đã tối hoàn toàn.

 

Tia chớp chiếu vào trong phòng lúc sáng lúc tối.

 

Dưới ánh sáng trắng ấy.

 

Chu Minh Sinh nhếch khóe miệng, lộ ra nụ cười lạnh nhạt:

 

“Người ch cũng không thể sống lại mà…”

 

Rồi tôi chủ động tiến lên, nhẹ nhàng cầm lấy cà vạt của hắn rồi kéo về phía trước:

 

“A Sinh, thật đáng tiếc. Tôi chính là Mạc Vãn.”

 

Sấm sét lại nổi lên.

 

Chu Minh Sinh giơ tay lên, vỗ về hai má tôi, trượt dọc theo cổ.

 

Cuối cùng dừng lại ở cổ họng của tôi.

 

Bàn tay to của hắn đột nhiên dùng lực.

 

Hắn nở nụ cười xấu xa, cúi đầu ghé tai tôi trào phúng nói:

 

“Hả? Vậy cô có biết không - - Trong ba năm này có bao nhiêu người tự xưng là Mạc Vãn, muốn bò lên giường của tôi?"

 

Tôi: "???

 

Năm nay.

 

Sao còn có người giả mạo người ch vậy?

 

 

Loading...