Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 717

Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:33:53
Lượt xem: 2

 

Vị giảng viên trung niên thao thao bất tuyệt giải thích không ngừng quản lý kinh tế là gì, vai trò của quản lý kinh tế.

Thanh âm giống như một bài hát ru, khiến Diệp Khanh Oản mơ màng sắp ngủ, giảng viên đi đến trước mặt cô cũng không phát hiện. 

“Bạn học này, chất lượng giấc ngủ không tồi nha.” Vị giảng viên trung niên nhìn cô một cái, ngữ khí mang theo một chút ý cười.

Khóa học MBA rất tốn kém, cô ấy cư nhiên tiêu tiền tới để ngủ.

“Ha ha!” Những người khác cũng cười theo, bầu không khí trở nên náo nhiệt không ít.

Những người có thể đến học MBA đều là những sinh viên top đầu, thậm chí là giám đốc điều hành các công ty, cho nên không có ai sẽ giễu cợt cô, mọi người chỉ cố gắng làm sôi động bầu không khí, nhân tiện thả lỏng chút.

Đối mặt với sự trêu chọc của giảng viên, Liễu Thịnh bên cạnh cười nhạt: “Người nhà của tôi.”

“Ngươi nhà của bạn học này không thích học tập lắm.” Giảng viên cũng mỉm cười.

Liễu Thịnh đẩy đẩy kính gọng mạ vàng trên mặt, trong mắt hiện lên sự dịu dàng khó cưỡng: “Cô ấy chỉ cần vui vẻ là được.” 

“Oa ” hiện trường một mảnh ồn ào, nhưng thực mau mọi người lại lần nữa quay lại học bài.

Hai giờ sau, chương trình học kết thúc.

Liễu Thịnh thu dọn đồ đạc, đưa tay nhéo nhéo mũi Diệp Khanh Oản: “Diệp đồng học, ăn cơm thôi.”

Diệp Khanh Oản nháy mắt bừng tỉnh, ngồi thẳng dậy, vừa vặn bắt gặp ánh mắt đầy ý cười của hắn.

Động tác của cô hơi lớn, khiến người ngồi ở hàng sau bật cười “Ha ha”, nhịn không được trêu chọc: “Diệp đồng học, buổi tối ăn cái gì?” 

Diệp Khanh Oản bị cười đến có chút xấu hổ, liền đi đến trước mặt Liễu Thịnh, thấp giọng nói: “Em lại ngủ rồi, sao anh không đánh thức em?”

Liễu Thịnh dùng tay trái nắm c.h.ặ.t t.a.y phải của cô, kéo lên hôn hôn, mới cười nói: “Thấy em ngủ ngon nên không gọi em.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-717.html.]

“Nhưng em đến lớp để học, không phải tới ngủ.” Diệp Khanh Oản đan tay vào tay Liễu Thịnh đi ở trên đường, còn nhịn không được biện giải.

Liễu Thịnh bị lời nói của cô chọc cho thoải mái cười to, đi học? Em xác định sao?

Nhưng vẫn sủng nịnh: “Không quan hệ, anh nghe cũng giống vậy, khi về anh sẽ dạy em.”

“Được nha.” Diệp Khanh Oản lúc này mới ôm cánh tay hắn, vô cùng cao hứng đi ra khỏi phòng học.

Vừa rời đi, phía sau đột nhiên có người gọi: “Liễu tiên sinh xin dừng bước.”

Liễu Thịnh dừng bước chân, hơi hơi nghiêng đầu nhìn người đi tới.

Là một thanh niên tuổi tác xấp xỉ hắn, mặc vest trắng, cà vạt đen, dáng người cao gầy, nước da rất trắng.

“Tôi là Bạch Ngọc Xuyên, đây là danh thiếp của tôi.” Bạch Ngọc Xuyên đưa danh thiếp bằng cả hai tay. 

Liễu Thịnh cười tiếp nhận, trên đó có in chức danh giám đốc điều hành: “Bạch tiên sinh xin chào, xin hỏi có việc gì sao?”

Bạch Ngọc Xuyên cũng không nói lời vô nghĩa, trực tiếp giải thích mục đích của mình, công ty hắn đang tuyển một phó tổng: “Không biết Liễu tiên sinh có hứng thú hay không?”

“Xin lỗi, không có.” Liễu Thịnh không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt.

Nhưng Bạch Ngọc Xuyên cũng không từ bỏ: “Tiền lương đãi ngộ có thể thương lượng, có xe, có nhà......”

Điều kiện đưa ra rất hấp dẫn, nhìn ra được hắn rất có thành ý.

Liễu Thịnh vốn không muốn nói thêm gì nữa, nhưng thấy hắn vẫn muốn dây dưa, đành phải dừng lại: “Bạch tiên sinh có thời gian đi đào người, chi bằng bớt thời giờ tối ưu hóa nhân viên công ty một chút, có lẽ có thể giúp ích nhiều hơn.” 

Bạch Ngọc Xuyên bị lời nói của hắn làm cho sửng sốt, còn muốn nói cái gì, Liễu Thịnh đã mang theo Diệp Khanh Oản đi rồi.

“Thái phó, anh biết hắn sao?”

Liễu Thịnh lên xe, giúp cô thắt dây an toàn, cười nói: “Không quen biết.”

“Vậy anh vì cái gì kêu hắn tối ưu hóa nhân viên?” Diệp Khanh Oản hỏi hắn.

Loading...