Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 417

Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:16:25
Lượt xem: 9

 

Diệp Khanh Oản vẫn rất lo lắng cho cha nàng, thời điểm đang nghĩ ngợi như thế nào mới có thể tiến vào Cẩm Y Vệ sở xem cha nàng, Lão Thái phó bỗng nhiên tới.

Còn mang theo cho nàng một bộ quần áo của gã sai vặt: “Thay đi, ta mang ngươi đi gặp Tướng gia.” 

Đôi mắt Diệp Khanh Oản sáng ngời, Thái phó là đúng là tiểu thiên sứ nha, lần nào đến đều đến kịp thời như vậy: “Đa tạ Thái phó.”

Nàng lập tức ôm quần áo, cộp cộp cộp một đường chạy đi đổi, Liễu Thịnh nhìn bóng dáng nàng, trong mắt đều là ý cười.

Lúc này Ninh Tình Tình cũng từ trong phòng đi ra, thấy hắn, liền muốn cảm tạ chuyện đêm qua.

Liễu Thịnh thực lễ phép gật đầu: “Chuyện nhỏ không tốn sức gì, không cần nói cảm ơn.”

Nghĩ nghĩ lại nói: “Ngươi muốn cùng đi hay không?”

“Có thể mang theo ta đi vào sao?” Ninh Tình Tình hỏi.

Liễu Thịnh thành thực gật đầu: “Cũng không dễ dàng, nhưng nếu ngươi muốn, tại hạ có thể thử xem.”

“Thôi bỏ đi, ngươi mang Búi Búi đi thôi, tối hôm qua ta cũng đã gặp cha ta, Búi Búi đến bây giờ còn chưa có nhìn thấy cha nàng đâu, mang nàng đi, để nàng an tâm.”

Liễu Thịnh cười cười: “Hảo.”

Ninh Tình Tình nói xong, về phòng đóng cửa lại, làm bộ còn chưa có rời giường, đỡ phải để Búi Búi thấy nàng, một hai phải mang nàng cùng đi.

Quả nhiên, Diệp Khanh Oản vừa ra tới, liền muốn đi đánh thức Ninh Tình Tình, mang nàng cùng đi, kết quả bị Liễu Thịnh túm tay kéo lại: “tối hôm qua nàng bị kinh hách, vẫn nên để nàng ngủ thêm chút đi.”

Diệp Khanh Oản nghĩ nghĩ, cũng đúng, hiện tại cả tâm thần và thể xác nàng đều mệt mỏi, vẫn nên để nàng nghỉ ngơi nhiều chút, ta đi giúp nàng xem cha nàng cũng giống nhau.

Trước khi xuống xe ngựa, Liễu Thịnh cố ý dặn dò nàng: “Lát nữa đi theo phía sau ta, hơi hơi cúi đầu, tận lực không cần nói chuyện.”

“Hảo.” Diệp Khanh Oản thực sảng khoái đáp ứng. 

Cẩm Y Vệ nhìn thấy hắn lại đây, đều thực tự giác lui ra ngoài, hiển nhiên là đã chuẩn bị tốt.

Diệp Khanh Oản thực thuận lợi đi vào trước cửa sắt giam giữ cha nàng, vịn cửa sổ: “Cha.”

“Búi nhi?” Tướng gia nghe được thanh âm, nhanh chóng chạy tới, oán trách nói: “Ngươi không phải đã đến Tây Vực rồi sao? Như thế nào lại chạy về?”

Diệp Khanh Oản không trực tiếp trả lời câu hỏi của hắn, mà nói: “Cha ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu ngươi ra ngoài.” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/index.php/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-417.html.]

“Không được hồ nháo, nhân lúc bệ hạ còn chưa có bắt được ngươi, nhanh rời khỏi kinh thành.”

“Hảo hảo hảo, ta nhất định sẽ cứu ngươi ra ngoài, ngươi chờ ta nha.” Diệp Khanh Oản bắt đầu giả bộ ngớ ngẩn lừa đảo.

“Đi mau.”

“Ta sẽ cứu ngươi”

Liễu Thịnh:...... 

Quả nhiên là thân sinh......

Thất truyền đã lâu không có chướng ngại giao lưu......

Tướng gia còn muốn nói cái gì, Liễu Thịnh bên cạnh bỗng nhiên duỗi tay túm Diệp Khanh Oản ra đằng sau mình, hơi hơi nhích người, đem nàng chắn đến kín mít, hướng tới phía trước chắp tay hành lễ: “Hạ quan Liễu Thịnh, bái kiến trưởng công chúa điện hạ.”

Tướng gia vừa nghe lời này, lập tức thu hồi vẻ lo lắng, vẻ mặt nghiêm túc, phảng phất vừa mới rồi chuyện gì cũng không có phát sinh.

Thủy Sanh trưởng công chúa nhàn nhạt liếc mắt nhìn Liễu Thịnh một cái, không có lên tiếng, ý bảo người mở cửa ra.

Cửa mở. 

Tướng gia nhìn thấy nàng, cũng thực cung kính hành lễ, Thủy Sanh trưởng công chúa lạnh lùng cười: “Không thể tưởng được tướng quốc đại nhân uy phong lẫm lẫm của chúng ta, cũng có một ngày thân hãm lao tù.”

Tướng gia không nói, mà liếc mắt nhìn Liễu Thịnh một cái.

Liễu Thịnh lập tức hiểu ý, chắp tay nói: “Hạ quan cáo lui trước.”

Nói xong liền muốn rời đi, Diệp Khanh Oản nhanh chóng đuổi theo, nhưng trưởng công chúa bỗng nhiên kêu: “Đứng lại.”

Nói xong, chậm rì rì đi đến trước mặt Liễu Thịnh, trên dưới đánh giá hắn, Liễu Thịnh hơi hơi cúi đầu, nàng nhìn Liễu Thịnh xong, bỗng nhiên lại đem ánh mắt rơi xuống trên người Diệp Khanh Oản: “Vị này chính là?”

“Người hầu bên người hạ quan.”

“Người hầu?” Trưởng công chúa tựa hồ không tin, ánh mắt vẫn luôn ở trên người Diệp Khanh Oản băn khoăn: “Liễu Thái phó không hổ là nhân trung long phượng, ngay cả người hầu bên cạnh đều tuấn tú như vậy.”

Nói xong liền nâng cằm nàng lên, Diệp Khanh Oản sợ tới mức ngừng thở.

Trưởng công chúa tuỳ tiện như vậy sao?

Đi lên liền nâng cằm người ta?

Đợi lát nữa nàng khong phải sẽ nói một câu, hừ, nam nhân, ngươi thành công khiến cho ta chú ý đi?

Di, dầu mỡ nha. 

Loading...